• 453

Chương 571: Đường định vị gps vốn dĩ đứng yên đang chầm chậm chuyển động


Cô ta nhập ngũ với thân phận Từ Xa chắc chắn là có mục đích, điều này có thể sẽ gây hại cho cả quân đội và thành phố Vân Th8ành.

Sở Hành lắm mồm hỏi một câu:
Sếp, vậy có cần nói cho bên quân đội biết chuyện này không?


Vì đã thức3 trắng đêm, sáng nay lại vội vàng đến công ty xử lý công việc nên Bùi Diệp hơi mệt mỏi. Anh đang nhắm mắt giả vờ ngủ, nghe9 thấy giọng Sở Hành, anh thờ ơ nói:
Không cần, cứ bình tĩnh quan sát diễn biến
Ngay sau đó, điện thoại di động của anh đổ chuông. Là cuộc gọi của Tăng Nguyệt Nguyệt.
Anh lập tức đoán ra mục đích của cuộc gọi này.

Anh Bùi, người vừa mới đến quân khu nói rằng muốn gặp Tử Xa là anh phải không?

Mặc dù bây giờ Tử Xa đã trở lại và chứng minh với bọn họ rằng không phải Trịnh Tiên đã bắt mình đi, nhưng Tăng Nguyệt Nguyệt vẫn không tin cô ta là Phó Thiên Thiên.
Có điều, Trịnh Tiên như thể đã bốc hơi vậy, anh ta không hề xuất hiện ở Vân Thành. Hiện tại người của quân khu đều tin rằng Tử Xa chính là Phó Thiên Thiên. Nếu Trịnh Tiên xuất hiện thì tốt biết mấy.
Lát sau, Tăng Nguyệt Nguyệt trở lại đội đột kích Hắc Ưng.
Khi đang chuẩn bị đi đến sân huấn luyện, một bóng người đột nhiên chặn đường cô. Vì đang cúi đầu nên cô chỉ nhìn thấy người nọ mặc trang phục rằn ri và đi đôi ủng quân đội. Cô không ngẩng lên nhìn xem người đó
là ai mà chỉ chuyển hướng, định đi vòng qua người đó. Nhưng người đó dường như muốn đối đầu với cô, cũng chuyển hướng và lại chặn đường cô.
Tăng Nguyệt Nguyệt điên tiết, ngẩng phắt đầu lên, quát:
Chó ngoan không cản đường, ai thế hả?

Có vẻ như định vị GPS trên chiếc dây chuyền của Phó Thiên Thiên không nhạy nữa nên không thể định vị được vị trí của cô.
Đã nửa năm, sợ rằng... thiết bị định vị này không thể hoạt động nữa thì phải?
Nghĩ tới đây, Bùi Diệp thất vọng để máy tính bảng vào túi sau của ghế trước, màn hình của nó quay vào lưng ghế nên anh không còn nhìn thấy hình ảnh trên màn hình.
là được.


Vâng.

6Câu nói vừa rồi của Sở Hành chỉ là hỏi thừa. Bất luận Từ Xa làm gì thì cũng không liên quan đến anh ta. Bùi Diệp đã nói mặ5c kệ thì mặc kệ thôi.
Tăng Nguyệt Nguyệt thầm mắng Bùi Diệp xối xả mấy nghìn lần vẫn chưa hả giận.
Sau khi Bùi Diệp cúp máy, cô lại nghĩ đến một người khác, đó là Trịnh Tiên đã mất tích cùng với Phó Thiên Thiên.
Thiên Thiên mất tích bao lâu thì anh ta mất tích bấy lâu, cũng bặt vô âm tín suốt nửa năm qua.
Anh lạnh lùng đáp gọn lỏn:
Không phải.

Tăng Nguyệt Nguyệt không kìm được mà phàn nàn:
Này, anh Bùi, chẳng phải tôi gọi điện bảo anh đến quân khu gặp Tử Xa sao? Sao anh lại không đến?

Bùi Diệp vẫn nói với giọng lạnh tanh:
Tập đoàn tạm thời đang có việc, tôi không thể đến đó được.

Đúng như những gì anh vừa nói, trước hết anh chỉ cần bình tĩnh quan sát diễn biến là được.
Bùi Diệp tiện tay cầm lấy máy tính bảng ở bên cạnh. Trên đó hiển thị vị trí định vị cuối cùng của chiếc dây chuyền mà Phó Thiên Thiên đeo, nơi đó là một trạm thu phí ở lối vào đường cao tốc của Vân Thành. Đã nửa
năm trôi qua, điểm đó vẫn chưa bao giờ chuyển động.
được.

Tăng Nguyệt Nguyệt nhìn cô ta, ngoan ngoãn đáp:
Được, vậy từ nay về sau tớ sẽ gọi cậu là đội trưởng nhé!

Tử Xa hài lòng, gật đầu rồi hỏi một câu đầy ẩn ý:
Cậu vừa đi đâu?

Để xem cô ta muốn làm gì.
Nếu cô ta dám dùng thân phận của Từ Xa để làm những việc phá hỏng danh tiếng của cô, anh quyết sẽ không tha cho cô ta.
Ngoài ra, anh cũng muốn điều tra người đứng đằng sau cô ta là ai. Dù hiện giờ không biết Phó Thiên Thiên đang ở đâu, nhưng sau này nếu cô trở về và thấy người ta lợi dụng thân phận của cô để làm những việc vô
Vừa nghe thấy câu trả lời của anh, Tăng Nguyệt Nguyệt tức thì nổi đóa.

Mẹ kiếp, Bùi Diệp, anh có ý gì hả? Chuyện của Thiên Thiên quan trọng như thế mà anh chỉ quan tâm đến chuyện của công ty mình! Tôi mặc kệ, anh đến quân khu ngay lập tức cho tôi, nếu anh không đến...

Cô định đe dọa anh, nhưng còn chưa nói hết câu thì anh đã cúp máy.
Vừa ngẩng lên thì cô nhìn thấy Tử Xa đang đứng trước mặt mình. Từ Xa đang chắp tay sau lưng và nhìn cô chằm chằm.
Tăng Nguyệt Nguyệt trở nên căng thẳng, nở nụ cười:
Thiên Thiên, sao cậu lại ở đây?

Cô ta như cười như không, nhìn Tăng Nguyệt Nguyệt và sửa lại lời nói của cô:
Bây giờ đang ở trong quân khu, tôi đã trở lại là Tử Xa. Về sau cậu đừng gọi tôi là Phó Thiên Thiên nữa, gọi tôi là Tử Xa hay đội trưởng cũng
Khi cô gọi lại lần nữa thì điện thoại của Bùi Diệp đã không liên lạc được, đầu dây bên kia liên tục báo là máy bận. Cô tức tối ném điện thoại và nói:
Bùi Diệp khốn kiếp! Dám chặn số của mình!

Bùi Diệp đáng ghét, quả nhiên là người hay thay lòng. Thiên Thiên chỉ mới mất tích được nửa năm mà anh ta đã lạnh nhạt với mình như vậy. Giờ Thiên Thiên đã trở lại là Tử Xa và trở về quân đội mà anh ta lại có thể
thờ ơ như không.
nhân tính, nhất định cô sẽ rất buồn. Vậy thì trước khi cô về, anh sẽ loại bỏ những phiền toái này cho cô.
Một năm trước, khi Phó Thiên Thiên vẫn còn là Tử Xa, cô đã dẫn cấp dưới của mình đi giải cứu con tin khiến toàn quân bị thiệt mạng. Lúc đó Bạch Khẩu chỉ là một đội phó nhỏ bé, chắc hẳn còn có người đứng sau cô ta.
Có lẽ qua chuyện lần này sẽ có thể điều tra ra ai mới là thủ phạm thật sự đằng sau vụ sát hại Từ Xa và các đồng đội của cô năm đó.
Chiếc xe tiếp tục chạy về phía trước. Bùi Diệp nheo mắt nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
Nếu người phụ nữ đó đã làm mọi cách để vào quân đội thì dĩ nhiên không phải là hạng tầm thường. Cô ta sẽ có mục đích đằng sau. Hiện giờ quân đội đã thừa nhận thân phận của cô ta. Cô ta được quân đội thừa nhận
nhanh chóng như vậy, lại còn được cho quay trở về đội đột kích Hắc Ưng chứng tỏ cô ta còn có người đứng sau. Dù bây giờ anh có nói với bên quân đội rằng Tử Xa này là giả, e là quân đội sẽ không tin anh.

À, tớ đi vệ sinh.



Hóa ra là thế, vậy cậu nhanh chóng về đội đi.



Rö!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.