Chương 575: Tai họa đổ máu
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 1237 chữ
- 2022-02-10 01:11:35
Vương An Dương trừng mắt nhìn anh ta.
Đúng thật là nói chuyện không nên nói.
Thôi vậy, có giải thích với cô ấy cũng chẳng ăn thua. Trước đây Phó Thiên Thiên rất khoan dung và nuông chiều cô ấy, tin rằng Tử Xa cũng sẽ không để ý đến cách xưng hô.
Ngô Danh:
Chắc thế. Hôm nay khi tôi đi ra khỏi phòng làm việc của đội trưởng, đúng lúc gặp Cao Thống đi vào. Hắn ở trong đó rất lâu, hơn nữa lúc đi ra, vẻ mặt hắn trông rất hớn hở.
Sau khi anh ta ngồi xuống, Tần Hàng nói:
Lần này tôi gọi anh đến đây, trên thực tế là muốn anh làm một việc. Hơn nữa... đây còn là mệnh lệnh của Tử Xa.
Ngô Danh đã gọi tới nói cho anh ta biết chuyện Từ Xa trở lại quân đội với cơ thể vốn có của cô. Nhưng vì nhiệm vụ của mình nên anh ta không tiện rời khỏi tòa thị chính để đi đến quân khu. Anh ta cũng nghe nói về
Theo tin tức từ tòa thị chính truyền tới, đội trưởng Tử Xa của đội đột kích Hắc Ưng đã cử Vương An Dương đi thi hành một nhiệm vụ.
Bùi Diệp nheo mắt lại:
Khi nào hành động?
Thị trường, nhiệm vụ này thật sự là do đội trưởng giao cho tôi sao?
Tần Hàng đáp:
Thật 100%.
Thạch Kiều gõ cửa phòng làm việc của Bùi Diệp rồi đi vào.
Nhìn thấy anh ta, Bùi Diệp hờ hững hỏi:
Sao, xảy ra chuyện gì?
Tần Hàng đưa cho anh ta một tờ giấy:
Đây là kế hoạch lần này, anh cứ đi thi hành nhiệm vụ là được. Nhớ, nhiệm vụ lần này của anh tuyệt đối không thể nói cho ai biết.
Vương An Dương cẩn thận nhận lấy tờ giấy. Sau khi đọc xong nội dung trên giấy, anh ta hơi ngẩn người.
Thị trưởng, chuyện này là thật sao? Đây là mệnh lệnh của đội trưởng thật sao?
Tất nhiên là thật rồi.
Tối nay ạ.
Sau bữa tối, Cao Thống thay quần áo và ra khỏi quân khu. Hắn đứng ở cổng quân khu, vẫy một chiếc taxi rồi lên xe.
Chuyện đó cũng rất bình thường. Trước kia Cao Thắng là người có năng lực trong đội. Hiện tại đội của chúng ta đang thiếu người. Để đội đột kích có thể nhanh chóng thi hành nhiệm vụ, đội trưởng mới gọi Cao Thống về.
Tăng Nguyệt Nguyệt lườm anh ta.
Một lúc sau, có người từ trong văn phòng thị trường đi ra và đi đến trước 9mặt Vương An Dương.
Vương An Dương, thị trường có việc cho gọi anh, bảo anh vào văn phòng ngài ấy.
huấn luyện. Anh trở lại đội đột kích cũng sẽ không có vấn đề gì.
Nghe Tần Hàng nói hết câu, bấy giờ Vương An Dương đã không kìm nén được sự phấn khởi của mình:
Vâng, tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của thị trưởng!
Quả nhiên là vậy.
Được rồi, tôi biết rồi.
Cô nhìn Ngô Danh với vẻ bí ẩn:
A phải, tối nay tôi phải ra ngoài một chuyến. Lát nữa kiểm tra chuyên cần, anh bao che giúp tôi nhé.
Quẻ bói đó vẫn luôn là vướng mắc trong lòng an8h ta. Hôm đó anh ta không nên vào chùa xin quẻ, nếu không bây giờ anh ta đã không căng thẳng thần kinh suốt cả ngày.
Vệ sĩ kia bị 3anh ta trừng mắt liền ngậm miệng, không dám nói gì nữa.
việc Tần Hàng đã đi gặp Tử Xa hôm qua, nhưng tiếc là hôm qua anh ta bị Tần Hàng cử đi làm nhiệm vụ khác nên không đi cùng anh.
Bây giờ, khi nghe anh nói đến tên Tử Xa, anh ta rất vui.
Anh ta cau mày:
Buổi tối cô ra khỏi quân khu làm gì? Cô có biết tự tiện rời khỏi quân khu là vi phạm kỷ luật, sẽ bị phạt không?
Tăng Nguyệt Nguyệt trợn mắt với anh ta:
Tôi không lo thì anh lo nỗi gì. Với lại, cho dù phạt thì cũng là tôi bị phạt, anh sợ cái gì?
Được, anh cứ nói đi ạ. Bất luận đội trưởng muốn tôi làm việc gì, tôi nhất định sẽ dốc hết sức để hoàn thành!
Thấy vẻ mặt Vương An Dương phấn chấn, đồng tử của Tần Hàng khẽ chuyển động, anh cất tiếng:
Ngoài ra, tôi đã quyết định, chỉ cần anh hoàn thành nhiệm vụ lần này, tôi sẽ xin với cấp trên cho anh quay trở lại đội
Ngô Danh liếc nhìn cô:
Sao cô cứ gọi tên của đội trưởng thế? Nếu để người khác nghe thấy sẽ bị cho là cô không tôn trọng đội trưởng đấy.
Tăng Nguyệt Nguyệt không đếm xỉa đến anh ta:
Tên chẳng phải là để cho người ta gọi sao? Với lại, nếu cô ta thật sự là Thiên Thiên thì sao có thể trách tôi được? Những người khác nói gì, tôi càng không bận tâm.
Tăng Nguyệt Nguyệt cau mày, nói với giọng mỉa mai:
Tôi biết là sau khi Tử Xa này đến nhất định sẽ có hành động mà. Quả nhiên, việc đầu tiên là gọi Cao Thắng trở lại đội. Bây giờ lại còn sắp xếp nhiệm vụ cho hắn,
nhưng lại giấu chúng ta.
Thị trường, nếu tôi đã là người mà đội trưởng cử đến chỗ anh thì dĩ nhiên là tôi muốn ở lại bên cạnh anh. Sao bỗng nhiên anh lại nói vậy?
Đội đột kích Hắc Ưng đã tổn thất một nửa số tướng giỏi trong trận đánh năm ngoái. Hiện tại trong đội đang cần người, mà những vệ sĩ bên cạnh tôi cũng đã có thể tự phụ trách công việc sau khi được anh chỉ bảo và
Ngô Danh phớt lờ những lời ngụy biện ấy, chỉ nói:
Bây giờ đã khác trước rồi, đây là đội đột kích Hắc Ưng. Mà đội trưởng hiện còn là thượng tướng đấy.
Tăng Nguyệt Nguyệt lười tiếp tục tranh cãi với anh ta.
Tần Hàng đã ngồi trong văn phòng chờ anh ta.
Thị trườn5g, anh tìm tôi ạ.
Anh ta cung kính nhìn Tần Hàng.
Lúc chập tối, trong thời gian nghỉ ngơi, Tăng Nguyệt Nguyệt lặng lẽ kéo Ngô Danh sang một bên.
Có phải Tử Xa giao nhiệm vụ gì cho Cao Thắng không?
đột kích Hắc Ưng.
Vương An Dương sững sờ trong giây lát.
Đó là những lời Tử Xa nói với anh?
Đúng vậy.
Trước hết, đừng để ý đến điều này, tôi chỉ hỏi anh là Tử Xa đã giao nhiệm vụ cho Cao Thống phải không?
Ngô Danh:
...
Tôi bảo anh ngồi thì anh cứ ngồi đi.
Vâng, thưa thị trưởng.
Vương An Dương nhíu mày, nếu đã là nhiệm vụ của đội trưởng giao cho thì bất kể mệnh lệnh là gì, anh ta cũng sẽ thi hành.
Đội đột kích Hắc Ưng.
Được.
Vương6 An Dương vẫy tay với đồng nghiệp rồi đi vào văn phòng thị trưởng.
Ngô Danh:
...
Văn phòng tổng giám đốc, cao ốc Bùi thị.
Tần Hàng chỉ về phía ghế sofa và nói:
Anh ngồi đi.
Vương An Dương thoáng do dự:
Thị trường, tôi chỉ là một vệ sĩ thôi. Anh bảo tôi ngồi, thế này không thích hợp thì phải?
Sau khi hẳn rời đi, một bóng dáng mảnh mai tránh camera hồng ngoại, tránh lưới điện trên tường và khéo léo nhảy ra ngoài.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.