• 360

Chương 607: Lành ít dữ nhiều


Cô cau mày, không đáp mà đợi câu trả lời của anh.

Thấy vậy, anh càng trơ trẽn ghé sát mặt lại gần cô, cúi xuống trước mỗi cô và8 cười nói:
Nếu em muốn biết thì hôn vào đây một cái.


Chúc mừng anh, Walker, tôi đã nhận được tin của người mua, chiều nay chúng ta có thể giao dịch, giao dịch xong là chúng ta có thể rời khỏi đây. Sau khi kết thúc vụ này, anh lại có thể kiếm được một khoản lớn.

Walker ôm Hồng Trần, hôn lên má cô ta một cái và mỉm cười xoa nơi mềm mại của cô ta, khiến cô ta rên lên một tiếng yêu kiều.
Trùm ma túy Walker đang ngồi thoải mái trên chiếc sofa êm ái nhấm nháp rượu vang mà bọn chúng mang theo. Ngồi bên cạnh là người tình Hồng Trần của hắn, đối diện là người anh em tốt Rover của hắn.
Rover cũng đang cầm ly rượu vang và giơ ly về phía Walker.

Sao anh lại có bản đồ địa hình của nơi đó?
Cô nghi ngờ.
Vẻ mặt Bùi Diệp hơi bối rối, quay đầu sang chỗ khác, nói ấp úng:
À thì, anh tình cờ có được, cũng không có gì đặc biệt.

Hắn đáp:
Anh chúc mừng tôi thì tôi cũng phải chúc mừng anh. Hai chúng ta là anh em, tiền tôi kiếm được cũng là anh kiếm được. Đến lúc đó, tôi sẽ chia cho anh một phần năm.


Ha ha, thể thì tôi phải cảm ơn anh rồi.

thương một số đồng đội của cô, và một trong số họ đã trở thành thái giám. Nếu cô biết chuyện năm đó thì gay to.
Hai người ở bên nhau với cử chỉ rất thân mật. Nghiêm Luật đứng bên cạnh thấm thía cảm giác bị kích thích nghiêm trọng. Thảo nào trước kia Thạch Kiều và Trịnh Tiên đều nói không muốn ở bên cạnh Bùi Diệp.
Nhưng cô chỉ nheo mắt lại.

Bản đồ? Vẽ tay?


Đúng vậy!


Không ạ. Hơn nữa...
Tên đàn em dừng lại một lúc mới nói tiếp:
Chúng tôi còn nhìn thấy trong số họ có người của đội vệ sĩ nhà họ Bùi, cùng với Tổng giám đốc Bùi Diệp của tập đoàn Bùi thị.

Nghe thấy tên Bùi Diệp, sắc mặt của Walker và Rover càng khó coi hơn.

Phải rồi, liệu người mà chúng ta cử đi có khai ra nơi ở hiện giờ của chúng ta không? Nếu sau khi hắn khai ra mà Bùi Diệp lại nói cho cảnh sát biết...
Walker lo lắng nhìn Rover.
Rover vội vàng trấn an hắn:
Walker, anh yên tâm, người anh em mà chúng ta cử đi vừa khéo lại là người ở ngoài. Anh ta không biết vị trí hiện giờ của chúng ta đâu. Anh cứ yên tâm!

Walker thở phào nhẹ nhõm.

Thế thì tốt. Sau khi giao dịch xong, tôi nhất định sẽ chào hỏi Bùi Diệp thật tử tế, để anh ta biết kết quả của việc đám đối đầu với Walker tôi.


Vâng!

Tên đàn em đáp lời rồi rời đi.
Rover quay sang nhìn Walker đang tức giận:
Waker, trước hết anh đừng lo lắng, tuy vị trí hiện giờ của chúng ta là một căn cứ bỏ hoang, nhưng địa hình nơi đây dễ phòng thủ và khó tấn công. Bọn họ muốn tấn công
vào cũng rất khó. Có điều, để an toàn, anh mang hàng rời khỏi đây trước đi, tôi ở lại cầm chân bọn họ.

Nhất là Sở Hành.
Bởi vì khi Bùi Diệp và Phó Thiên Thiên ở bên nhau, thỉnh thoảng sẽ lại khoe tình cảm thắm thiết. Bọn họ không chịu nổi nhưng lại chẳng thể rời đi.
Nói rồi anh chỉ vào má mình.
Phó Thiên Thiên:
...

May mà Hạ Hỏa đã đi tập hợp người của bên quân đội, chứ nếu nhìn thấy cảnh này, sợ rằng anh ta sẽ nghi ngờ xu hướng giới tính của hai người kia.
Bên trong một căn cứ nào đó.
Walker và Rover đều kinh ngạc đứng lên.
Rover sầm mặt:
Cậu nói có thật không? Không nhìn nhầm chứ?

Cô nghi ngờ nhìn anh.
Rõ ràng là những lời này của anh không đáng tin. Nhưng nhìn vẻ mặt của anh, nếu muốn hỏi anh sự thật thì anh sẽ không nói.

Bùi Diệp dám động đến người của tôi!

Sau đó, hắn chuyển chủ đề.
Cô cũng không phải người nhất định phải hỏi cho ra lẽ, chỉ nhún vai. Dù sao thì sớm muộn gì cô cũng sẽ biết.
Bùi Diệp dè dặt nhìn cổ và nghĩ bụng, anh không nói với cô là vì anh từng lăn lộn một thời gian. Hai năm trước, anh đã từng phá hỏng một nhiệm vụ của đội đột kích Hắc Ứng. Chính tại căn cứ đó, anh đã làm bị

Có chuyện gì mà vội vàng thế?


Gay rồi, người của chúng ta phát hiện có người của quân đội và cảnh sát. Elà bọn họ sẽ nhanh chóng tới đây.
Tên đàn em lo lắng báo cáo.

Không được, anh và tôi cùng đi.


Walker, anh cũng biết là các anh em đều vào sinh ra tử cùng chúng ta. Họ một lòng đi theo chúng ta là vì chúng ta luôn kề vai sát cánh với họ. Khi gặp khó khăn, chúng ta sẽ xông pha đi đầu. Nhưng nếu cả hai chúng

E rằng... lành ít dữ nhiều.

Walker tức giận vỗ vào tay vịn sofa.
Cô 3xị mặt, lạnh lùng nói:
Không nói thì thôi.


Anh nói, anh nói!
Thấy sắc mặt cô không tốt, anh sợ cô nổi giận thật, bèn vội n9ói:
Thứ anh đưa cho anh ta cũng không có gì đặc biệt, chỉ là bản đồ vị trí nơi ẩn nấp hiện giờ của bọn buôn ma túy. Hơn nữa, còn là b6ản
ta cùng đi, chẳng phải các anh em đều sẽ cảm thấy lạnh lòng sao? Vì thế, anh nghe tôi, mang theo hàng và một nửa số anh em rời đi trước đi.

Walker thoáng suy nghĩ rồi đồng ý với kế hoạch của Rover. Hắn gật đầu, vỗ vai Rovery,
Sắc mặt Walker đột nhiên thay đổi:
Điều khiến tôi tức giận nhất chính là thằng tiểu nhân Bùi Diệp kia lại giam giữ người mà chúng ta cử đi. Anh có điều tra ra được người của chúng ta hiện giờ thể nào không?

Sắc mặt Rover cũng trở nên nặng nề.
Vừa dứt lời, hắn chợt nghe thấy một loạt tiếng bước chân dồn dập. Một tên đàn em đi tới trước mặt bọn chúng.
Walker cau mày, khó chịu nhìn anh ta. Rõ ràng là hắn không thích có ai đến quấy rầy lúc hắn đang uống rượu.
Walker tức giậm chân:
Bùi Diệp, tôi còn chưa đi tìm hắn mà hắn đã tìm đến rồi!

Rover không kịp tức giận đã dặn dò tên đàn em:
Được rồi, cậu lập tức dặn tất cả anh em, bảo họ mau chóng chuẩn bị sẵn sàng. Ngoài ra, chuyển hàng đi càng nhanh càng tốt.

đồ anh tự tay vẽ.

Nói xong, anh mỉm cười nhìn cô với vẻ mặt mong được khen.

Được, tôi đi trước. Anh cũng phải cẩn thận đấy.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.