• 360

Chương 610: Anh không khuyên à?


Nữ quân nhân mà hắn đã gặp lần trước tên là Tử Xa, nhưng họ chỉ chạm mặt rồi vội vàng lướt qua, không có cơ hội giao đấu.

Nghe nói8 Tử Xa đã trở lại đội đột kích Hắc Ung. Hắn không ngờ Tử Xa còn có một cấp dưới là phụ nữ, lại còn mạnh mẽ thế này.
Cô nhếch môi cười:
Rất đơn giản, chúng ta thi xem kỹ thuật bắn súng của ai giỏi hơn.


Một người sắp chết như tôi thi bắn súng với cô để làm gì?
Lúc này hắn không hề có hứng thú.
Walker đã từng nghe thấy cái tên này, đây chính là sĩ quan của đội 9đột kích Hắc Ưng được cử đi truy bắt tổ chức buôn ma túy lần này. Không ngờ lại là nữ quân nhân này.
Nhìn tình cảnh hiện giờ, hắn6 biết là mình đã không thể trốn thoát.
Phó Thiên Thiên nhìn ánh sáng trong mắt hắn, thản nhiên nói:
Tôi nghe nói trùm ma túy Walker là một tay súng thần sầu. Không biết... anh có muốn đánh cược với tôi một ván không?

Hắn nhìn cô với vẻ nghi ngờ:
Đánh cược? Đánh cược thể nào?

Lương Tri được?

Ha, anh cứ lo cho bản thân mình đi đã, bây giờ anh đã là
ba ba trong rợ, thứ chờ anh chính là án tù chung thân hoặc tử hình đấy.


Thà rằng tôi tự kết liễu đời mình còn hơn để bị các người hành hạ. Tôi... sẽ không đi theo các người đâu!
Dứt lời, hắn liền bóp cò.
Hồng Trần hoảng hốt nhìn hắn và hét lên:
Đừng mà!

Hắn kinh ngạc nhìn Phó Thiên Thiên đang đứng ở cửa với một khẩu súng trên tay.
Tốc độ nổ súng lại có thể nhanh như vậy. Vừa rồi rõ ràng là hắn không nhìn thấy cô lấy súng ra như thế nào, thế mà khẩu súng trên tay cô đã bắn trúng súng của hắn.
Phó Thiên Thiên hờ hững nói:
Anh muốn tôi thả cô nhân tình và các anh em của anh đi? Tôi sẽ nói thẳng cho anh, biết điều đó là không thể.

Walker:
Sếp thẳng thắn quá thì phải?

Hồng Trần nhìn hắn với đôi môi đã tái nhợt. Cô ta rất sợ hãi, chỉ có thể nắm chặt tay hắn.
Đúng lúc này, Walker bất ngờ giữ khẩu súng lên.
Hắn nhìn chằm chằm Bùi Diệp rồi lạnh lùng nói:
Sếp Lương này, sếp có biết là chúng tôi đã5 từng cài bẫy trong căn cứ của mình không? Vì trước đó đã có người báo tin cho chúng tôi rằng cảnh sát và quân đội sẽ đến
đó. Có lẽ sếp không biết người báo tin cho chúng tôi là ai nhỉ?


Đương nhiên là thật rồi, tôi không bao giờ lừa gạt ai. Chỉ cần anh thắng được tôi thì tôi sẽ thả các anh đi. Ngược lại...
Cô đưa ra yêu cầu:
Nếu tôi thắng thì anh phải đi cùng tôi, chấp nhận sự trừng phạt của luật pháp
nước tôi, không được tự sát giữa chừng. Thế nào?

Bùi Diệp vẫn ung dung nhìn hắn và mỉm cười.

Anh muốn gây chia rẽ sao?
Anh cười nói:
Tôi đã giải thích với bên quân đội và cảnh sát về việc này rồi. Vả lại, tôi cũng có đầy đủ chứng cứ có thể chứng minh là anh cố ý vu oan, đổ tội cho tôi. Cho nên mục đích của
Đây là một điều kiện cực kỳ hấp dẫn đối với Walker.
Nếu hắn thắng được cô thì có thể giành được cơ hội sống sót, chỉ cần thắng được cô thôi.
Phó Thiên Thiên lạnh lùng gằn từng chữ:
Tôi đang nói sự thật! Bởi vì tôi là một quân nhân, tôi không thể tha cho bất cứ một tên tội phạm nào!

Sắc mặt Walker liền thay đổi:
Thật sao?

anh sẽ không thành công đâu.

Thấy sắc mặt của ba người đều rất bình tĩnh, Walker nghĩ ra điều gì đó.
Hắn cười mỉa thành tiếng:
Không ngờ sếp Lữ tiếng tăm lừng lẫy còn là đội trưởng đội chống ma túy, lại có lúc ngu xuẩn thế này.

Lữ Quảng không chịu nổi khi bị chửi ngu xuẩn.
Phó Thiên Thiên nhếch miệng:
Được rồi, chúng ta quyết định thế nhé!

Walker nghi hoặc nhìn cô:
Cô... sẽ không đổi ý chứ?

Lữ Quảng:
...

Lúc đó anh ta cũng muốn nghi ngờ Bùi Diệp nhưng anh đã đưa ra những bằng chứng được chuẩn bị rất đầy đủ. Lại thêm Lương Tri cũng tin tưởng Bùi Diệp. Hai người họ có quen biết nhau, sao Bùi Diệp có thể hại

Tùy anh muốn nói sao thì nói, tôi sẽ coi đây là lời trăn trối của anh.

Vẻ mặt của Walker cuối cùng cũng thay đổi khi nghe thấy mấy từ cuối. Hắn nắm chặt tay Hồng Trần:
Tôi có thể đến tội, nhưng tôi có một yêu cầu.


Anh chửi ai đấy?

Walker liếc xéo anh ta:
Ai tiếp lời thì chính là người đó.

Hắn nhìn Phó 3Thiên Thiên:
Tên gì?

Cô lạnh nhạt đáp:
Lương Tri.

Cô ta vừa kêu gào vừa muốn kéo tay hắn.
Có tiếng khẩu súng rơi xuống. Walker không ngã xuống và khẩu súng trong tay hắn đã bị hất văng ra ngoài từ lúc nào và rơi vào góc tường.

Cô... cô nói thật chứ?
Hắn không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy.
Cô mỉm cười gật đầu.
Cô đáp:
Tất nhiên, nếu kỹ thuật bắn súng của anh có thể thắng được tôi thì tôi... sẽ để anh và tất cả các anh em của anh đi.

Mắt Walker liền sáng lên, ngập tràn hi vọng.
Walker lại thấy rất nhẹ nhõm khi nghe vậy.

Tôi sẽ có kết cục như thế nào, bản thân tôi còn rõ hơn anh nhiều. Tôi chỉ cảm thấy có một số người thật sự ngu ngốc đến đáng thương, bị đùa giỡn trong lòng bàn tay mà vẫn còn che giấu hộ người khác.

Hắn vốn đã mất hết hi vọng, nhưng bây giờ ngọn lửa hi vọng lại bùng lên trong mắt hắn.
Hắn ngẫm nghĩ một lát rồi nghiến răng nói:
Được, tôi đồng ý.

Cô hờ hững đáp:
Nếu anh không yên tâm thì chúng ta có thể nhờ tất cả mọi người ở đây làm chứng, nếu tôi đổi ý, tôi sẽ tự sát ngay trước mặt mọi người.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.