Chương 611: Sự thách đấu tự tìm đường chết
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 1123 chữ
- 2022-02-16 04:41:35
Nếu Lương Tri thua, trùm ma túy sẽ được thả ra. Khi bọn họ quay trở lại quân đội e rằng sẽ bị sự trừng phạt nghiêm khắc. Nghiê8m trọng hơn, Lương Tri sẽ bị coi là đồng bọn của bọn chúng và bị đưa ra xét xử, sẽ phải
đối mặt với án tử hình. Thế n3ào cũng chết.
Mặc dù anh ta thua trong cuộc so tài với Bùi Diệp, không thể theo đuổi Lương Tri nữa nhưng dù sao Lương9 Tri cũng là người mà anh ta từng thích. Anh ta không muốn nhìn thấy cậu ấy chết như vậy.
Nghiêm Luật liên mếu máo.
Không phải anh ta muốn làm trọng tài mà là cậu chủ đã đá anh ta ra. Lưng anh ta đã bị vô số ánh mắt nhìn chòng chọc, sắp thủng lỗ đến nơi rồi.
Nhưng đã đến nước này, giờ anh ta muốn lùi lại cũng không thể, chỉ có thể cắn răng đồng ý:
Vâng!
anh thật sự không muốn sống sao?
Có thể nói rằng anh ta đã khuyên bảo tận tình, nhưng Lương Tri chỉ hờ hững liếc nhìn anh ta:
Vậy sao? Chính vì hắn là tay súng thần sầu nên tôi mới thách đấu với hắn đấy.
Lữ Quảng:
...
Cuộc đấu không thể bắt đầu khi không có trọng tài. Cuối cùng, Nghiêm Luật bị Bùi Diệp đá ra.
Lúc đứng trước mặt Phó Thiên Thiên, anh ta vẫn còn ngơ ngác.
Nếu anh đã muốn làm trọng tài thì đứng bên cạnh quan sát cho cẩn thận.
Cô dặn anh ta.
Anh ta còn muốn tiếp tục giới thiệu nhưng Phó Thiên Thiên đã sốt ruột ngắt lời anh ta.
Tôi biết tay súng thần sầu nghĩa là gì. Anh không cần phải giải thích rõ ràng với tôi như vậy.
Lữ Quảng thoáng nghẹn họng, sau đó lại nói tiếp:
Nếu thể thì anh cũng biết là kỹ thuật bắn súng của hắn rất giỏi. Anh hoàn toàn không thể thắng được hẳn. Sự ra đi của anh sẽ là tổn thất lớn của quân đội. Chẳng lẽ
Đây là sự thách đấu tự tìm đường chết thì có.
Anh ta lau mồ hôi trên trán, vẫn muốn khuyên nhưng cô đã giơ tay lên, ý bảo anh ta đừng nói nữa. Anh ta chỉ có thể nuốt những lời muốn nói vào bụng.
Sau đó, mọi người cùng đi ra ngoài.
Thấy vậy, tất nhiên là bên phía quân đội và đội vệ sĩ nhà họ Bùi cũng không yếu thế, mỗi bên liền cử ra năm người.
Sau khi tất cả những người giơ bia ngắm đã vào vị trí, bọn họ sẽ bị bịt mắt và đi lung tung khắp nơi. Trong lúc đó, Phó Thiên Thiên Thiên và Walker vẫn ở nguyên vị trí của mình, nhắm thẳng vào mục tiêu trên đầu họ và bắn.
Cự li 100 mét đã là cự li mà người bình thường rất khó bắn trúng bia cố định.
thấy không lạc quan về trận so tài này, có vài người đã bắt đầu khuyên cô hủy bỏ quyết định.
Nhưng vì đã quyết nên cô trực tiếp từ chối đề nghị của họ.
Thế là cuộc so tài giữa cô và Walker chuẩn bị bắt đầu.
Cô nhếch mày:
Sao anh lại cho rằng tôi nhất định sẽ thua?
Lữ Quảng nói với giọng hết sức nghiêm túc:
Mặc dù trước kia tôi chưa từng tiếp xúc với Walker, nhưng tất cả thông tin đều cho thấy hẳn là một tay súng thần sầu. Kĩ thuật bắn súng của hắn rất chuẩn, đạt đến trình
độ thần'...
Đúng là ngứa tay quá!
Một đội trưởng đại đội phòng chống ma túy như anh ta lại trơ mắt nhìn tội phạm ma túy đi qua trước mặt mà không thể làm gì được. Đây đúng là một sự sỉ nhục to lớn.
Sau khi bọn họ đi ra khỏi căn nhà gỗ, Phó Thiên tuyên bố với tất cả mọi người rằng cô sẽ so tài với Walker. Ngoại trừ những kẻ buôn ma túy, những người khác đều có sắc mặt rất khó coi. Hầu hết mọi người đều cảm
Thế là anh ta mang theo áp 6lực, đi thẳng đến trước mặt Phó Thiên Thiên và khuyên nhủ:
Đội trưởng Lương, không thể đánh cược kiểu này.
Phó Thiê5n Thiên nhìn lướt qua anh ta:
Tại sao?
Nếu đánh cược kiểu này, anh sẽ mất mạng đấy.
Lữ Quảng đi cuối cùng, trên tay lăm lăm khẩu súng, nhìn chằm chằm vào Walker và Hồng Trần, chỉ sợ hai người đó sẽ lấy súng ra bất cứ lúc nào rồi bất ngờ nổ súng từ sau lưng Lương Tri. Khi họ đi ngang qua trước
mặt anh ta, hai mắt anh ta đỏ ngầu.
Nếu không phải có Lương Tri ở đây, bây giờ anh ta đã bắn họ rồi.
Đây là trận đấu giữa hai nhân vật lớn, huống hồ một trong số đó lại là kẻ địch của bọn họ nên không ai muốn đứng ra làm trọng tài. Ai mà làm thì chính là đẩy Phó Thiên Thiên vào chỗ chết và trở thành kẻ thù chung
của quân đội cũng như nhà họ Bùi. Do đó.
Về phía những kẻ buôn ma túy, chúng cũng sợ khi tuyên bố ông trùm của mình thắng cuộc thì sẽ bị cảnh sát và quân đội nhớ mặt, coi là kẻ cầm đầu.
Đã có trọng tài, Phó Thiên Thiên và Walker đứng vào vị trí.
Cả hai đều có kỹ thuật bắn súng rất siêu, nếu họ biểu diễn thì đương nhiên không thể dùng bia ngắm cố định.
Rất khó tìm được bia di động ở đây, vì vậy mười tên bên phía những kẻ buôn ma túy bước ra, tỏ ý sẵn sàng giơ mục tiêu để Phó Thiên Thiên ngắm bắn.
Với mười tiếng súng, hai người gần như bắn ra với tần suất gần như nhau, âm thanh bắn ra và dừng lại cũng cùng lúc.
Theo hiệu lệnh của Nghiêm Luật, tất cả bia di động đồng loạt dừng lại. Anh ta chạy đến đếm số bia bị bắn trúng.
Sau đó anh ta quay trở lại trước mặt mọi người, nói:
Cả mười phát súng đều trúng tâm mục tiêu, hiệp này hai người hòa nhau!
Vì những mục tiêu di động của Phó Thiên Thiên và Walker đều là người của đối thủ nên bọn họ đều chắc chắn Nghiêm Luật không đếm nhầm.
Walker kinh ngạc nhìn Phó Thiên Thiên.
Không ngờ kỹ thuật bắn súng của cô lại tốt đến thế, mà cô cũng không hề căng thẳng hay tỏ ra cố hết sức khi nổ súng, dường như còn cực kỳ bình thản. Điều đó khiến hắn không khỏi nhíu mày.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.