• 360

Chương 618: Phó thiên thiên bị bắt


Thấy vậy, những người trông có vẻ như đang rất rảnh rỗi kia đều xúm lại về phía cô.

Cô làm như không phát hiện ra bọn họ, vẫn đi đến chỗ8 nhân viên đón khách ở cửa:
Xin hỏi...


Nhưng cô còn chưa kịp nói hết câu thì có hai người từ phía sau đi tới, mỗi người tóm lấy một b3ên cánh tay cô:
Thưa cô, mời cô đi theo chúng tôi.

Ngay sau đó, thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi nhanh chóng giải tán khỏi cửa hàng Kim Nguyên, giống như chưa từng xuất hiện ở đây.
Phó Thiên Thiên đã bị bắt.
Từ Xa nhận được tin này khi đang huấn luyện mọi người trên thao trường. Cô ta đã phấn khởi đến mức suýt thì nhảy cẫng lên.
Cô lạnh lùng nhìn họ:
Muốn tôi đi theo các anh? Vậy thì phải xem bản lĩnh của các9 anh đã.

Ngay sau đó, cô vùng tay ra và quay lại tấn công hai người kia.
Ánh mắt của nhân viên đón khách lóe lên vẻ lạnh lẽo r6ồi đột ngột tấn công thẳng vào cổ cô.
không thể.
Vì nơi này là nhà tù tối cao nên có rất ít người bị giam ở đây. Mỗi người bị nhốt riêng một buồng, điều kiện cũng không đến nỗi nào.
Sau khi tỉnh lại, Phó Thiên Thiên bình tĩnh ngồi dựa vào bên giường và nhắm mắt nghỉ ngơi.
Người đó chính là Tử Xa.
Đôi con người của Phó Thiên Thiên co lại. Còn Từ Xa đã nhếch miệng cười giễu cợt từ xa.
Khi đi đến trước cửa buồng giam của cô, cô ta nói với người quản ngục:
Được rồi, tôi có vài lời muốn nói với cô ta. Anh lui xuống trước đi.

Sau khi cúp máy, tâm trí của Từ Xa không còn tập trung ở thao trường nữa.
Phó Thiên Thiên bị đưa thẳng đến nhà tù tối cao của quân đội và bị nhốt ở tầng dưới cùng.
Đây là nơi giam giữ những kẻ phạm trong tội, được xây dựng bằng vật liệu kiên cố nhất, dùng dao chém không đứt, dùng lựu đạn cũng không hề hấn gì, hơn nữa còn được canh gác nghiêm ngặt, muốn bỏ trốn là điều
Hai trung sĩ mặc thường phục vừa bị Phó Thiên Thiên hất ra khẽ gật đầu với nhân viên đón khách, sau đó nhanh chóng khiêng cô vào trong một chiếc xe ô tô đỗ bên đường.
Nhân viên đón khách sững sờ nhìn theo hướng chiếc xe rời đi với vẻ mặt ngơ ngác.
Cô ta vốn dĩ đã sẵn sàng chiến đấu một trận với Phó Thiên Thiên, nhưng vừa mới ra tay thì đã đánh bại đối thủ. Điều này khiến cảm giác thành tựu của cô ta tụt dốc.
Thấy vậy, hai thành viên đội vệ sĩ nhà họ Bùi đứng cách đó không xa liền vô thức muốn ra tay giải5 cứu cô.
Nhưng đúng vào lúc này, hai vệ sĩ lại nhìn thấy bàn tay của nhân viên đón khách kia còn chưa chạm vào cổ cô thì cô đã thình lình ngã lăn xuống đất.
Hai vệ sĩ nhà họ Bùi:
...

Chính vì vậy mà họ đều dừng bước.
Nhân viên đón khách càng ngạc nhiên hơn.
Vừa rồi rõ ràng là cô ta vẫn chưa chạm vào cô, sao cô đã ngất xỉu rồi? Chẳng lẽ... kĩ năng của cô ta đã luyện đến trình độ có thể tấn công mà không cần chạm vào?
Hai thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi đứng từ xa, ngẩn người nhìn cảnh Phó Thiên Thiên bị nhét vào trong xe và bị đưa đi, sau đó bèn gọi điện thoại cho Bùi Diệp.
Lúc này Bùi Diệp đang xử lý công việc trong văn phòng, sau khi nghe họ báo cáo đầy đủ, anh cũng ngẩn người.
Rõ ràng là cô... tự đưa bản thân vào miệng cọp.
Khoảng một giờ sau, cô nghe thấy những tiếng bước chân lộn xộn bên ngoài buồng giam.
Tiếng đôi bốt nhà binh nện trên nền đất khác hẳn với những âm thanh bên cạnh, vừa nghe là đã nhận ra ngay.
Cô từ từ mở mắt ra thì nhìn thấy quản giáo của nhà tù tối cao dẫn theo một người đang đi về phía bên này.
Anh vốn còn đang lo cô sẽ gặp nguy hiểm nên đã cử vệ sĩ nhà họ Bùi đến hỗ trợ cô, nhưng không ngờ...

Được, tôi biết rồi, các anh có thể rút lui.


Vâng!

Có điều, may mà đã bắt được Phó Thiên Thiên, đó mới là điều quan trọng.

Được, tôi biết rồi, vất vả cho các anh rồi.


Đây là việc chúng tôi nên làm.


À, đội trưởng Lương ạ? Trước khi bắt đầu nhiệm vụ, nhà anh ấy đột nhiên có chuyện. Hình như là mẹ của anh ấy bị ốm nặng nên sau khi bắt được Phó Thiên Thiên, anh ấy đã rời đi trước và dặn tôi nhận tiện xin nghỉ
phép với đội trưởng.

Sao lại trùng hợp như vậy?

Thật sao?
Cô ta xác định lại với cấp dưới qua điện thoại.

Đội trưởng, Phó Thiên Thiên đang ở trong xe của chúng tôi.


Tại sao người gọi điện lại là anh Lương Tri đâu?
Rõ ràng là cô ta đã cử Lương Tri đi bắt Phó Thiên Thiên. Lẽ ra phải là Lương Tri thông báo cho cô ta mới đúng.

Rõ, thưa đội trưởng!

Anh ta vô cùng ngưỡng mộ và kính trọng cô ta. Sau khi đáp lời, anh ta hào hứng liếc trộm cô ta một cái rồi mới rời đi.
Phó Thiên Thiên lạnh nhạt nhìn khuôn mặt quen thuộc đến nỗi không thể quen thuộc hơn ở ngoài cửa.
Quan sát tỉ mỉ khuôn mặt của mình như thế này khiến cô vẫn cảm thấy có phần khó chịu.


Cô là... Bạch Khấu.
Cô lạnh lùng nói.

Cô ta nhếch miệng đáp:
Quả nhiên là cựu đội trưởng Tử Xa, chỉ thoáng nhìn mà đã nhận ra tôi là ai.



Khi giả mạo tôi, chẳng lẽ cô không cảm thấy ghê tởm khuôn mặt này sao?


Vẻ mặt cô ta trở nên độc ác:
Quả là tôi ghê tởm chết đi được!


Mười ngón tay cô ta bầu mạnh lên khuôn mặt của mình, như muốn lột sạch da thịt bất cứ lúc nào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.