• 360

Chương 619: Tình yêu của tần hàng


Cô ngơ ngác:
Ý cô là hiện tại cơ thể cô chính là...


Cô ta gật đầu, không buồn giấu giếm:
Đúng vậy, cơ thể bây giờ của tôi ch8ính là của Từ Xa cô. Cô không dám tin, phải không?



Sao có thể như vậy?
Phó Thiên Thiên hoàn toàn không dám tin vào sự thật 3này.
Bạch Khấu thế mà lại đang dùng cơ thể của cô.
Nếu vậy thì đã có thể lí giải mọi chuyện. Bởi vì nhóm máu và dấu vâ9n tay phải trùng khớp với tất cả hồ sơ sức khỏe của cô được lưu tại bệnh viện quân khu.
Không ngờ trên đời này còn có người có6 thể ép linh hồn của người này chuyển sang cơ thể của người khác.
Bạch Khấu mỉm cười đáp:
Chuyện này rất đơn giản, cô biết trên thế giới này có một loại năng lực gọi là sao chép ký ức không?

Sao chép ký ức?
Phó Thiên Thiên trừng to mắt:
Ý cô là có người đã sao chép ký ức của tôi, và cô hiện đang có chúng?

Cô bình thản thưởng thức bữa trưa.
Mặc dù Phó Thiên Thiên tự nguyện để bị bắt, nhưng với tư cách là một người chồng đang lo lắng cho vợ mình, Bùi Diệp luôn chú ý đến tin tức của cô kể từ sau khi cô bị giam vào tù.
Khi biết tin cô sẽ bị xử bắn vào buổi chiều, anh không tài nào bình tĩnh được.

Tôi không bao giờ tin vào những thứ đó, tôi chỉ biết là muốn đạt được mục đích của mình thì phải bất chấp thủ đoạn. Chỉ khi cô chết đi thì tôi mới có thể chiếm được mọi thứ của cô, chiếm được...
Nét mặt cô ta dịu đi
phần nào:
Tình yêu của Tần Hàng.

Phó Thiên Thiên sầm mặt:
Cô hoàn toàn không xứng với tình yêu của anh ấy.

Tuy nhiên, cô từng nghe đại sư Viên Tâm nói...

Tôi 5nghe nói là linh hồn của người sống không thể chuyển sang cơ thể của người khác.
Cô mạnh dạn đoán:
Bạch Khẩu, cô đã trở thành tôi trước kia. Vậy cô... đã chết!

Câu trả lời của cô ta càng khẳng định suy đoán của cô:
Đúng thế, chỉ như vậy mới có thể thật sự trở thành cô và thay thế mọi thứ của cô.

Bạch Khấu sốt ruột nhìn cô.

Được rồi, cô đã sắp chết đến nơi, bớt nói đi.

Phó Thiên Thiên hơi nheo mắt lại:
Bạch Khẩu, cô có tin... nhân quả tuần hoàn, ác giả ác báo không?

Nói đoạn, cô ta rời đi.
Buổi trưa, Phó Thiên Thiên nhận được một tin tức rằng cô sẽ bị xử bắn vào buổi chiều.
Nếu một người bị xử bắn thì phải trải qua rất nhiều lần thẩm tra và tuyên án, nhưng cô không hề trải qua lẩn thẩm tra nào mà đã bị kết án luôn. Phải nói là vụ này quả thật quá qua loa.

Bạch Khấu, tôi biết rất rõ với khả năng của cô thì không thể làm được nhiều việc như vậy, rốt cuộc người đứng sau giúp cô là ai?

Cô ta nở nụ cười bí ẩn:
Thế nào, cô muốn biết người đứng đằng sau tôi là ai để vạch trần chúng tôi trước khi chết sao? Cô yên tâm đi, tôi sẽ không cho cô cơ hội đó đâu. Và tôi cũng sẽ không để cho cô biết.

Đồng tử Phó Thiên Thiên co lại.

Đúng thể. Nếu không, cô nghĩ tôi có thể hiểu rõ cô đến vậy sao? Phó Thiên Thiên, à không, Tử Xa, cô sẽ nhanh chóng biến mất khỏi thế giới này, còn tôi mới là Tử Xa, là Tử Xa độc nhất vô nhị!
Cô ta nói với giọng cực
kỳ ngạo mạn.
Phó Thiên Thiên hít một hơi thật sâu.

Cho dù cô đã có được cơ thể của tôi thì cũng không thể có được ký ức của tôi. Sao cô lại lừa được thủ trưởng Cận và mấy người Ngô Danh?

Cô từng nghe Tăng Nguyệt Nguyệt và Ngô Danh nói chuyện với nhau, mới đầu anh ta cũng không tin Bạch Khẩu, nhưng sau nhiều lần dò xét cô ta, lần nào câu trả lời của cô ta cũng rất hoàn hảo, như thể đã thật sự
trải qua những gì mà họ đã trải qua vậy.

Vì muốn trả thù tôi mà cô tự hại mình bỏ mạng để trở thành tôi. Như thế có đúng không?


Đáng chứ, tất nhiên là đáng rồi! Chỉ cần có chết thì tất cả đều đáng. Ha ha, Phó Thiên Thiên, thật không ngờ cô lại là các chủ của Thông U Các. Nhưng cho dù vỏ bọc của cô có nhiều đến đâu và như thế nào chăng nữa
thì bây giờ... cô vẫn ở đây.


Được rồi, tôi không cần cô phải dạy tôi. Là đồng đội cũ với nhau, hôm nay tôi đến đây chỉ để xem bộ dạng phạm nhân của cô và tiễn cô một đoạn đường trước khi cô từ giã cõi đời mà thôi.


Bạch Khấu, tôi khuyên cô nên sớm dừng lại đi, quay đầu là bờ, bằng không cô sẽ chỉ nhận quả báo thôi.

Cô ta không muốn nghe tiếp nữa:
Cô cứ ngoan ngoãn đợi ở đây đi!

Phó Thiên Thiên lại thở dài và lắc đầu.

Bạch Khấu, chúng ta là chị em với nhau đã nhiều năm, tôi chưa từng nghĩ đến việc muốn hại cô, nhưng cô thì sao? Cô nói bao nhiêu năm qua cô luôn chịu mọi sự tra tấn độc ác, nhưng cô phải hiểu là toàn bộ những sự
tra tấn đó là do tự cô chuốc lấy, là dã tâm và tham vọng của cô quấy phá. Bởi vì cô vẫn luôn thua kém tôi nên cô mới cảm thấy ghen tị. Tâm lí của cô bây giờ đã trở nên rất vặn vẹo.

Xem ra, người đứng sau Bạch Khấu thật sự rất nóng lòng muốn cô chết.
Quản giáo đến truyền đạt mệnh lệnh cho cô vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi, hoảng loạn của cô, nhưng không ngờ cô lại cực kỳ bĩnh tình, khiến hắn cảm thấy nhàm chán, bèn đưa khay đồ ăn thịnh soạn cho
cô rồi rời đi luôn.
Phó Thiên Thiên khiếp sợ lắc đầu.

Bạch Khấu, cô điên thật rồi!

Cô ta căm tức chỉ vào mặt cô:
Tại cô hết! Tại cô nên tôi mới trở thành như bây giờ! Tất cả là tại cô!


Bạch Khấu, chẳng lẽ cố làm những chuyện này mà không sợ trời phạt sao?


Trời phạt à? Ha ha...
Cô ta cười nhạt:
Nếu tôi đã làm những chuyện này thì tất nhiên là không sợ bị trời phạt rồi. Tôi chỉ đang hối hận ban đầu đã không ra tay với cô sớm hơn, để cô sống đến tận bây giờ, còn tôi thì
nhận hết sự tra tấn vô nhân đạo. Chỉ khi cô chết đi thì mới có thể giải hết mối hận trong lòng tôi.

Chính vào lúc đó, một mảnh giấy được gửi đến tay anh.

Trên tờ giấy chỉ ghi mấy chữ: Yên tâm, đừng nóng vội.

Đây là nét chữ của cô.

Bấy giờ anh mới không làm chuyện kích động. Trước đó anh đã chuẩn bị gọi điện cho Tổng thống, muốn nhờ ông ra mặt ngăn chặn việc này.

Nếu cô đã bảo anh đừng nóng vội, anh chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.