• 360

Chương 627: Kết thúc


Tần Hàng...

Sao anh lại không nhận ra Từ Xa là giả chứ? Nói thế nào thì cô và anh cũng đã quen nhau hơn mười năm, thân t8huộc là vậy mà anh vẫn có thể nhận nhầm người. Điều này khiến cô không khỏi thất vọng.
Ung.
Sau khi nghe Bạch Khẩu thuật lại một cách truyền cảm, cả phòng xử án đều im lặng, thậm chí vô cùng căm phẫn.

Thủ trưởng Cận tôi xin lỗi!
Bạch Khẩu cúi người trước ông.
Trong khoảnh khắc đó, vẻ mặt cô ta đầy dữ tợn. Mọi chuyện... rốt cuộc đã có thể kết thúc rồi.
Quân ủy quân khu Nam Tương cử đại diện độc tội trạng của ông.

Cận Chính Tề, nam, 54 tuổi, đã nhiều lần uy hiếp người nhà của các đồng đội đã hi sinh trong lúc làm nhiệm vụ. Hành vi này đã đe dọa nghiêm trọng đến sự an nguy của nhân dân, quân đội và quốc gia. Tôi thay mặt
Tuy nhiên, trong lòng cô lại cảm thấy hơi áy náy và tự trách.
Anh tin Bạch Khấu không phải bởi cô ta là Bạch Khấu, mà là vì anh tưởng đó là cô. Cô đã từng nói với anh, cô sẽ không bao giờ lừa dối anh, nhưng Bạch Khấu đã lợi dụng cơ thể của cô để lừa anh.
Bây giờ cô thật sự rất muốn đấm vào đầu anh một cái.
Tần Hàng trước kia rất thông minh nhưng lúc này đã trở thành tên đầu gỗ. Anh tin tưởng Bạch Khẩu một cách mù quáng như vậy khiến người ta chỉ muốn đập anh một trận.
Trước ánh mắt giận dữ của ông, Bạch Khẩu thản nhiên đứng trên bục làm chứng.
Ông chất vấn cô ta ngay trước mặt mọi người:
Từ Xa, cô muốn làm chứng là tôi có tội sao?

Thủ trưởng Cận chỉ hừ nhạt một tiếng.
Sau khi Bạch Khấu nói xong, hai vị thẩm phán thoáng nhìn nhau rồi thảo luận với bồi thẩm đoàn bên cạnh.
quân khu Nam Tương, đề nghị quý tòa tuyên án tử hình Cận Chính Tề.

Quan tòa nhìn về phía thủ trưởng Cận.
Tất cả bằng chứng đều quy về một điểm.
Thủ trưởng Cận đã giết chết Tử Xa cùng các đồng đội của cô vì ham muốn ích kỉ của bản thân. Sau đó, ông còn dùng rất nhiều thủ đoạn để gây nên đau khổ cho gia đình các thành viên đã hi sinh trong đội đột kích Hắc
Sau đó một vị thẩm phán đứng dậy.

Tại đây, tôi tuyên bố...

Lương Tri chợt hỏi:
Thị trưởng Tần, anh cũng cho rằng thủ trưởng Cận có tội sao?

Người bên cạnh đột nhiên lên tiếng khiến Tần Hàng thoáng sững người. Anh quay sang nhìn cô, khi bắt gặp ánh mắt trong veo đầy chất vấn của cô, có thứ gì đó nên mạnh vào lòng anh.

Có đúng không? Mời nhân chứng bước lên bục.

Bạch Khấu liền đứng dậy.
Mọi người đã có mặt đông đủ, chỉ còn thiếu thủ trưởng Cận.
Tòa án quân sự trang nghiêm và6 yên tĩnh đến độ chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của mọi người.
Sau đó, cô nhìn về phía trước, k3hông nhìn bọn họ nữa.
Chẳng mấy chốc lại có thêm nhiều người lục tục bước vào phòng xử án, hai thẩm phán mặc quân phục 9ngồi trên bục xét xử.
Thậm chí anh còn bị cô ta che mắt. Trước đây anh lại để Vương An Dương đi thi hành nhiệm vụ mà cô ta yêu cầu. Nếu không nhờ cô phát hiện mục đích của cô ta từ trước, còn mai phục dưới khu chung cư đó, e rằng
Vương An Dương đã rơi vào tình cảnh không thể quay đầu.
Nói đến đây, vẻ mặt cô ta rất đau khổ, ai nhìn vào cũng đều tưởng rằng cô ta đang đau buồn vì không chịu nổi sự thật về những tội lỗi mà thủ trưởng Cận đã gây ra.
Tần Hàng thở dài.
Giờ nghĩ lại cô vẫn cảm thấy sợ.
Lúc này Bạch khẩu đang bắt đầu kể lại quá trình thu thập chứng cứ và việc điều tra xác minh các chứng cứ, đồng thời giao toàn bộ kết quả xác minh ra, trong đó còn có cả lời kể đầy nước mắt của các nhân chứng, cũng
Tần Hàng hơi kinh ngạc nhưng vẫn trơ mắt nhìn cô ta bước lên bục làm chứng.
Thủ trưởng Cận không dám tin rằng người vu hại mình lại là cấp dưới mà mình từng yêu quý nhất.
Cô ta lạnh nhạt đáp:
Thủ trưởng Cận, tôi cảm ơn ông đã bồi dưỡng tôi nhiều năm qua. Tôi rất kính trọng ông, nhưng tôi kính trọng và yêu quý tổ quốc của tôi hơn. Tôi cũng yêu quý các đồng đội của mình, nhưng
không ngờ ông lại...

Lúc này, Bạch Khấu vẫn đang đứng trên bục làm chứng, anh nhìn cô ta và nói:
Tôi không tin ông ấy có tội, nhưng tôi tin Từ Xa hơn...

Lương Tri:
...


Cận Chính Tề, anh có điều gì muốn nói không?

Thủ trưởng Cận cười mỉa:
Muốn vụ hại người khác thì thiếu gì cách? Tôi bị oan, tôi chưa từng làm những việc này.

ấy. Tôi xin quý tòa miễn tội tử hình cho ông ấy và tuyên phạt tù chung thân.

Thủ trưởng Cận nở nụ cười giễu cợt:
Tù chung thân là muốn tôi rục xương trong tù đây mà. Từ Xa à, cô... đúng là cấp dưới tốt của tôi.

Có điều, trong số tất cả mọi người, thủ trưởng Cận vẫn bình tĩnh nhất. Ông vẫn thản nhiên đứng đó.
Sau cùng, cô ta thở dài, nói:
Thưa quý tòa, tôi có một thỉnh cầu. Vì phạm nhân từng là người thầy mà tôi kính trọng nhất, có ơn dìu dắt tôi, cho dù ông ấy từng làm hại tôi, nhưng tôi còn chưa trả hết ân tình của ông
Thẩm phán cho gọi thủ trưởng Cận vào phòng xử án.
Một lát sau, thủ trưởng Cận mặc thường phục, đầu tóc rối bù, tay chân bị còng, được áp giải vào trong hội trường, mỗi bước đi đều rất khó khăn.
Trông ông thảm hại đi nhiều, không những thế, còn có thể loáng thoáng nhìn thấy những vết sẹo trên người ông. Đôi mắt Lương Tri co lại khi thấy cảnh này.
chính là người nhà của nạn nhân.
Hơn nữa, trong quá trình thuật lại sự việc, có người nhà nạn nhân còn để lộ vết thương trên người, trông rất đau lòng.
Những kẻ kia đã tra tấn ông!
Lúc này, phiên tòa mới chính thức bắt đầu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.