Chương 626: Tôi còn tưởng là linh hồn của cô đã đổi thành một người khác
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 1178 chữ
- 2022-02-16 04:41:35
Đội trưởng Tử, đã lâu không gặp.
Chánh án mỉm cười nhìn Bạch Khấu và lịch sự chào cô ta.
Cô ta cũng giơ tay chào lại nhưng vẻ mặt hơi ngh8i hoặc:
Xin chào chánh án.
Lương Tri không nhìn về phía cửa nên không biết là ai đi vào, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Bạch Khẩu, cô đã đại khái đoán được. Quả nhiên, vừa ngẩng đầu lên cô đã trông thấy một người đàn ông tuấn tú đang chậm
rãi đi về phía này.
Không phải chỉ là một chậu hoa thôi sao? Tôi sẽ đền cho ông.
Đội trưởng Tử còn nhớ chậu hoa đó của tôi là hoa gì không?
Vị chánh án dường như cố ý làm khó cô ta.
Người khác chê bai cô ta ngay trước mặt, cô ta còn có thể phản ứng như thế nào?
Những lão già đó cậy lớn tuổi hơn cô ta nên cái gì cũng dám nói. Trong tương lai, cô ta nhất định phải nắm được thóp của từng người bọn họ.
Nói xong, Bạch Khẩu sầm mặt, rẽ đi luôn.
Khi thoáng nhìn sang Lương Tri, cô ta hít một hơi thật sâu để che giấu tâm trạng của mình.
Trong mắt họ, Bạch Khẩu chính là Tử Xa, là người đã lập được vô số chiến công, thậm chí leo lên chức thượng tướng khi chỉ mới 24 tuổi.
Trong quân đội không thiếu đám công tử bột con ông cháu cha, nhưng nếu không lập được chiến công hoặc có tài năng thật sự thì muốn thăng cấp là điều không thể. Quân đội là nơi xem trọng năng lực nhất.
Bạch Khấu dẫn Lương Tri đi thẳng về hàng ghế dành cho những người tham dự.
Đã có một vài người ngồi ở đó, nhìn quân phục và quân hàm trên vai họ, có thể thấy họ đều từ cấp thiếu tướng trở lên.
Người có chức vụ cao, thực lực là một chuyện, nhưng ai có thể đảm bảo bản thân hoàn toàn trong sạch? Hiện tại vẫn yên ổn chẳng qua là không có ai tóm bọn họ thôi. Người nào người nấy đều mang vầng hào quang
của những chiến công trong quá khứ, chiếm hết danh tiếng, song chỉ cần thật sự đi điều tra thì ai cũng có
phốt
.
Được rồi, phiên tòa sắp bắt đầu rồi, bây giờ đã có thể vào trong phòng xử án. Sau này có thời gian, chúng ta lại trò chuyện tiếp nhé?
Chắc chắn rồi.
Ánh mắt Lương Tri dừng lại ở một người mang cấp bậc thượng tướng.
Khi cô và Bạch Khẩu bước vào cửa, người nọ quay đầu lại nhìn, dường như trao đổi với cô ta bằng ánh mắt trong giây lát. Lương Tri không thấy rõ lắm.
Bây giờ đã đến bước quan trọng, cô ta phải kiềm chế cảm xúc của mình, không thể để bao nhiêu công sức đổ sông đổ biển được.
Phòng xử án của tòa án quân sự cấp cao lớn hơn rất nhiều so với tòa án bình thường. Phong cách bài trí hay ánh đèn trong tòa án đều tối màu, chỉ có ánh đèn ở chỗ ngồi của phạm nhân là rất sáng.
Trước kia đội đột kích Hắc Ung có một người tên là Bạch Khấu. Thực lực của cô ta thua xa đội trưởng Tử, nhưng cô cứ luôn lăm le leo lên vị trí đội trưởng đội đột kích, còn ngông cuồng muốn giết đội trưởng Tử, quả là
lòng dạ độc ác, tội ác tột cùng.
Đội trưởng Tử, trí nhớ của cô kém vậy sao? Sao có thể là hoa lan chứ? Tôi đã nói với cô hơn một lần rằng tôi ghét nhất là hoa lan mà.
Cô ta lúng túng, vỗ nhẹ đầu:
Xem trí nhớ của tôi này, thế mà lại quên mất chuyện đó. Ngài chánh án à, ông cũng biết là trước đây tôi từng bị chấn thương nên trí nhớ hơi lộn xộn, có một số chuyện đã quên mất. Ông
Đúng lúc này lại có một người bước vào.
Từ xa, Bạch Khấu đã nhìn thấy bóng dáng đó, hai mắt cô ta sáng lên.
Những người trong quân đội luôn ngưỡng mộ và khâm phục kẻ mạnh, cho dù Tử Xa là phụ nữ.
Lúc này, có người ngồi phía sau đã nói một câu trúng tim đen Bạch Khẩu.
Ông ta còn không quên nói to với bóng lưng cô ta:
Cô nhớ chậu cúc Ba Tư của tôi đấy!
Ông yên tâm, tôi nhất định sẽ không quên đâu.
Nói6 đến những chuyện trong đại viện quân khu, đầu óc cô ta hoàn toàn trống rỗng. Mà hai người lại ở khác khu, mỗi lần cô ta đến tìm Tử Xa cũng không 5gặp người nào khác trong đại viện. Vì thế cô ta không quen ai
khác, lại càng chẳng hiểu gì về chuyện bình hoa mà vị chánh án kia nói.
có thể nói rõ là tôi đã đánh vỡ chậu hoa gì không?
Một chậu cúc Ba Tư.
Ông ta thở dài:
Đội trưởng Tử à, cô thể này là không được rồi, còn trẻ mà trí nhớ đã kém như vậy. Nếu không phải có giống hệt đội trưởng Tử và bên bệnh viện quân khu cũng đảm bảo cổ là Tử
Xa, thì tôi còn tưởng linh hồn của cô đã đổi thành người khác đấy.
Bạch Khấu lúng túng cười:
Ông thật biết nói đùa.
Sắc mặt cô ta hơi thay đổi, sau đó cố gắng nhớ lại xem mình đã nhìn thấy những gì được bày trong sân nhà của Tử Xa.
Là... hoa lan?
Hai người họ giơ tay chào các vị tướng lão thành kia, các vị thiếu tướng và trung tưởng giơ tay chào lại Bạch Khấu, sau đó đôi bên ngồi xuống.
Những người ngồi phía sau đều nhìn Bạch Khẩu bằng ánh mắt kính nể và tán thưởng.
Bởi vì trong ký ức của Từ Xa thật thì không có việc quen biết người này.
Phải rồi, đội trưởng Tử, tr3ước đây cô sống ngay cạnh nhà tôi, tuy bây giờ cô tạm thời không ở đó nữa nhưng lúc trước cô đã từng làm vỡ chậu hoa trên tường nhà tôi. Sau đó cô9 nói là muốn đến cho tôi một chậu hoa
Đó là Tần Hàng.
Vậy mà anh lại xuất hiện ở đây.
Lương Tri đứng bên cạnh vừa nhìn sắc mặt cô ta là biết ngay cô ta không có kí ức về đại viện.
Bạch Khấu nhanh chóng phản ứng.
khác, rốt cuộc thì khi nào cô mới đến cho tôi đây?
Ông ta hỏi.
Bạch Khẩu:
...
Đúng vậy.
Người bên cạnh phụ họa.
Mặt cô ta tái mét, khóe môi giật giật nhưng không nói gì.
Khi nhìn thấy Bạch Khấu, nét mặt anh lộ vẻ vui mừng, sau đó đi thẳng về phía cô ta, bước chân cũng nhẹ nhàng hơn lúc nãy.
Khi nhìn thấy Lương Tri ngồi bên cạnh Bạch Khấu, anh mỉm cười nói:
Cậu chính là đội trưởng Lương mà gần đây Tử Xa thường nhắc tới, đúng không?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.