• 360

Chương 631: Khôi phục thân phận


Anh mấp máy môi, định nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi.


Tiếp theo em định làm gì?

Tăng Nguyệt Nguyệt:
...

Tổng cô ấy vào tù.
Cô ấy vô thức lùi về phía sau như thể đang nhìn thấy quái vật.
Người trước mặt chắc chắn không phải là chị em tốt mà nhất định đã bị ma nhập. Nếu là chị em tốt, sao lại có thể tàn nhẫn như vậy?

Là cậu chủ, cậu chủ đã xảy ra chuyện.

Đồng tử của cô co lại:
Xảy ra chuyện gì?

Sở Hành:
...

Sự thù địch của cô ấy khiến chuông báo động trong đầu anh ta kêu vang.
Nếu vậy thì điều đó tương đương với việc tuyên bố công khai rằng cô sẽ trở lại bên cạnh Bùi Diệp. Sau9 đó, anh và cô sẽ trở lại như trước kia, dù gặp mặt cũng chỉ có thể coi nhau là bạn, mãi mãi chỉ có thể là bạn bè.
Cuối cù6ng, anh cười khẽ một tiếng.
Phó Thiên Thiên nhướng mày rồi đi thẳng ra phía cổng tòa án.
Chẳng mấy chốc, cô đã nhìn thấy Tăng Nguyệt Nguyệt và Sở Hành đang đứng chờ cô. Phía sau Tăng Nguyệt Nguyệt còn có một người nữa, chính là Trịnh Tiên đã nửa năm không gặp.

Thiên Thiên khốn kiếp, tớ còn tưởng cậu đã bị người của quân đội bắn chết nên định xông vào quân khu ngăn cản bọn họ. Người của thủ trưởng Cận đến gặp tớ và nói với tớ rằng cậu không bị xử bắn. Hơn nữa cậu
chính là Phó Thiên Thiên. Cậu quả là quá xấu xa!
Tăng Nguyệt Nguyệt ôm chặt lấy cô, vừa khóc vừa nói, chùi hết nước mắt nước mũi lên người cô.
Phó Thiên Thiên hơi sững sờ khi nhìn thấy anh ta.
Nhìn thấy cô, Tăng Nguyệt Nguyệt lập tức nhào đến ôm cô.
Nếu cô ấy nghiêm túc ở lại đó thì đã không đến nỗi suýt bị giết hại.
Phó Thiên Thiên nghe người của thủ trưởng Cận kể lại mới biết Bạch Khẩu thật sự đã tìm người ra tay với Tăng Nguyệt Nguyệt. Cô ấy hình như đã được cứu rồi biến mất tăm. Bây giờ xem ra, hẳn là Trịnh Tiên đã cứu
Tăng Nguyệt Nguyệt trừng mắt nhìn anh ta:
Anh là ai? Vừa nãy tôi nghe nói anh cũng muốn gặp Thiên Thiên?

Tuy cô ấy giận Phó Thiên Thiên nhưng vẫn luôn bảo vệ cô.

Chiều hôm qua cảnh sát đột nhiên đến Tập đoàn Bùi thị và đưa cậu chủ đi. Bọn họ nói là anh ấy có liên quan đến một vụ để lộ bí mật của quân đội nên đã bắt anh ấy. Đến bây giờ cảnh sát vẫn cảm không cho ai vào
thăm anh ấy. Nếu không cứu anh ấy ra thì sợ rằng anh ấy sẽ gặp nguy hiểm mất.


Đúng vậy, em nên khôi phục thân phận rồi. Có lẽ Bùi Diệp đang đợi em đấy.

Nhắc đến B5ùi Diệp, ánh mắt cô có sức sống hơn. Nhưng cô còn chưa kịp nói gì thì một người lính đã vội vã chạy tới.

Trong trại tạm giam của đại đội cảnh sát hình sự.


Lập tức lái xe đưa tôi đến đó.

Vì cô và Bùi Diệp là vợ chồng, Bạch Khấu sợ rằng sau này anh sẽ ra tay với cô ta để trả thù cho cô, bởi vậy đã ra tay với anh trước để ngừa hậu họa.

Anh ấy hiện đang bị giam ở đâu?


Cậu còn không biết xấu hổ mà nói vậy sao? Cậu trở thành Lương Tri sao không nói với tớ? Tớ đâu phá hỏng kế hoạch của cậu! Vậy mà cậu giấu cả tớ, chúng ta có phải là chị em tốt không hả?

Thấy hai người đã nhận nhau, Trịnh Tiên thở phào nhẹ nhõm rồi gật đầu với Phó Thiên Thiên, sau đó rời đi.

Nhưng thủ trưởng Cận sắp đi ra rồi.


Anh và ông ấy cũng đã lâu không tán gẫu với nhau. Lát nữa anh trò chuyện với ông ấy một lúc, em cứ yên tâm đi gặp họ đi.

Hai người này...
Cô thoáng nhìn Tần Hàng, anh cười nói:
Họ đến tìm em, có lẽ là có chuyện, em đi gặp họ trước đi.

Cô dứt khoát đẩy cô ấy ra, nhìn nước mắt nước mũi mà cô ấy chùi lên người mình với vẻ chán ghét.

Tôi đã bảo cậu cứ đợi ở phòng hậu cần, sao cậu không ngoan ngoãn ở đó hả?

Sở Hành đứng một bên chờ đợi, rốt cuộc cũng không nhịn được nữa.

Mợ chủ, cô Tăng, tôi có thể làm phiền hai người một lát không?

Mặt Phó Thiên Thiên chợt biến sắc.
Bọn họ muốn nhổ cỏ tận gốc sao?

Cảm ơn anh.


Giữa chúng ta còn cần phải cảm ơn sao?


Vâng.

Sở Hành nhanh chóng đi về phía chiếc xe ô tô đang đỗ bên lề đường. Phó Thiên Thiên đi theo sau anh ta. Tăng Nguyệt Nguyệt bị bỏ rơi thấy vậy liền ngây ra.

Đội trưởng Lương.


Có chuyện gì không?

Tăng Nguyệt Nguyệt còn đang tức giận chỉ trích cô nên không phát hiện anh ta đã đi mất.
Phó Thiên Thiên thản nhiên nói:
Ban đầu tôi định để cậu phạm lỗi rồi tổng cậu vào nhà tù quân đội.

Chợ đen! Chẳng trách sáu tháng qua mọi người đều không tìm được anh ta. Hóa ra anh ta đã đến chợ đen!
Vừa nghe thấy thế, tất cả sự xúc động của Tăng Nguyệt Nguyệt liền biến thành lửa giận.
cô ấy.
Anh ta xuất hiện ở đây và mặc một chiếc áo sơ mi có thêu một ký hiệu bằng chỉ đen. Phó Thiên Thiên chỉ nhìn thoáng qua là đã biết thân phận của anh ta.

Bên ngoài có một người tên là Tăng Nguyệt Nguyệt và một người tên Sở Hành, nói rằng muốn gặp đội trưởng.

Phó Thiên Thiên:
...

Trước kia xe của Bùi Hạo bị hỏng nên đã nhờ anh ta chở đến một địa điểm. Lần đó Bùi Hạo nói với anh ta rằng bên cạnh Phó Thiên Thiên có một cô gái, thực lực kém hơn cô một chút nhưng rất nhiều vệ sĩ nhà họ Bùi
đã bị cô ấy đánh bại. Có thể thấy rằng nếu thật sự muốn đầu với Tăng Nguyệt Nguyệt, e rằng anh ta không là đối thủ của cô ấy, thậm chí sẽ bị đánh thê thảm.
Anh ta nhất thời nhìn Phó Thiên Thiên với vẻ mặt cay đắng.
Cô nhíu mày hỏi:
Sở Hành, anh tìm tôi có chuyện gì không?

Phó Thiên Thiên nhún vai:
Em8 sẽ trả lại thân phận hiện giờ cho Lương Tri, em cũng nên khôi phục thân phận Phó Thiên Thiên của mình rồi.

Ánh mắt Tần H3àng khẽ chuyển động.
Sao mọi người đã đi rồi?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.