Chương 635: Không cần ghen sao?
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 1066 chữ
- 2022-02-16 04:41:35
Nếu nhân viên của Tập đoàn Bùi thị nhìn thấy tổng giám đốc cao quý của bọn họ đang ăn nói khép nép trước mặt vợ mình, chắc chắn8 sẽ há hốc mồm kinh ngạc.
Phó Thiên Thiên hừ nhạt:
Nếu chiến hữu kia của em có thể tha thứ cho anh...
Mắt Bù3i Diệp sáng lên, cười toe toét:
Thiên Thiên, em yên tâm, anh nhất định sẽ khiến anh ta hài lòng.
Cô cau mày, trong m9ắt ánh lên vẻ nghi ngờ.
Nhất định sẽ khiến anh ta hài lòng? Là sao?
Anh ho nhẹ một tiếng:
Là thế này, gần đ6ây Tập đoàn Bùi thị bọn anh đã có bước đột phá trong y học. Nếu là vô sinh do chấn thương thì có thể phục hồi bằng phẫu thuật.5 Hơn 95% bệnh nhân có thể khôi phục khả
Anh có chắc không?
Tất nhiên là chắc, em phải tin vào khoa học chứ.
Nếu quả thật có kỹ thuật này thì tốt.
Cô lập tức đứng dậy, ngoan ngoãn giơ hai tay lên.
Các anh yên tâm, tôi không có ác ý, trên người tôi không có vũ khí. Tôi tới đây không có ý gì khác, mà chỉ muốn gặp thiểu chủ của các anh.
Gặp thiếu chủ của chúng tôi?
Người kia cười nhạo:
Thiếu chủ của chúng tôi là người mà ai muốn gặp thì gặp sao? Cô nên về thì hơn, cậu ấy không gặp cô đâu.
Trước đây cô đã từng được Trịnh Tiên dẫn đến chợ đen, bây giờ cô đến đây một mình. Tuy nhiên nơi ở của anh ta trong chợ đen giống như mê cung vậy, nếu không có người dẫn đường sẽ không thể tìm thấy một cách
dễ dàng.
Trong khi cô tìm gặp anh ta, người của chợ đen còn gây phiền phức cho cô, mãi đến tối cô mới tìm được.
Sao người đàn ông này lại có chấp như vậy? Vấn đề này quan trọng thế sao? Cứ phải gặng hỏi đến cùng mới được à?
Nếu nói anh ghen thì thủ trưởng Cận đã là một ông già sắp 60 tuổi, sắp xuống lỗ rồi. Cô cũng đâu thích gì ông ấy, anh không cần phải ghen.
Phó Thiên Thiên nhìn ra ngoài cửa sổ, giả vờ không nghe thấy.
Khi phát hiện mình bị ngã, Tăng Nguyệt Nguyệt rất sốc, nhưng cô đã phản ứng lại rất nhanh và điều chỉnh cơ thể để có thể rơi xuống một cách nhẹ nhàng nhất.
Tuy nhiên vào lúc cô tiếp đất, vài người bất ngờ cầm súng bao vây cô.
Tăng Nguyệt Nguyệt:
...
Anh lại tiếp tục hỏi:
Thiên Thiên, nếu lại gặp chuyện một lần nữa, em sẽ liên lạc với thủ trưởng Cận trước, hay với anh trước?
Cô không nghe thấy gì hết!
Sau khi tách khỏi Bùi Diệp và Phó Thiên Thiên, Tăng Nguyệt Nguyệt không về nhà họ Tăng mà đến thẳng chợ đen tìm Trịnh Tiên.
Đứng trên mái nhà, Tăng Nguyệt Nguyệt mừng rỡ khi nhìn thấy tòa nhà nơi anh ta đang ở, có điều, sắc mặt cô nhanh chóng tối sầm.
Trịnh Tiên vốn là thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi, bây giờ đột nhiên lại trở thành thiếu chủ của chợ đen. Cô nhất định phải tìm hiểu rõ tại sao anh ta lại làm như vậy. Cô phải đưa anh ta về lại đội vệ sĩ, không thể để
anh ta tiếp tục sa đọa mãi được.
Nếu vì sự mất tích của Phó Thiên Thiên mà anh ta bị đội vệ sĩ nhà họ Bùi đuổi giết thì bây giờ Phó Thiên Thiên đã trở về, tội danh của anh ta đã được rửa sạch, anh ta đã có thể trở lại đội rồi.
Nhìn tòa nhà trước mặt, niềm tin trong lòng Tăng Nguyệt Nguyệt càng kiên định, muốn chạy về phía đó ngay lập tức.
Nào ngờ, cô vừa định nhảy qua tòa nhà khác thì đột nhiên dưới đất có một lực hút cực lớn khiến cô ngã từ mái nhà xuống đất.
năng sinh sản.
Có chuyện này sao?
Phó Thiên Thiên ngạc nhiên.
Dĩ nhiên là có rồi.
Anh cười nói:
Sau khi về, em cứ bảo anh chàng kia đến gặp anh, anh nhất định sẽ khiến anh ta lấy lại khả năng sinh sản, để vợ anh ta ba năm sinh hai đứa, không còn đòi ly hôn với anh ta nữa.
Ngay sau khi chủ đề này trôi qua, anh sực nhớ ra chủ đề trước đó của mình với Phó Thiên Thiên, bởi vì sau khi cô nhận điện thoại, anh gần như quên béng những gì mình muốn hỏi khi nãy, lại còn suýt bị cô lừa.
Anh khẽ cười nhìn cô:
Thiên Thiên, chuyện của chiến hữu em đã giải quyết xong. Giờ em có thể trả lời anh, nếu Bạch Khẩu không xuất hiện, có phải em vẫn định tiếp tục ẩn nấp, không liên lạc với anh không?
Phó Thiên Thiên:
...
Sao các anh biết anh ta không gặp tôi? Tôi nói cho các anh biết, tôi là bạn của anh ta. Anh chỉ cần đi nói với anh ta rằng tôi tên là Tăng Nguyệt Nguyệt, anh ta nhất định sẽ gặp tôi.
Mấy người kia đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng nói với cô:
Cô chờ ở đây, tôi đi tìm thiếu chủ.
Cô cười ha ha:
Được được được, anh đi đi, tôi ở đây chờ anh.
Nhìn những họng súng đen ngòm xung quanh, cô xua tay và cười ngượng.
À ở... hiểu lầm, hiểu lầm thôi! Mấy anh trai, đừng kích động, để súng xuống, để súng xuống đi nào!
Cô là ai? Lén lút xông vào đây có mục đích gì?
Một trong số họ dữ tợn hỏi cô.
Chẳng mấy chốc, người kia quay trở lại, thái độ đã cung kính hơn vừa rồi.
Cô Tăng, thiếu chủ của chúng tôi nói là cậu ấy không muốn gặp cô, bảo chúng tôi đưa cô ra ngoài. Mời cô đi cùng chúng tôi.
Tăng Nguyệt Nguyệt mở to mắt, cất cao giọng:
Anh nói cái gì? Anh ta không muốn gặp tôi?
Đúng vậy!
Cô cười lạnh:
Anh nói với anh ta rằng nếu anh ta không gặp tôi, tôi sẽ không đi đâu hết!
Cô Tăng, thiếu chủ của chúng tôi đã nói là cậu ấy không gặp cô. Dù cô có chờ mãi ở đây cũng vậy thôi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.