Chương 654: Gấp gáp
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 1058 chữ
- 2022-02-16 04:46:58
Phó Thiên Thiên cau mày nhìn theo bóng lưng Tăng Nguyệt Nguyệt.
Bùi Diệp vỗ vai cô, hếch cằm về hướng cô ấy bỏ chạy và ra hiệu cho cô. Cô l8iền gật đầu.
hơn.
Khi thấy Tăng Nguyệt Nguyệt đánh các vệ sĩ nhà mình mặt mũi sưng vù, Bùi Diệp thoáng đưa mắt nhìn người bên cạnh.
Cậu muốn gặp Trịnh Tiên cũng dễ thôi.
Mắt Tăng Nguyệt Nguyệt sáng lên:
Thật sao? Thiên Thiên, cậu có cách hẹn với anh ta sao?
Phó Thiên Thiên tỏ vẻ trêu chọc:
Thế nào? Chẳng phải cậu vừa mới nói là không muốn gặp anh ta sao?
Tăng Nguyệt Nguyệt bực bội giậm chân:
Thiên Thiên!
Kết quả là không chỉ đội vệ sĩ nhà họ Bùi, mà ngay cả đội đột kích Hắc Ưng cũng không muốn làm đối thủ của cô.
Đấu với cô quả thật có thể khiến họ cảm nhận được sự chênh lệch về thực lực, nhưng phải trả một cái giá rất đắt để cảm nhận được điều đó nên bọn họ không muốn thử.
Tăng Nguyệt Nguyệt đánh chưa đã tay, vẫn muốn tìm người so tài. Tuy nhiên, mỗi khi nhìn thấy cô, mọi người đều như thể nhìn thấy ma và trốn biệt.
Cuối cùng, cô buồn bực trở lại bên cạnh Phó Thiên Thiên.
Thế nên...
Cô không bị ảnh hưởng bởi lời nói của Tăng Nguyệt Nguyệt mà nói thẳng ra:
Một tháng nay, cậu cáu kỉnh như vậy là vì Trịnh Tiên?
Tăng Nguyệt Nguyệt dừng quất cỏ, lập tức giống như con mèo bị giẫm phải đuôi, liền quay người lại và giận dữ gào lên với cô:
Tớ tức giận vì anh ta á? Tớ mà lại tức giận vì một người đàn ông gia trưởng, hèn hạ và vô
Các thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi bị đánh cho bầm mặt:
...
Đương nhiên là Phó Thiên Thiên không thể dùng danh nghĩa của mình để hẹn gặp Trịnh Tiên mà bảo Tiêu Nhiệm và Mạnh Khai liên hệ, yêu cầu gặp người của chợ đen với danh nghĩa Các chủ Thông U Các, muốn bàn
Làm sao? Sau khi tớ nói với cậu, cậu sẽ tìm anh ta báo thù cho tớ à? Bây giờ anh ta là thiếu chủ của chợ đen, địa vị cao quý, người ngoài không dễ dàng gặp được anh ta đâu.
Nghe giọng điệu này, Phó Thiên Thiên đã đoán ra được điều gì đó.
Anh giúp em để ý bên đội đột kích một lát.
Được.
Cô thản nhiên:
Trịnh Tiên chọc tức cậu kiểu gì mà khiến cậu giận lâu như vậy?
Tăng Nguyệt Nguyệt chột dạ, mắt nhìn đi nơi khác.
Được rồi, được rồi, tôi hẹn. Lát nữa tôi sẽ gọi điện cho anh ta. Nếu nhanh thì chiều nay cậu có thể gặp được anh ta.
Tăng Nguyệt Nguyệt cười tươi như hoa, ôm lấy cánh tay cô và làm nũng:
Tớ biết mà, Thiên Thiên tốt nhất.
chuyện làm ăn với chợ đen. Hơn nữa, còn chỉ đích danh thiếu chủ của chợ đen đến bàn bạc.
Bên chợ đen nhanh chóng đưa ra câu trả lời, rằng thiếu chủ của họ đã nhận lời.
Thiên Thiên, bọn họ bắt nạt tớ!
Phó Thiên Thiên:
...
Ai... ai giận anh ta. Anh ta... anh ta đâu có chọc giận tớ, tớ cũng không tức giận vì anh ta. Tớ vừa nói với cậu rồi, cậu đừng hỏi nữa.
Cậu chỉ có một cơ hội lần này, nói cho tôi biết anh ta đã chọc giận cậu thế nào?
Trước ánh mắt ranh mãnh của Phó Thiên Thiên, cổ đảo mắt rồi lẩm bẩm:
Tự cậu muốn hẹn anh ta chứ không phải tớ đòi cậu hẹn nhé. Cậu muốn làm gì thì làm.
Dứt lời, cô lại không nhịn được mà túm lấy cánh tay Phó Thiên Thiên:
Ôi, Thiên Thiên, cậu có cách hẹn anh ta sao? Rốt cuộc cách của cậu có được không vậy?
Có tâm trạng nói kháy sau lưng tôi thì chứng tỏ cậu đã không còn giận nữa rồi nhỉ?
Hừ, giờ cậu là phó đại đội trưởng của đội đột kích, cậu có thời gian quan tâm tớ giận hay không sao?
Nhìn thấy một cái bóng mảnh ma6i đè lên bóng mình, Tăng Nguyệt Nguyệt liền biết người đứng sau lưng mình là ai.
Cô khịt mũi, vẫn quất cỏ và nói kháy:
Ôi chao, một số ng5ười hiện đã trở thành tiểu đội trưởng của đội đột kích Hắc Ưng, còn được thăng lên làm phó đại đội trưởng của đội, chức vụ rất cao. Con người ta ấy mà, khi đã
liêm sỉ như anh ta sao? Đừng đùa! Tớ nói cho cậu biết, tớ có nổi đóa vì ai cũng sẽ không nổi đóa vì anh ta!
Nghe giọng điệu xỉa xói Trịnh Tiên, Phó Thiên Thiên lại càng thêm chắc chắn, tâm trạng bất ổn của Tăng Nguyệt Nguyệt trong khoảng thời gian này chính là vì anh ta.
Phó Thiên Thiên ôm trán, cười nhẹ:
Hẳn là tiếp theo cô ấy sẽ nhẹ tay hơn.
Nhưng thực tế chứng minh, những lần tiếp theo Tăng Nguyệt Nguyệt chỉ ra tay nặng hơn mà thôi.
Nói rồi cô đuổi theo Tăng Nguyệt Nguyệt. Một lát sau, cô3 tìm thấy cô ấy đang ngồi xổm ở một góc tường, vừa nhổ cỏ dại vừa mắng:
Trịnh Tiên thổi tha, Thiên Thiên thối, các người chỉ biết bắt nạt tôi!
<9br>
Vừa nói vừa quất mạnh cọng cỏ lên tường.
Phó Thiên Thiên đi tới sau lưng Tăng Nguyệt Nguyệt.
Sau đó, Tăng Nguyệt Nguyệt quay trở lại sân huấn luyện để so tài với đội vệ sĩ nhà họ Bùi.
Phó Thiên Thiên vốn tưởng rằng sau khi gỡ được nút thắt trong lòng, Tăng Nguyệt Nguyệt sẽ nhẹ tay với đội vệ sĩ nhà họ Bùi. Ai ngờ cô ấy lại càng hăng máu, càng mạnh tay với bọn họ hơn, tốc độ ra đòn cũng nhanh
giữ chức vụ cao thì lời nói cũng thật ghê gớm. Cái gì mà 'Nếu cậu còn tiếp tục như vậy thì sẽ không thể ở lại đội nữa. Chậc chậc, giọng điệu quan cách đây mà, thật sự khiến người ta không chịu nổi.
Phó Thiên Thiên thờ ơ liếc nhìn người đang ngồi xổm bên tường và cố ý nói cho cô nghe thấy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.