• 360

Chương 657: Sau khi lợi dụng tôi xong thì đá tôi luôn sao?


Lúc này, có người mở cửa phòng VIP của cô từ bên ngoài.

Bùi Diệp trong bộ u phục, đi giày da bước vào phòng với nụ cười cưng chiều:
Không ng8ờ Thiên Thiên của anh lại nghịch ngợm như vậy.

Tăng Nguyệt Nguyệt nhìn thẳng vào anh ta.

Thế nào? Anh lợi dụng tối xong rồi muốn đá tôi luôn sao?


Vừa nãy anh đã hủy hoại thanh danh của tôi trước mặt người khác, bây giờ lại xin lỗi tôi. Nhưng thanh danh của tôi đã bị anh làm hỏng, xin lỗi thì có ích gì?

Anh ta vội vàng giải thích:
Đó là kế sách vẹn toàn để cứu cô vào lúc ấy. Nếu tôi không nói như vậy thì e rằng Các chủ của Thông U Các sẽ không tha cho cô. Vì thế...

mặt với nguy hiểm, anh bỗng nhiên lại đứng ra, giả làm chồng chưa cưới của tôi, là vì cái gì?

Trái tim Trịnh Tiên lỡ mất một nhịp.
Cô vẫn nhìn anh ta không chớp mắt:
Trịnh Tiên, tôi hỏi anh một câu, anh phải thành thật trả lời tôi.

Trước ánh mắt của cô, anh ta cảm thấy hoảng hốt một cách khó hiểu. Trực giác của anh ta mách bảo rằng, chuyện mà cô muốn hỏi không phải là chuyện cô muốn anh ta trả lời.
Nói được một nửa anh ta mới nhận ra mình đang nói gì, lập tức che miệng lại, nhìn Tăng Nguyệt Nguyệt với vẻ không thể tin được. Còn cô thì đang nhìn chằm chằm vào anh ta với ánh mắt sáng ngời.
Anh ta bối rối giải thích:
Cô Tăng, cô đừng hiểu lầm. Những lời tôi vừa nói không phải là lời thật lòng đâu. Cô đừng coi là thật, cứ coi như chưa từng nghe thấy đi.


Xong lâu rồi. Anh bỗng cảm thấy hơi đói bụng.

Cô nhíu mày.
Bùi Diệp lộ vẻ mặt đầy ý vị sâu xa:
Anh biết em là người chu đáo nhất mà.

Sau khi rời khỏi nhà hàng, Trịnh Tiên buông tay Tăng Nguyệt Nguyệt ra, đồng thời thay đổi thái độ.
Trịnh Tiên ôm trán, nói với vẻ bất lực:

Cô Tăng, tôi vừa nói rồi, đó là kế tạm thời, chỉ để lừa Các chủ Quý và cứu cô mà thôi.

Cô hừ nhạt, ngắt lời anh ta:
Trịnh Tiên, anh thích tôi, không muốn nhìn thấy tôi bị thương, vì vậy mới ra tay cứu tôi. Anh không dám thừa nhận điều đó sao?

Bị cô nói trúng tim đen, anh ta liền buột miệng:
Đúng, tôi thích cô, tôi vẫn luôn thích cô. Cho nên, tôi không thể nhìn thấy cô bị thương...


Cô... cô muốn hỏi điều gì?

Tăng Nguyệt Nguyệt thong thả nói:
Trước đây, chẳng phải anh nói rằng giữa tôi và anh không còn bất cứ quan hệ gì, không còn liên quan gì nữa. Anh cũng bảo tôi đừng tìm gặp anh nữa. Nhưng vừa rồi khi tôi đối
Phó Thiên Thiên:
...

Thật ra cô muốn nói là cô đã ăn rồi. Nhưng có vẻ như anh đang muốn ăn cùng cô:
Vậy anh gọi món đi.

Nhưng cô chỉ cười mỉm cười nhìn anh ta và chớp mắt.

Nhưng tôi đã nghe thấy hết từng câu từng chữ mà anh vừa nói rồi. Anh bảo nên làm thế nào bây giờ?

Anh ta né tránh ánh mắt như thiêu đốt của cô, hờ hững trả lời:
Dù sao hai chúng ta cũng quen biết nhau một thời gian. Hơn nữa, cô còn là bạn thân của mợ chủ. Nếu cô gặp chuyện thì mợ chủ sẽ lo lắng. Vì vậy...

Tăng Nguyệt Nguyệt cười khẩy.
Phó Thiên Thiên bóc lớp hóa trang trên mặt xuống, để lộ khuôn mặt vốn có, hơi nhếch môi.
Cô cũng không ngờ bản thân lại đột nhiên làm ra chuyện như thế này. Có điều, khi thấy Trịnh Tiên lo lắng cho Tăng Nguyệt Nguyệt, cô chợt nhớ đế9n những bộ phim truyền hình với tình tiết tréo ngoe trong kí ức của
Phó Thiên Thiên.

Anh chưa ăn cơm sao?


Anh với họ chỉ là quan hệ hợp tác, chưa đến mức có thể ngồi ăn cơm cùng nhau. Huống hồ, em ở ngay phòng bên cạnh, sao anh lại có thể ăn cơm cùng người khác chứ?


Trịnh Tiên, anh biết anh đang nói gì không? Anh có biết là khi anh nói dối sẽ khiến người ta tức giận nhường nào không?

Trịnh Tiên nắm hai tay thành nắm đấm:
Cô Tăng, tôi...


Cô Tăng, vừa rồi tôi thật sự xin lỗi cô.
Anh ta khách sáo nói:
Vì tình hình lúc đó khẩn cấp nên tôi buộc phải nói dối Các chủ Quý,mong cô đừng để bụng.

Cô khẽ hếch cằm, bĩu môi nói:

Nhưng chẳng phải người cô thích là Thị trưởng Tần sao?

Tăng Nguyệt Nguyệt nhìn thấy tất cả sự đau đớn trong mắt anh ta. Khi nghe anh ta nói rằng cô thích Tần Hàng, trong lòng cô lại không hề xao động.
Trịnh Tiên:
À, chuyện này...

Một lúc sau, anh ta nở nụ cười tự giễu, nhìn cô với ánh mắt kiên định xen lẫn chút xót xa.
Việc Trịnh Tiên không muốn gặp Tăng Nguyệt Nguy6ệt rất giống với tình tiết trong những bộ phim đó. Thế nên cô đã thử thăm dò anh ta, và kết quả đúng như dự đoán của cô.
Cô nhìn qua Bùi Diệ5p:
Anh bàn chuyện công việc xong rồi à?

Đã từng có lúc cô cho rằng mình thích Tần Hàng, muốn theo đuổi anh, nhưng đó chỉ là khi cô và Phó Thiên Thiên vừa mới quen biết nhau, cô theo đuổi anh gần như mê muội, thậm chí còn thổ lộ với anh.

Bây giờ, nghĩ lại những gì mình đã làm khi đó, cô chợt cảm thấy có phần nực cười. Không biết từ khi nào mà cô đã không còn mê mẩn Tần Hàng nữa, giờ đây anh không để lại chút lưu luyến nào trong lòng cô. Điều đó
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.