• 453

Chương 658: Là tình cảm giữa nam và nữ


Thậm chí, khi cô mắng anh ta, anh ta cũng chỉ cười xòa và bao dung cô.

Nghĩ đến những điều đó, cô đã xác định được lòng mình. Hóa ra n8gười cô thích không phải là Tần Hàng, mà là Trịnh Tiên, người đã nhiều lần bảo vệ, che chở cho cô.
Cô tức tối đánh vào bàn tay anh ta.

Em nói cho anh biết nhé, nếu anh không cho em một lí do chính đáng để đẩy em ra thì em sẽ không tha lỗi cho anh đâu.

Anh ta cười nhạo chính mình:
Nói cách khác, bây giờ tôi chỉ là một tên lưu manh nghề nghiệp không chính đáng, làm mấy trò đáng xấu hổ mỗi ngày. Nhưng cô thì khác, cô là cô chủ của Tập đoàn Tăng thị, còn là
thành viên của đội đột kích Hắc Ưng, được mọi người nâng niu chiều chuộng. Thân phận của hai chúng ta khác nhau một trời một vực, ba mẹ cô sẽ không đồng ý cho cô ở bên một gã lưu manh như tôi. Mà ba tôi cũng

Trịnh Tiên, hiện tại chúng ta đang nói về chuyện tình cảm giữa hai ta, anh có thể đừng nhắc đến người khác vào lúc này được không?

Trịnh Tiên:
...

Anh ta vô thức hỏi lại cô.
Tăng Nguyệt Nguyệt lườm anh ta một cái rồi mới đáp:
Tại anh trở nên nghễnh ngãng từ khi nào vậy? Có điều, nếu anh không nghe rõ thì tôi sẽ nói lại với anh lần nữa.


Nhưng mà... sao em lại thích anh?
Đây là điều vượt xa sự tưởng tượng của anh ta, đến bây giờ anh ta vẫn cảm thấy như đang nằm mơ.
Tăng Nguyệt Nguyệt chống cằm ngẫm nghĩ. Trong lúc đó, Trịnh Tiên ngồi bên cạnh, hồi hộp chờ đợi câu trả lời của cô.
Cô không tài nào tưởng tượng được hai người họ sẽ thành đôi, nhưng hai người họ vẫn yêu nhau đấy thôi.
Tâm trạng của Trịnh Tiên bỗng trở nên phơi phới. Người mà anh ta thích đã lâu, bây giờ đột nhiên lại tỏ tình với anh ta. Anh ta không kị chế được niềm vui sướng trong lòng, bèn ôm lấy cô.
Cô đã nói gì? Cô nói rằng người cô thích là anh ta.
Sao có thể như thế?
Tăng Nguyệt Nguyệt chỉ suy nghĩ tr3ong vài giây ngắn ngủi, nhưng Trịnh Tiên lại thấy cô như đang do dự, lòng liền chùng xuống.
E là anh ta đã nói trúng tâm sự của cô nê9n cô mới im lặng.
Trịnh Tiên vội vàng xoa đầu cô:
Em không sao chứ?

Cô giận dữ trừng mắt nhìn anh ta:
Anh thử đập đầu anh vào nóc xe xem có đau không.

Câu nói này giống như sấm sét n5ổ trong lòng anh ta.
Anh ta vừa nghe thấy gì vậy?

Cảm ơn em, cảm ơn em đã thích anh.

Tăng Nguyệt Nguyệt mỉm cười, gác cằm lên vai anh ta và định ôm lại anh ta.
Cô ôm mặt anh ta, nghiêm túc nhấn nhá từng từ:
Trịnh Tiên, anh nghe cho rõ đây, em thích anh. Hơn nữa, chỉ thích một mình anh, không phải là tình cảm giữa bạn bè, mà là tình cảm giữa nam và nữ.

Trịnh Tiên:
...

Cô gái mà anh ta luôn thích, bây giờ lại nói rằng thích anh ta, và còn chủ động hôn anh ta nữa.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp gần trong gang tấc, Trịnh Tiên có cảm giác tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, ánh mắt vẫn mang vẻ khó tin:
Cô... cô nói thật sao?

Anh ta mấp máy môi song lại không thể thốt nên lời, chỉ có thể ngơ ngác nhìn cô.
Cô lại lườm anh rồi thơm lên môi anh một cái:
Bây giờ...anh đã cảm nhận được chưa?

Cuối cùng cô mỉm cười, quay sang nhìn anh ta:
Em không nghĩ ra được. Thôi, không nghĩ nữa. Vả lại, chẳng phải thích một người vốn dĩ không có lí do sao?

Giống như Phó Thiên Thiên lại có thể thích Bùi Diệp vậy.
sẽ không cho phép tôi có bất kỳ sự liên quan nào với quân nhân. Vì thể... chúng ta không thể ở bên nhau.

Anh ta siết chặt hai tay thành nắm đấm và căng thẳng chờ đợi câu trả lời của Tăng Nguyệt Nguyệt.
Có điều, tay cô còn chưa chạm vào người Trịnh Tiên thì anh ta bất ngờ đẩy cô ra, khiến cô không kịp đề phòng, lưng bị đập vào cửa kính xe, đầu đập vào nóc xe, đau đến mức nhe răng trợn mắt.

Ôi đầu của tôi! Trịnh Tiên, anh điên à? Anh muốn em đau chết sao?

Cô gái mà anh ta luôn nhớ nhung đang ở ngay trước mặt, lại còn vừa mới thổ lộ với anh ta. Trịnh Tiên quả thật không muốn phá hỏng bầu không khí hiện giờ, tuy nhiên...
Anh ta cắn răng, không dám nhìn thẳng vào mắt cô mà buông lời tàn nhẫn:
Cô Tăng, tuy tôi nói thế này là rất tàn nhẫn, nhưng... tôi không thể ở bên cô được.

Trịnh Tiên sờ cái gáy đã hơi sưng lên của Tăng Nguyệt Nguyệt, cảm thấy cực kỳ áy náy.

Anh xin lỗi.

Thấy anh ta lại ngẩn người lần nữa, cô nhoẻn miệng cười, hỏi:
Thế nào, lần này anh đã nghe thấy chưa?

Trịnh Tiên:
...


Thật hơn cả ngọc trai.

Vậy là thật rồi.
Lần này anh ta đã nghe rõ, nhưng lại càng cảm thấy hư ảo.
Tăng Nguyệt Nguyệt nói rằng cô thích anh ta, sao có thể như vậy?
Không, tuyệt đối không thể nào!
Đầu óc anh ta trống rỗng, môi hơi mấp máy, nhìn Tăng Nguyệt Nguyệt với vẻ không dám tin:
Cô... cô vừa nói gì?

Cô liền xị mặt:
Anh nói vậy là có ý gì?

Trịnh Tiên suy nghĩ một lát rồi đáp:
Tôi... hiện đã là người của chợ đen.

Trịnh Tiên:
...

Ai có thể nói cho anh ta biết, anh ta đang nằm mơ phải không?
Người cô yêu nhất vẫn là Tần Hàng. Anh ta... mãi mãi không thể thay thế được người đó.
Anh ta cười tự giễu,6 đang định giảng hòa với cô thì cô lại bất ngờ lên tiếng:
Nhưng nếu người tôi thích là anh thì sao?


Nhưng, Thị trưởng Tần...

Tăng Nguyệt Nguyệt cau mày, làm mặt giận.
Tuy nhiên, trong lòng anh ta đã có đáp án.

Anh ta và cô không thể nên đôi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.