• 360

Chương 659: Bùi diệp mất tích


Nhìn vẻ mặt của cô, Bùi Diệp không kìm được liền hỏi:
Có chuyện gì mà em vui vậy?


Cô chủ động đưa điện thoại của mình cho anh 8xem.

Vâng.

Dứt lời, cô cúp máy. Vài giây sau, Bùi Hạo gửi thông tin cho cô. Cô mở ra xem thì thấy tín hiệu điện thoại của họ biến mất tại một địa điểm nào đó ở quận phía Tây của Phiến Thành, nước S.
Xem ra cô đã lên sẵn kế hoạch trước khi đến gặp ông.
Ông nghiêm túc nhìn cô:
Ngài X kia đã thoát khỏi sự truy đuổi gắt gao của chúng ta và đã trốn về nước S. Mặc dù trong thời gian ngắn, hắn không thể liên lạc với người truyền tin vì sự bảo vệ nghiêm ngặt của chúng
Rõ ràng dù là vể nào thì cũng rất khó thực hiện.
Tăng Nguyệt Nguyệt rất yêu thích việc làm quân nhân, mặt khác, tuy cô ấy sợ ba mình nhưng cũng rất yêu thương ông.
thiểu chủ của chợ đen. Nếu hai người họ nên đôi nhất định sẽ gây ồn ào lớn.

Chắc hẳn phải có cách chứ?
Phó Thiên Thiên nhìn Bùi Diệp.
Nghĩ vậy, cô liền rời khỏi sân huấn luyện.
Trong phòng làm việc của thủ trưởng Cận, Phó Thiên Thiên đứng nghiêm trước mặt ông.
Khi Phó Thiên Thiên nhận được tin báo thì đã là buổi chiều ngày hôm đó.
Người báo tin cho cô là Tăng Nguyệt Nguyệt. Trưa hôm đó Tăng Nguyệt Nguyệt gọi điện về nhà thì nghe người nhà nói lại, bèn vội vàng báo tin.
Anh lắc đầu.

Nếu hai người họ ở bên nhau thì một trong hai phải hi sinh, hoặc là Tăng Nguyệt Nguyệt xuất ngũ, từ bỏ thân phận tiểu thư cành vàng lá ngọc của nhà họ Tăng, ở lại chợ đen với Trịnh Tiên. Hoặc là... Trịnh Tiên phải
Phó Thiên Thiên lại gọi cho Bùi Hạo.
Khi cô gọi đến, anh ta đang cuống lên như kiến bò trên chảo nóng.
Sau khi nghe ý định của cô, vẻ mặt ông trở nên nặng nề.

Tôi cũng có nghe nói về chuyện của Bùi Diệp. Cô... nhất định phải đi sao?

Bùi Hạo gật đầu:
Chúng tôi đã tra ra được.


Lát nữa anh gửi thông tin định vị đến điện thoại của tôi.

Hiện tại Trịnh Tiên đã là thiếu chủ của chợ đen, nhưng với tình tình của ông chủ Bạch, chắc chắn sẽ không dễ dàng để anh ta rời khỏi đó. Nếu anh ta muốn đi e là sẽ mất nhiều hơn được.
Có điều, chuyện đã xảy ra, hai người họ chỉ có thể tới đâu hay tới đó. Có lẽ vẫn còn cách vẹn cả đôi đường.

Tôi biết, gần đây nước S đã cử một gián điệp gọi là ngài X đến nước ta, còn đánh cắp bí mật rất quan trọng của nước ta. Nếu thủ trưởng giao cho tôi nhiệm vụ truy đuổi và tiêu diệt ngài X thì sẽ danh chính ngôn thuận thôi.
Cô ung dung trả lời.
Thủ trưởng Cận liếc xéo cô.
Cô nhìn ông với ánh mắt kiên định:
Vâng.

Ông thở dài:
Lúc mới biết tin, tôi đã biết là cô sẽ đến tìm tôi. Nhưng với chức vụ của cô bây giờ thì không thể tùy tiện rời khỏi quân khu được.

Anh mỉm cười, đáp:
Thiên Thiên, em đã quên mất thân phận hiện giờ của họ rồi sao?

Đúng vậy. Tăng Nguyệt Ngu6yệt đang là thành viên của đội đột kích Hắc Ung, đồng thời là cô chủ của Tập đoàn Tăng thị. Còn Trinh Tiên đã không còn là đội trưởng c5ỏn con của đội vệ sinhà họ Bùi, giờ đây anh ta đã là

Xã hội đen đã liên lạc với các anh chưa?


Chưa. Chúng tôi nghi ngờ có khả năng đối phương không nhằm vào tiền bạc. Sau khi nhận được tin, mẹ và bà tôi đều ngất xỉu phải nhập viện. Ba tôi đang ở trong viện trong họ. Chị dâu, phải làm thế nào bây giờ?

rời khỏi chợ đen

Phó Thiên Thiên càng cau mày chặt hơn.
Sau khi biết tin, Phó Thiên Thiên lập tức gọi điện cho Bùi Diệp.
Đúng như dự đoán, dù cô gọi thế nào, di động của anh vẫn trong tình trạng tắt máy. Anh chưa bao giờ tắt máy, lại còn tắt lâu như vậy. Trừ khi anh đã gặp chuyện.
Anh ta vừa bắt máy liền lo lắng nói:
A lô, chị dâu, chị có tin tức của anh trai tôi phải không?

Phó Thiên Thiên chúng giọng:
Anh trai anh đã mất tích bao lâu rồi?

Cô nắm chặt điện thoại, ánh mắt trở nên u ám, sau đó ngẩng đầu nhìn lướt qua sân huấn luyện trước mặt. Gần đây việc huấn luyện của đội đột kích Hắc Ưng đã đi vào quỹ đạo. Trong khoảng thời gian tiếp theo, chỉ
cần tập luyện theo kế hoạch hiện tại là được.
Anh ta thở dài, nói:
Lúc 8 giờ 15 phút sáng nay, người trong đoàn đàm phán vẫn đang gọi điện thoại, nhưng đến 8 giờ 30 phút thì điện thoại đột nhiên cúp máy, sau đó không liên lạc được với họ nữa. Chúng tôi đã cố
gắng gọi cho tất cả mọi người trong đoàn nhưng đều không liên lạc được. Chúng tôi lại gọi cho bên đối tác, họ nói rằng đoàn đàm phán vẫn chưa xuất hiện ở công ty họ.

Vài ngày sau, Bùi Diệp dẫn phái đoàn đàm phán của Tập đoàn Bùi thị đáp máy bay đến nước S.
Theo lịch trình, anh sẽ trực tiếp tiến hành đàm phán với công ty bên kia vào sáng hôm sau. Nhưng sáng hôm sau đột nhiên nhóm của anh hoàn toàn mất tin tức.
Nếu đến tận bây giờ mà vẫn không có liên lạc thì tình hình của Bùi Diệp rất nguy hiểm. Nhà họ Bùi hiện đã rối tung. Sắc mặt Phó Thiên Thiên tôi đi, trong lòng đã có quyết định.

Các anh có định vị được vị trí của cuộc điện thoại cuối cùng không?

Đọc xong tin nhắn của Tăng Nguyệt Nguyệt, anh lập tức hiểu ra.

Hai người họ thế mà lại quyết định ở bên nhau.

Nghe giọng điệu dường như không mấy lạc quan của anh về hai người kia, Phó Thiên Thiên bèn nói:
Sao, hai người họ không thể thàn9h đôi à?

ta, nhưng chúng ta cũng không dễ bắt được hắn. Huống hổ hắn đang ở trong lãnh thổ nước S, nếu không khéo sẽ làm ảnh hưởng đến hữu nghị giữa hai nước.



Thủ trưởng yên tâm, tôi sẽ xử lí tốt chuyện này, sẽ không gây rắc rối cho quốc gia. Nhưng, tôi nhất định phải đến nước S.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.