• 360

Chương 661: Giác quan thứ sáu


lợi ích kinh tế của tập đoàn ngày càng giảm sút, người điều hành mới lại sử dụng thế lực xã hội đen ép các đối thủ của mình lầ8n lượt biến mất. Tuy tập đoàn này chiếm vị trí thống trị tại nước S, nhưng Bùi thị vẫn có

thể chiếm một vị trí nhất đ3ịnh trong lĩnh vực công nghệ cao mà LK có làm thế nào cũng không thay thế được họ.

Bọn chúng cũng đã từng sai người r9a tay với Bùi Diệp. Để khiến đối thủ suy yếu, bọn chúng thậm chí còn đứng sau vụ sai người đi ám sát anh trước đây.
Nghe thấy tên của Bùi Diệp, mắt hắn lóe lên.

Cô đang nói ai cơ? Bùi Diệp? Tôi chưa bao giờ nghe đến cái tên này. Cô bắt nhầm người rồi.

Phó Thiên Thiên cười khẩy:
Nửa tháng trước, anh thu mua 10% cổ phần của khách sạn. Hầu hết cổ phần của khách sạn đó là do Tập đoàn Bùi thị nắm giữ. Anh là người của Tập đoàn LK, tại sao lại phải mua cổ phần
Khi cảm thấy hơi mệt, cô liền thu lại sức mạnh của mình, khẽ nhíu mày.
Bùi Diệp không có ở đây.
Tuy nhiên, vừa nãy khi xâm nhập vào hệ thống của khách sạn bằng máy tính bảng, cô đã tìm ra người của Tập đoàn LK đang nắm giữ cổ phần.
Chắc hẳn người đó biết Bùi Diệp đang ở đầu.
Cô suy nghĩ một lúc rồi lại xâm nhập vào hệ thống dân sự của nước S, lập tức tìm ra địa chỉ của người đó.
Với địa chỉ trong tay, cô nhanh chóng đi đến nơi đó.
Khi cô đến nơi, đúng lúc có một chiếc xe ô tô chạy vào biệt thự của người kia.
Do hệ thống an ninh của biệt thự hơi lỏng lẻo nên cô đột nhập vào rất dễ dàng. Lúc chiếc xe vừa mới đỗ trong gara, cô đã tóm lấy mục tiêu là người đàn ông trong xe, lôi hắn xuống.
Tài xế muốn cứu người đàn ông nhưng đã bị cô đá cho một phát ngất xỉu. Người đàn ông bị cô túm cổ áo hoảng sợ ra mặt.
Sau khi trở thành cổ đông, bọn chúng sẽ có quyền điều hành khách sạn.
Xác minh được điều này sẽ biết được Bùi Diệp bị kẻ nào bắt cóc.
Phó Thiên Thiên đứng bên ngoài khách sạn, nhắm mắt lại, tập trung tinh thần vào khách sạn trước mặt rồi giải phóng sức mạnh của giác quan thứ sáu.
C6ó điều, Bùi Diệp là một người cẩn thận. Anh không chỉ có thực lực mạnh mẽ mà còn có đội vệ sĩ nhà họ Bùi dũng mãnh phía sau. 5Vì vậy, kế hoạch của Tập đoàn LK vẫn luôn thất bại.
Lần này anh dẫn theo phái đoàn đàm phán đến Phiến Thành của nước S. Biết đây là
địa bàn
của Tập đoàn LK, anh chỉ ở trong khách sạn dưới trướng Tập đoàn Bùi thị. Thế nhưng ai có thể ngờ được rằng LK lại trở
thành một trong những cổ đông của khách sạn.

Rốt cuộc cô là ai? Cô bắt tôi để làm gì?
Hắn hỏi cô bằng tiếng Anh chuẩn.
Khi ra ngoài Phó Thiên Thiên đã cải trang nên đương nhiên là hắn không nhận ra cô.

Tôi hỏi anh, Bùi Diệp bị các anh nhốt ở đâu?
Cô đanh mặt, cũng hỏi lại hắn bằng tiếng Anh.
Cuối cùng, Phó Thiên Thiên cất súng đi, ném điện thoại của hắn xuống hồ nước gần đó rồi đánh hắn bất tỉnh. Sau đó cô lái xe ô tô của hắn ra khỏi biệt thự, chạy thẳng đến nơi giam giữ Bùi Diệp mà hắn đã nói.
Chỉ mất hai mươi phút, cô đã đến nơi.
Đây là một nhà máy hóa chất, có thể thấy một lượng lớn vật liệu dễ cháy nổ chất đống bên trong.
của khách sạn dưới trướng Tập đoàn Bùi thị?


Việc kinh doanh của khách sạn đó rất tốt, vì lợi nhuận nên tôi mua cổ phần của nó để được chia nhiều hoa hồng hơn trong tương lai. Đây chẳng phải là chuyện bình thường sao?

Phó Thiên Thiên sầm mặt:
Sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn, nếu anh vẫn tiếp tục giả ngu với tôi, tôi không biết mình sẽ làm gì tiếp theo đâu. Nói hết tất cả những điều anh biết cho tôi nghe ngay lập tức!


Thế nào? Giờ anh đã có thể nói cho tôi biết Bùi Diệp đang bị nhốt ở đâu chưa?

Người đàn ông nhìn chòng chọc vào cổ với ánh mắt căm hận:
Cô là ai? Tại sao cô lại muốn biết tung tích của anh ta?

Phó Thiên Thiên lại giẫm lên đầu gối của hắn, khiến hắn đau đến độ liên tục toát mồ hôi.

Làm sao tôi biết được tung tích của anh ta? Á, bỏ chân của cô ra, bỏ ra!


Không nói hả?
Cô hỏi với giọng u ám.

Tôi nói, tôi nói!
Người đàn ông bị tra tấn yếu ớt đáp:
Anh ta bị nhốt ở...


Tôi đã nói rồi, tôi không biết gì cả. Tôi không biết Bùi Diệp là ai, sao có thể biết anh ta đang ở đâu chứ? Tôi chỉ là một doanh nhân bình thường thôi.

Phó Thiên Thiên hừ nhạt.

Xem ra, anh đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Dứt lời, cô nắm chặt cánh tay của hắn rồi đá mạnh vào hai chân hắn. Một lúc sau, tay chân hắn đã bị vặn thành hình dạng khó có thể tưởng tượng được. Mặt mày người đàn ông tái nhợt vì đau đớn. Nhưng Phó Thiên
Thiên đã nhét giẻ vào miệng nên hắn không thể kêu gào, trông hết sức đau khổ.
Cuối cùng, cô lôi miệng giẻ ra khỏi miệng hắn.
Hắn nói ra một địa chỉ
Phó Thiên Thiên lấy di động của hắn, sau đó rút khẩu súng trước ngực ra dí vào trán hắn:
Gọi điện thoại cho bên kia, nói rằng anh sẽ cử người đến đó ngay bây giờ.

Người đàn ông kia không dám chống lại mệnh lệnh của cô, đành phải gọi điện cho bên kia ngay trước mặt cô.
Vì đã lấy được giấy thông hành của người đàn ông ban nãy nên cô dễ dàng đi vào trong.

Diện tích của nhà máy này khá rộng, khi đến gần nơi giam giữ Bùi Diệp, Phó Thiên Thiên nheo mắt lại, tập trung sự chú ý về tòa nhà phía trước.

Ha ha, vốn dĩ cô còn tưởng rằng bản thân đã đủ thận trọng, nhưng không ngờ bọn người kia cũng rất xảo quyệt. Bọn chúng đã biết mục đích cô đến đây và muốn dùng chiêu
gậy ông đập lưng ông
với cô.

Thấy cô cứ đứng yên, người dẫn đường liền quay đầu lại hỏi:
Sắp đến nơi rồi, sao cô không đi tiếp?


Cô khẽ nhếch khóe miệng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.