• 360

Chương 665: Tôi có thể thề độc


Sau khi bị Phó Thiên Thiên ụp đĩa vào mặt, Ngô Danh không dám nói gì nữa.

Tuy vậy, anh ta vẫn thầm phàn nàn.
Ngô Danh là người đi ra sau cùng, vẫn với vẻ không cam lòng và miễn cưỡng.
Mặc dù anh ta phải tuân theo mệnh lệnh của đội trưởng, nhưng đến lúc đó, anh ta có ra tay hay không lại là vấn đề khác.
Người k8hác không biết nhưng anh ta biết rất rõ, Chung Bình Quân chính là đội trưởng Dạ Xoa của tổ chức sát thủ bí ẩn, là kẻ địch của quân 3đội bọn họ từ trước đến nay. Mặc dù lần trước hắn đã bị thương vì cứu Phó
Thiên Thiên, nhưng điều đó cũng không xóa được sự9 thật đôi bên là đối thủ của nhau.
Người kia đáp với giọng buồn bực:
Rồi ạ.


Sao? Mợ chủ định khi nào đến cứu cậu chủ?

Phó Thiên Thiên gật đầu:
Chúng tôi sẽ xuất phát ngay bây giờ.

Thấy cô chuẩn bị rời đi, người nọ ngượng ngùng định ngăn lại.

Alô, đội trưởng Nghiêm.

Giọng Nghiêm Luật vang lên từ đầu dây bên kia:
Alô, thế nào rồi? Anh đã gặp được mợ chủ chưa?

Cô không có thiện cảm, cũng không quá căm ghét Chúng Bình Quân. Có điều, hắn lại ở phe đối lập với quân đội, cô vốn định phản đối Phó Thiên Thiên, nhưng chợt nghĩ đến việc hắn đã từng bảo vệ Chân Dương, cũng
coi như là ân nhân cứu mạng của cậu. Lần này đi cứu hắn là để trả ơn hắn vậy.
Tất nhiên, không chỉ có nhóm người Phó Thiên Thiên đi cứu Chung Bình Quân. Để phối hợp với hành động của cô, Woli đã cử mười mấy người giỏi giang của phân đà đi cùng bọn họ.
Cô đã đích thân thử những người đó, sau khi chắc chắn họ đúng là những cao thủ bậc nhất, cô mới đồng ý để họ cùng tham gia hành động với mình.
Cô dựa theo bản đồ mà Ngưng Sương đưa cho, sắp xếp nhiệm vụ cho mọi người.
Những cao thủ kia đều giỏi ẩn nấp, họ đều lặng lẽ ẩn mình trong bóng tối sau khi nhóm người Phó Thiên Thiên ra khỏi cửa.
Giọng anh ta bỗng trở nên nghiêm túc:
Tôi nói cho anh biết, đây không phải là lúc có thể nói đùa đâu!


Tôi không nói đùa. Mợ chủ thật sự đi cứu người tên Chung Bình Quân kia. Cô ấy còn nói rằng... sau khi cứu được người đó ra, mới đi cứu cậu chủ.

Khi bọn họ chuẩn bị lên xe, có một người đột nhiên đi đến trước mặt cô.

Mợ chủ!
Người nọ lên tiếng.
Sau bữa sáng, Phó Thiên Thiên về phòng thay quần áo rồi đi ra ngoài phân đà đợi những người khác.
Nhóm người Ngô Danh, Tăng Nguyệt Nguyệt lần lượt đi ra.
Anh ta trơ mắt nhìn mợ chủ nhà mình cùng mọi người đi cứu người đàn ông khác.
Một lúc sau, điện thoại di động của anh ta đổ chuông.

Vâng, thưa mợ chủ.


Có tung tích của cậu chủ nhà các anh rồi sao?


Hiện giờ mợ chủ đang dẫn người đi cứu một người tên là Chung Bình Quân...

Nghiêm Luật:
...

Người này hơi quen, hình như cô đã gặp ở đâu đó rồi.

Anh là người của đội vệ sĩ nhà họ Bùi?


Ơ, mợ chủ không đi cứu cậu chủ cùng chúng tôi sao?

Đúng lúc này, Ngưng Sương cười chiếc mô tô dừng lại trước mặt cô.

Mợ chủ...

Anh ta còn chưa nói hết câu, cô đã lên xe ô tô rồi.
Cô định nói là thay đổi kế hoạch, đi cứu Bùi Diệp trước, nhưng lại chợt nghĩ đến điều gì đó.

Anh nói với các thành viên khác của đội vệ sĩ là tôi tạm thời có chút việc. Sau khi việc bên kết thúc, tôi sẽ tập hợp với các anh.


Vâng, chúng tôi đã tìm được nơi giam giữ cậu chủ, nhưng vì người của chúng tôi quá ít nên không thể cứu cậu chủ ra. Đúng lúc nghe nói mợ chủ đã đến Phiến Thành nên tôi vội vã đến gặp mợ.

Nếu đã có tung tích của anh thì tốt, cô đến Phiến Thành chính là để cứu anh.
Người kia nói với giọng càng buồn bực hơn:
E rằng mợ chủ tạm thời không có thời gian đi cứu cậu chủ đâu.

Nghiêm Luật:
Hả? Không phải là mợ chủ đến Phiến Thành để cứu cậu chủ sao? Sao cô ấy lại không có thời gian?
.
Thấy có người đến gần Phó Thiên Thiên, bốn người Ngô Danh, Tăng Nguyệt Nguyệt, Tiếu Nhiệm và Mạnh Khai gần như di chuyển cùng lúc, đứng thành một hàng trước mặt cô, chặn tầm mắt của người kia.
Người nọ thấy vậy thì khóe miệng giật giật. Còn Phó Thiên Thiên nhíu mày, đẩy bốn người kia ra và nheo mắt quan sát người trước mặt.
Ngoài Ngô Danh ra, còn có một người biết thân phận thật sự của Chung Bình Quân, đó là Tăng Nguyệt Nguyệt.
Chính anh ta đã tiết lộ với cô điều này.
Hơn nữa, hắn còn là tội phạm bị truy nã gắt gao nhất nước Z. Thế mà bây giờ Phó Thiên Th6iên lại muốn đi cứu hắn, nói thế nào cũng không xuôi.
Nhưng cô đã quyết định, dù anh ta có muốn ngăn cản đi nữa cũng không 5thể thay đổi được ý của cô.

Cô Phó, sao cô không lên xe mà còn ở đây? Tôi vừa mới nhận được tin là tối qua bọn họ có một đội chủ lực ra ngoài làm nhiệm vụ và sẽ trở về trước trưa nay. Hai giờ tới là thời cơ tốt nhất để cứu Chung Bình Quân.
Chúng ta nhất định phải nhanh chóng xuất phát, nếu không sẽ không kịp đâu.

Nghiêm Luật:
Chẳng lẽ người mà anh gặp không phải là mợ chủ thật?


Chắc chắn là vậy. Bằng không khi nghe thấy Bùi Diệp gặp chuyện, cô sẽ là người đầu tiên chạy tới cứu, chứ không phải đi cứu người khác rồi mới đi cứu anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.