• 360

Chương 670: Bà xã



Sao anh lại đến đây?


Bùi Diệp tách Chung Bình Quân và cô ra, như cười như không mà hỏi:
Sao nào, Thiên Thiên sợ anh quấy rầy e8m và anh Chung hả?


Chung Bình Quân nhẹ nhàng nói đỡ cho cô:
Anh Bùi hiểu lầm rồi, tôi một quá nên cố Phó chỉ đỡ tôi đi vệ sinh3 thôi.

Phó Thiên Thiên đứng cách nhà vệ sinh không xa thấy hắn đi như vậy liền bước tới đỡ hắn.
Cô nhíu mày nhìn Bùi Diệp đi phía sau với vẻ mặt đen thui như muốn chém Chung Bình Quân thành muôn mảnh, hỏi:
Có chuyện gì vậy?

Chung Bình Quận xoa trán, nở nụ cười nhàn nhạt, nói:
Không có gì.

bước tiếp theo của kế hoạch. Còn Bùi Diệp thì lại dẫn đội vệ sĩ nhà họ Bùi đi đến công ty đối tác một lần nữa để thảo luận về vấn đề hợp tác.
Khi anh trở về phân đà của Thông U Các đã là buổi tối, Phó Thiên Thiên cũng vừa mới làm xong việc.

Anh về rồi à?

Giọng cô hơi cao, giống như người vợ chào đón chồng về nhà khiến anh cảm thấy vui vẻ, cơn giận vì Chung Bình Quân lập tức tan biến trong nháy mắt.

Ừ, anh về rồi.
Anh cười đáp.

Đàm phán thành công chứ?

Mặt anh liền tối sầm.
Anh có thể thề rằng vừa rồi anh không dùng sức, hoàn toàn là Chung Bình Quân kêu vớ vẩn, cố tình vu oan cho anh, nhưng thế mà lại thành công.
Anh cười khẩy nhìn hắn, hắn tỏ vẻ uất ức, nhưng lúc này anh lại thật sự không thể làm gì hắn.
Khi xoa trán, hắn cố ý để lộ bàn tay bị thương.
Nhìn thấy vết thương mới của hắn, ánh mắt cô khi nhìn Bùi Diệp càng thêm vẻ chất vấn.
Thấy hắn hãm hại mình như vậy, anh tưởng chừng như muốn hát khúc
Nỗi oan Thị Kính
.
Hai người trở về phòng của mình.
Vì họ là vợ chồng nên Woli bố trí cho họ một phòng riêng.
Trên đường về phòng, Phó Thiên Thiên chợt lảo đảo. Bùi Diệp đứng bên cạnh liền nhanh tay đỡ lấy cô.
Anh lo lắng nhìn khuôn mặt hơi tái nhợt của cô.

Thiên Thiên, em sao vậy?


Không sao.
Cố định đẩy tay anh ra.
Không ngờ tên khốn Chung Bình Quân lại có thể dùng đến cái kế đàn bà như vậy để lấy sự thông cảm của Phó Thiên Thiên. Hắn quả là cực kì hèn hạ.
Lúc thầm mắng hắn, Bùi Diệp đã quên mất rằng chính anh cũng vừa mới dùng thủ đoạn tương tự cách đây không lâu.
Tất nhiên, sau khi anh đe dọa Chúng Bình Quân, Phó Thiên Thiên không cho phép anh bước vào phòng của hắn nữa. Anh không quên được vẻ mặt hả hê của hắn khi anh bị đuổi ra ngoài.
Phó Thiên Thiên:
...

Nhưng vừa rồi hắn không nói là muốn đi vệ sinh.
Bùi Diệp quay đầu nhìn hắn với đô9i mắt bốc lửa. Chung Bình Quân vẫn mỉm cười, nghiêm túc nhìn vào mắt anh, không hề bị ảnh hưởng.

Thành công!
Nụ cười trên môi anh càng thêm vui sướng.
Nhóm người Woli bước ra từ sau lưng cô, nhìn thấy anh, đều khẽ gật đầu.
Sau đó, mọi người biết điều rời đi, không quấy nhiễu hai người họ.
Ngay khi hai người họ cùng đi ra khỏi phòng vệ sinh, hắn đột nhiên quệt tay vào tường khiến mu bàn tay lập tức bị xước một mảng da.
Thấy vậy, mắt Bùi Diệp gần như trổ ra.
Sau đó, Chung Bình Quân tự mở cửa, loạng choạng đi ra ngoài.
Anh tức đến mức sắp nổ tung phổi rồi.
Sau khi đóng cửa nhà vệ sinh lại, anh thấp giọng cảnh cáo hắn:
Anh Chung, tốt nhất anh nên thành thật, nếu không e là tôi không biết mình sẽ làm gì đâu.

Hắn cười tít mắt, giải quyết vấn đề cá nhân rồi rửa tay, không trả lời anh.
Chung Bình Quân cố gắng nở nụ cười:
Làm phiền anh vậy.


Không đâu.

Dứt lời, anh đỡ hắn đi vào nhà vệ sinh. Lúc đi đến cửa nhà vệ sinh, hắn liền kêu đau.
Đồng tử của anh khẽ co lại, anh lập tức bể cô đi về phòng.
Vừa vào trong phòng, anh dùng chân đóng cửa lại, sau đó nhẹ nhàng đặt cô xuống giường.
Anh đau lòng nhìn khuôn mặt mệt mỏi có phần trắng bệch của cô, dưới mắt cô còn có quầng thâm. Anh nghe nói cô đã thức suốt đêm qua, hôm nay lại bận rộn cả ngày.
Bàn tay đang nắm tay hắn của Bù6i Diệp bỗng tăng thêm lực khiến hắn đau đến nhíu mày.
Thấy vẻ mặt đau đớn của hắn, anh nhếch mép, cười nói:
Bà xã của tôi là ph5ụ nữ, e rằng không tiện, vậy cứ để tôi dìu anh đi nhé.

Anh nhấn mạnh hai từ
bà xã
để tuyên bố chủ quyền.
Hắn muốn chọc anh tức chết đây mà!
Vẻ mặt đó của hắn chính là vẻ mặt của phường tiểu nhân đắc chí.
Buổi chiều, Phó Thiên Thiên ở lại phân đà để xử lý công việc và cử người đi nghe ngóng về vị trưởng lão họ Thân mà Ngưng Sương nói, đồng thời nắm rõ toàn bộ tình hình của quán bar Danh Sắc để chuẩn bị tiến hành
Tiếng kêu này khiến Phó Thiên Thiên quay đầu lại nhìn.
Cô thấy khi Chung Bình Quân kêu đau, hắn thoáng nhìn bàn tay đang cầm tay hắn của Bùi Diệp. Cái liếc nhìn đó khiến cô nheo mắt lại rồi nhìn thẳng vào Bùi Diệp, ý bảo anh đừng quá đáng.
Bùi Diệp:
...

Cô là người mệt nhất trong tất cả bọn họ.


Thiên Thiên, em nghỉ ngơi một lát đi.
Anh đắp chăn cho cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.