• 453

Chương 678: Mũi chân anh chạm nhẹ vào bắp chân cô


Nhưng Phó Thiên Thiên nhận ra anh ngay từ ánh mắt đầu tiên, vậy nên cô mới cho phép anh ngồi cạnh mình. Nếu là người đàn ông xa lạ khác thì sẽ hoàn t8oàn không thể đến gần cô trong phạm vi hai bước.

Sau khi ngồi xuống, Bùi Diệp dựa lưng vào ghế sofa, nhẹ nhàng bắt tréo đôi chân thon dài, c3hạm nhẹ mũi chân vào bắp chân cô, tư thế cực kỳ mờ ám.
Bùi Diệp đứng dậy, đưa ly rượu trong tay cho Phó Thiên Thiên:
Em yêu, cầm giúp anh ly rượu.


Vâng.
Cô nhận lấy.
Người đàn ông vừa rồi trông không giống hạng tầm thường, anh ta sợ Mạnh Khai không phải là đối thủ của người đó, nên phải đi hỗ trợ mới được.
Ngô Danh và Tăng Nguyệt Nguyệt đồng loạt tức giận, gật đầu với anh ta, ra hiệu cho anh ta lát nữa nhất định phải dạy dỗ người đàn ông đeo mặt nạ kia một trận, xem hắn còn dám trêu đùa Phó Thiên Thiên nữa không.
Họ rất thẳng thắn.
Mạnh Khai đứng lên:
Anh này, anh có thể qua bên kia nói chuyện không?

Những người vâng lệnh bảo vệ chính nghĩa bắt đầu lần lượt khuyên cô.
Ngô Danh lấy giấy ăn lau rượu đổ lên người, khẽ ho một tiếng rồi nói.
Cô vẫn gật đầu:
Đúng.

Mũi chân của người đàn ông đeo mặt nạ lại cọ nhẹ vào bắp chân cô. Hành động này rất có ẩn ý trong mắt người khác, nhưng cô vẫn không có động thái gì với hành động trêu chọc của anh.
Những người khác ngồi bên cạnh thấy thế đều thi nhau lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Ngô9 Danh kinh ngạc đến mức làm nghiêng ly rượu trên tay, khiến vạt áo còn chưa khô của anh ta lại ướt thêm.
Cô liếc nhìn về phía ba người kia rời đi. Tăng Nguyệt Nguyệt liền vội vàng kéo tay cô:
Thiên Thiên à, quán bar này lớn thật đấy, cậu nhìn sân khấu bên kia kìa.

Cô ấy vừa kéo tay cô vừa đưa tay ra hiệu cho Ngô Danh. Anh ta nhanh chóng đứng lên, chắn tầm nhìn của cô.
Bốn người Ngô, Tăng, Mạnh, Tiêu:
...

Gọi là
em yêu
luôn rồi.

Hai người đi khuyên Tiếu Nhiệm và Mạnh Khai đi.

Sắc mặt Tăng Nguyệt Nguyệt tối sầm:
Thiên Thiên, không phải cậu thật sự tích gã trai bao đeo mặt nạ kia chứ?

Tăng Nguyệt Nguyệt nhìn ba người còn lại với vẻ mặt bất lực.
Tiêu Nhiệm và Mạnh Khai liếc nhìn nhau. Ngô Danh và Tăng Nguyệt Nguyệt đã thất bại, hiện tại chỉ còn hai người họ.
Nếu cô đã nhận mình đã có chồng, vậy thì dễ giải quyết rồi.

Đội trưởng, chúng ta là quân nhân, mà quân nhân thì phải tuân thủ quy định trong quân đội, giữ gìn sự hòa thuận trong gia đình cũng là một trong những quy định đó. Đội trưởng, cô nói xem có đúng không?

Cô đã kết hôn với Bùi Diệp nhưng bây giờ lại đang ngồi cùng người đàn ông khác với tư thế mập mờ, chính là đang cắm sừng.
Tuy người nọ chủ động tìm đến nhưng cô lại không từ chối mà còn rất vui vẻ.

Đội trưởng à, cô đã có chồng, đúng không nhỉ?

Phó Thiên Thiên gật đầu:
Ừ.

Vả lại, võ nghệ của hai người Tiêu, Mạnh giỏi hơn Tăng Nguyệt Nguyệt và Ngô Danh. Để hai người đó đi dạy dỗ người đàn ông đeo mặt nạ kia là thích hợp nhất.
Sau khi họ rời đi, hai người Ngô, Tăng ở lại chặn Phó Thiên Thiên, để cô không cảm thấy đau lòng mà chạy đến giúp đỡ người đàn ông kia.
Khi Mạnh Khai và Bùi Diệp đi sang một bên, Tiếu Nhiễm cười hì hì, đứng lên nói:
Các chủ, tôi đi vệ sinh một lát.

Anh ta nói là đi vệ sinh nhưng lại đi về hướng mà Mạnh Khai và Bùi Diệp vừa rời đi.
Chao ôi, ánh mắt của Thiên Thiên khiến mình sợ chết khiếp, ý nghĩ muốn phá hoại cặp đôi cũng tan tành mây khói.
Cô dám nói rằng, nếu lúc nãy cô vẫn bất chấp sự đe dọa mà tiếp tục ngồi vào giữa hai người họ, e là Phó Thiên Thiên sẽ ra tay với cô.
Khóe miệng Ngô Danh giật giật, sau đó đưa mắt nhìn Tăng Nguyệt Nguyệt.

Thiên Thiên à, tớ muốn ngồi cạnh cậu.

Phó Thiên Thiên thế mà lại cho phép6 người đàn ông khác ngồi cạnh cô, và hành động của người đàn ông đó sau khi ngồi xuống rõ ràng là có ý trêu ghẹo, nhưng cô lại không hề tỏ ra chán g5hét hay chống cự.
Ba người kia cũng có cùng suy nghĩ với Ngô Danh.
Phó Thiên Thiên không phải kẻ ngốc, cô hoàn toàn nhìn ra được là hai người này đang giả vờ giả vịt.
Vì cô đã nhận ra Bùi Diệp nên đương nhiên cho rằng mọi người cũng nhận ra anh. Chỉ khi Tiêu Nhiệm và Mạnh Khai muốn khiêu chiến với anh để tìm đường chết, cô mới chậm rãi nói.
Cô đứng dậy định ngồi vào giữa hai người họ, nhưng Phó Thiên Thiên bỗng trừng mắt nhìn, cái nhìn đó khiến cô buộc phải ngồi lại chỗ của mình.
Tăng Nguyệt Nguyệt vuốt ngực, cảm thấy vẫn chưa hết sợ.
Cô nhíu mày, không hiểu cô ấy nói câu này là có ý gì, chỉ bình tĩnh nói.


Hai người họ cộng lại cũng không phải đối thủ của Bùi Diệp đâu.



Anh ta...
Tăng Nguyệt Nguyệt còn muốn nói gì đó, nhưng vừa thốt ra được hai từ đã bắt được ý chính trong lời nói của cô:
Câu... cậu nói gì? Người đàn ông đeo mặt nạ kia là Bùi Diệp?
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.