• 360

Chương 680: Hai ta là vợ chồng, của anh chính là của em! của em... vẫn là của em!


phương sẽ càng kinh khủng hơn, trở thành ung nhọt của xã hội, rồi xưng bá một phương.

Đối với loại người này, nếu khô8ng dạy cho họ bài học đích đáng, họ sẽ không nhớ lâu.

Chỉ khi làm việc ác mà không muốn lấy mạng của người khác thì 3mới còn đường hối cải.
Tập đoàn Bùi thị có vị thể số một trên thế giới. Những lời vừa nãy của anh ta, chẳng phải là đang chỉ trích Bùi Diệp sao?
Nhưng Bùi Diệp chỉ liếc anh ta một cái:
Thật ư?

Ngô Danh liền mặt dày, cười đáp:
À, tôi chỉ nói một vài công ty thôi chứ không phải tất cả, đặc biệt là Tập đoàn Bùi thị, phát triển một cách văn minh, hài hòa và tiến bộ, là tấm gương sáng cho tất cả các công ty, tập
Khóe miệng cô khẽ cong lên:
Con mồi còn chưa đến, bây giờ thả cầu vẫn hơi sớm.


Lát nữa có cần anh hỗ trợ không?

Phó Thiên Thiên lia mắt nhìn xung quanh một lượt, phát hiện có khá nhiều vệ sĩ của nhà họ Bùi đã trà trộn vào đây, bèn nhíu mày, đáp:
Chỉ cần anh bảo người của anh nấp cẩn thận hơn, đừng để bị phát hiện là
đoàn khác. Người đứng đầu của Bùi thị lại càng khiến tôi kính nể. Tổng giám đốc Bài chính là thần tượng của tôi, tôi ngưỡng mộ anh như...

Khóe miệng Bùi Diệp giật giật:
Đủ rồi, anh không cần phải nói nữa.

Ngô Danh sờ mũi, không dám nói tiếp.
Anh ta còn chưa nói hết câu thì đã bị Tăng Nguyệt Nguyệt ngồi bên cạnh đá cho một cái.

Sao cô đá tôi?

Cô hếch cằm về phía Bùi Diệp. Bấy giờ anh ta mới nhận ra mình vừa nói gì.
Phó Thiên Thiên khẽ ôm trán.

À, bình thường anh ta cũng không hay nịnh nọt.
Cô giải thích cho anh ta:
Em... cũng chưa bao giờ dạy anh ta điều này.

Ngô Danh cười ha ha, rồi im bặt.
Tăng Nguyệt Nguyệt tặc lưỡi thở dài:
Không ngờ tổng giám đốc của Tập đoàn LK lại điên cuồng 9như vậy. Trước kia tôi chỉ nghe ba tôi kể là tổng giám đốc mới của tập đoàn đó có thủ đoạn ác liệt, không ngờ sau lưng
<6br>còn tàn bạo như thế.

Ngô Danh lắc đầu:
Trên đời này có rất nhiều người trong ngoài không đồng nhất, đặc biệt là5 những công ty lớn, không chỉ giẫm lên vô số máu tanh để trở thành tập đoàn đa quốc gia trên trường quốc tế, mà ông chủ
của bọn họ còn...

được.

Bùi Diệp cười nói:
Thiên Thiên, em khách sáo rồi. Bọn họ không chỉ là người của anh, mà còn là của em nữa. Hai ta là vợ chồng, của anh chính là của em. Của em... vẫn là của em.

Hai người ghé sát vào nhau khi nói chuyện nên từ góc nhìn của những người khác, hai người họ như đang thì thầm tán tỉnh nhau.
Mọi người lập tức hiểu ra.
Đúng thế, khuôn mặt của anh rất cuốn hút, Tập đoàn Bùi thị cũng có danh tiếng rất lớn trên thế giới. Tuy Bùi Diệp không thường xuyên xuất hiện trên mạng xã hội nhưng ảnh của anh vẫn xuất hiện trên một số
phương tiện truyền thông. Thêm vào đó, quán bar này là quán bar lớn nhất Phiến Thành, tất nhiên sẽ có một số doanh nhân, chính khách ở đây. Bùi Diệp có mối quan hệ khá rộng nên rất dễ bị nhận ra. Điều đó sẽ bất
Phó Thiên Thiên ôm trản.
Cô thật sự chưa từng dạy họ như thế, hơn nữa, bản thân cô cũng không dạy được kiểu nịnh nọt như thế này.
Sau khi mọi người thoải mái chuyện trò vài câu, Bùi Diệp hơi nghiêng người lại gần cô, ngửi mùi cơ thể tự nhiên trên người cô, rồi liếc nhìn về nơi nào đó.

Em định khi nào đi câu?

Cô nhếch mày, bất ngờ nhìn anh.
Nhận ra anh đang nhìn về một hướng nào đó, cô liền hiểu được anh đang nói về điều gì.
Nói nhiều thì sai nhiều, anh ta nên im lặng thì hơn, để tránh lát nữa lại bị đánh hội đồng.
Tăng Nguyệt Nguyệt tò mò hỏi:
Phải rồi, anh Bùi, sao anh phải đeo mặt nạ?

Bùi Diệp chỉ cười nhạt, không trả lời mà nhấp một ngụm rượu, sau đó mới nói:
Trên thế giới này có rất nhiều người biết tôi. Nếu có người phát hiện tôi ngồi cùng bàn với các cô, đoán xem sẽ có kết quả gì?

lợi cho kế hoạch của họ.
Tăng Nguyệt Nguyệt lập tức giơ ngón tay cái lên:
Quả nhiên là anh Bùi suy nghĩ chu đáo.

Anh nhướng mày nhìn Phó Thiên Thiên.
Tiêu Nhiệm và Mạnh Khai ngồi đối diện, không cam lòng yêu thế, cũng bắt đầu khoe tình cảm. Thậm chí họ còn cầm ly rượu lên, vòng tay uống rượu giao bôi ngay trước mặt mọi người.
Tăng Nguyệt Nguyệt hừ nhạt, cầm di động lên
nấu cháo
điện thoại với Trịnh Tiên. Duy chỉ có người độc thân như Ngô Danh là ngồi yên tại chỗ với vẻ mặt đau thương.
Thật ghê tởm, cặp đôi nào cũng tra tấn anh ta.
Anh ta cẩm ly rượu lên, nhìn xung quanh thì thấy một cô gái đang ngồi uống rượu một mình ở quầy bar. Anh ta liền mỉm cười, giơ ly rượu với cô ta.

Thấy thế, cô gái nheo mắt, khịt mũi một cái rồi quay mặt về phía quầy bar, không nhìn anh ta nữa.

Ngô Danh:
...


Anh ta cảm thấy tim mình lại bị trúng tên.

Thế giới này chỉ chuộng vẻ bề ngoài.

Mặt mũi cũng không đến nỗi nào, tại sao bọn họ ai nấy đều ghét anh ta như vậy?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.