• 360

Chương 692: Tình cảm chân thành


Anh ta thấp giọng chửi:
Nếu không phải chúng ta hợp tác với bọn họ, tôi thật sự muốn ném bom chỗ này, cho cả đám ở đây nổ tan xá8c luôn!


Anh ta nói rất khẽ, chỉ có Phó Thiên Thiên và Tăng Nguyệt Nguyệt nghe thấy.

Tăng Nguyệt Nguyệt gật đầu 3phụ họa:
Tôi cũng muốn làm thế.


Nhưng tôi không cần một thương binh làm vướng chân tôi!

Tuy Ngưng Sương che giấu rất tốt nhưng lúc đi lại, cô ta vẫn vô tình để lộ sơ hở.
Viên đạn đó gần như găm đến tận xương cô ta, tuy nó đã được lấy ra những vết thương không dễ dàng khép miệng. Dù đã mấy ngày trôi qua, vết thương đó vẫn khiến cô ta đi lại khó khăn.
Ngưng Sương nghiên chặt răng:
Tôi tuyệt đối sẽ không cản trở mọi người! Cho dù chân tôi bị thương nhưng thực lực của tôi vẫn mạnh hơn rất nhiều so với những người khác.


Nếu trong lúc hành động, cô bị bắt...

Không đợi Phó Thiên Thiên nói hết câu, cô ta đã vội ngắt lời:
Thì tôi sẽ lập tức tự sát, tuyệt đối sẽ không để liên lụy bất cứ ai!


Chị Bùi đang cầu xin tôi sao?

Phó Thiên Thiên trừng mắt nhìn ông ta:
Chúng ta đang hợp tác bình đẳng.

Thân Vụ nghiêm mặt:
Cô đúng là rất nóng nảy.

Phó Thiên Thiên nói thẳng:
Ông biết tôi hỏi gì mà.

Không biết có phải vì Thân Vu hay không mà cô không thể sử dụng giác quan thứ sáu để thăm dò chuyện tương lai. Cô chỉ có thể hỏi thẳng ông ta.
Ông ta cười nhẹ.
Trong lúc hai người trò chuyện, năm mươi người ngoài cửa đã xếp thành năm hàng đứng chờ.
Phó Thiên Thiên nheo mắt nhìn năm mươi người trước mặt:
Ông chắc rằng những thuộc hạ này của ông không ai là kẻ phản bội chứ?

Thân Vu hỏi cô:
Nếu cô đã có năng lực kia, hẳn là cô cũng biết rằng sau khi dùng nó để xem kết quả thì sẽ đáng tin hơn. Người do tôi chọn, cô cứ việc yên tâm. Còn các cô... chắc chắn cũng sẽ an toàn trở ra.

Nơi này tổng cộng có hơn năm mươi người, nếu có thể san bằng là có thể nổ chết một lần9 năm mươi sát thủ. Cảm giác đó thật sự rất đã, tiếc rằng chuyện này chỉ có thể nghĩ trong đầu.
Có điều, càng nghĩ càng n6gứa ngáy, Ngô Danh bắt đầu đứng ngồi không yên.
Ngay lúc anh ta đang muốn tìm lý do để xem kế hoạch trong đầu mình có th5ực hiện được không thì hai ánh mắt nham hiểm ở ghế đối diện đột nhiên nhìn về phía anh ta. Anh ta ngẩng đầu nhìn về phía Thân Vu đang
Phó Thiên Thiên không nói gì nữa. Năng lực của Thần Vu mạnh hơn cô, nếu ông ta đã nói vậy thì yên tâm rồi.
Nhưng cô luôn cảm thấy có gì đó ẩn giấu trong nụ cười của ông ta.
Có điều, dù xảy ra chuyện gì trong lúc hành động, chỉ cần bọn họ có thể an toàn trở ra, những chuyện khác đều không nằm trong tầm lo nghĩ của cô.
Cô hỏi vấn đề mà mình quan tâm nhất.

Regis thì sao?


Hả, gì cơ?
Thân Vu liếc nhìn cô.
Ngưng Sương biết Phó Thiên Thiên đang nói mình, sợ cô không cho cô ta cùng thực hiện nhiệm vụ, thể là không giữ được bình tĩnh, vội tiến lên hai bước nói:
Chị Bùi, thực lực của tôi không hề thua kém bất cứ người
nào ở đây!

Phó Thiên Thiên không thèm nhìn cô ta lấy một cái.
như cười như không. Khuôn mặt tươi cười của ông ta khiến anh ta sợ hãi. Quả là một con cáo già!
Trước ánh mắt của ông ta, anh ta bỗng có cảm giác bị nhìn thấu tâm tư, lập tức cảm thấy bối rối, đành phải quay đầu đi nơi khác.
Thân Vu chỉnhìn Ngô Danh hai giây rồi lại nhìn sang Phó Thiên Thiên.

Chẳng lẽ không phải?
Cô hỏi lại.

Tóm lại, cô chỉ cần làm theo cách của tôi là được. Tôi nói cho cô biết cách làm, thao tác cụ thể thế nào là ở cô thôi.

Phó Thiên Thiên:
...

Thân Vu ngẩng đầu, nghiêm túc nói từng chữ:
Một giọt máu của cô.

Phó Thiên Thiên:
...

Ông ta cười:
Thế nào, cô cho rằng tôi đang nói đùa sao?

Ông ta hơi nhếch mép:
Trong kho quân dụng có một hộc tủ màu đỏ được mã hóa. Cô chỉ cần mở hộc tủ đó, lấy vật bên trong giao cho tôi là được.


Mã hóa?


Đúng vậy.


Chị Bùi quả nhiên tuân thủ lời hẹn, đến rất đúng giờ!
Ông ta cười nói, nhìn thể nào cũng cảm thấy ông ta như đang vểnh đuôi cáo.
Phó Thiên Thiên thờ ơ nhìn lướt qua đám người ngoài cửa, thấy được bóng dáng màu đỏ quen thuộc trong những người đó:
Ông Thân, tôi muốn những người ưu tú trong tổ chức của ông, sao lại có vàng thau lẫn lộn
đây?

Phó Thiên Thiên không nói gì nữa.
Thấy vậy, cô ta biết rằng mình đã thuyết phục được cô. Thân Vu nháy mắt với cô ta, cô ta liền lui ra.
Phó Thiên Thiên nhìn ông ta:
Bây giờ ông có thể cho tôi biết là thứ ông muốn tôi đến kho quân dụng lấy cho ông rốt cuộc là thứ gì chưa?


Sao ông lại nghĩ tôi chắc chắn sẽ giải được mật mã?


Ngoài là mật mã đặc biệt ra, còn có một cách có thể mở khóa.


Cách gì?


Đừng có giả ngu với tôi. Ông đã nghe nói về tôi thì phải biết tính tình của tôi. Sức chịu đựng của tôi có giới hạn. Nếu ông cứ tiếp tục giả ngu, tôi không chắc tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì đâu.
Hai nắm tay để dọc bên hông Phó Thiên Thiên đã rục rịch muốn động đậy.

Thân Vụ cười ha ha:
Cô phải bình tĩnh chứ, nếu biết trước kết quả sẽ chẳng còn vui nữa, giữ lại chút bí ẩn, đến lúc đó không phải sẽ bất ngờ hơn sao?


Xem ra ông ta không có ý định nói cho cô biết.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.