• 360

Chương 694: Ông sẽ chết không nhắm mắt


Gã tưởng là mọi chuyện vẫn nằm trong dự đoán bàn ung dung đi vào, chắc mẩm rằng nhóm của Bùi Diệp đã bị thuộc hạ của mình xử l8ý.

Kết quả, vừa đi đến cửa phòng nghỉ, thấy bên trong yên tĩnh lạ thường, gã không khỏi nhíu mày.

Trong phòng3 nghỉ không nên yên tĩnh như thế này, nhóm của Bùi Diệp phải hốt hoảng chạy tán loạn khi gã xuất hiện mới đúng. Nhưng bên tro9ng lại yên tĩnh đến nỗi không có cả tiếng bước chân.
Để ra tay với nhóm của Bùi Diệp, gã đã cố tình tắt camera, hệ thống phòng thủ và hệ thống báo động của khu vực này. Nếu có ai muốn làm gì thì sẽ không bị phát hiện.
Bùi Diệp cười khẩy:
Tôi sẽ không nói với ông đâu, nhưng ông sẽ thành tội nhân của quân khu, sẽ chết không nhắm mắt!

Gã không cam lòng nhìn anh, sau đó ngã vạch xuống, mắt trợn ngược lên, chết không nhắm mắt y như lời anh nói.

Sao... sao anh lại...
Gã thốt ra mấy chữ một cách khó khăn.
Vừa dứt lời, những thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi vốn đang nằm dưới đất bỗng nhiên đứng dậy. Gã phó tướng định thần nhìn lại, thấy bên cạnh họ có vài xác chết, chính là thuộc hạ của gã.
Tất cả thuộc hạ của gã đã bị giết!
Gã hoảng sợ nhìn Bùi Diệp, còn anh thì đang cười nham hiểm:
Lần này, may mà nhờ ông.

Khi dần mất sức, gã đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.

Các anh muốn làm gì quân khu?
Gã run giọng chất vấn, nhất thời hối hận.
Bùi Diệp thảnh thơi ngồi bắt tréo chân trên ghế sofa, tay cầm tách trà nhàn nhã nhấp một hớp như một quý công tử.
Gã nhìn anh cười giễu cợt.
Đúng là điếc không sợ súng!
Bùi Diệp là khách của quân khu nên không thể chết được. Vậy nên gã chỉ chơi đùa với anh một chút, để anh bị thương chắc hẳn sẽ không sao.
Hơn nữa, dù bị thương trong quân khu của bọn chúng, sau này anh ta có muốn kiện cũng không có cửa. Anh ta chỉ là một tên người châu Á hèn mọn, chỉ cần lãnh đạo của nước S nói bừa vài câu thì vụ này sẽ được sắp
xếp đâu vào đấy.
Gã cau mày nhìn xung quanh thì thấy các vệ sĩ của nhà họ Bùi đan6g nằm bên cạnh cửa sổ qua kính nhìn ban đêm.
Lúc nãy gã còn lo lắng, giờ thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm.
Như5ng vừa rời mắt, gã lập tức trông thấy một bóng người ngồi trong phòng nghỉ.
Gã chậm rãi đi tới sau lưng Bùi Diệp, cầm dao định đâm vào bả vai anh.
Nhưng một giây sau, một cơn gió lạnh xẹt qua cổ gã, cơ thể gã bỗng cứng đờ.
Gã phó tướng khó tin nhìn bàn tay trống không của mình, còn Bùi Diệp không biết đã đứng lên từ lúc nào đang cầm dao găm của gã.
Gã liền cảm thấy không thể thở nổi, chỉ cần thở là máu sẽ không ngừng tuôn ra từ cổ.
Gã nhìn anh với vẻ không dám tin rồi đưa tay lên cổ mình, nơi đó không biết đã bị cứa một đường từ khi nào.
Chắc là khi... gã cảm nhận được cơn gió mát vừa rồi.
Bùi Diệp còn khoan thai ngồi đó uống trà là bởi vì chưa biết người của anh ta đã bị người của gã xử lý. Lát nữa sau khi đèn được bật lên, anh ta sẽ lộ vẻ bất nhã ngay thôi.
Mấy gã doanh nhân đều thích giả vờ giả vịt như thế.
Mang theo mục đích của mình, gã phó tướng cầm con dao trên tay, từ từ đến gần anh.
Binh lính ở hiện trường đã được gã xử lý từ sớm. Bùi Diệp nhìn mấy vệ sĩ:
Tiếp theo, cứ theo kế hoạch mà làm.



Rö!


Quân khu đột nhiên có phần tử khủng bố đột nhập, tin này nhanh chóng lan khắp quân khu. Khu vực bị khủng bố tấn công cấp tốc được cử người đến chi viện.

Lúc tin tức truyền đến tai Regis, hắn chỉ cười nhẹ và nói là quân khu đang diễn tập, bảo mọi người yên tâm, đừng lo lắng. Trước thái độ của hắn, cấp dưới đành phải làm theo yêu cầu, không đi triệu tập những người

lính đã nghỉ ngơi.

Nhân sự được điều động trong vụ khủng bố này chỉ là những người lính đang làm nhiệm vụ trong quân khu. Việc điều động binh sĩ khiển lực lượng bảo vệ bên ngoài quân khu trở nên yếu ớt. Khi một nhóm người âm
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.