Chương 729: Người một nhà
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 853 chữ
- 2022-02-16 04:52:18
Khi đi lên thang máy bay, cô thính tai nghe thấy có tiếng ầm ầm vang lên ở nơi nào đó của Phiến Thành, Tiếng nổ lớn chấn động đến nỗi khiến mặt đất ru8ng chuyển dữ dội, thu hút sự chú ý của cô. Cô liếc nhìn về phía
thành phố với vẻ nghi hoặc rồi nhìn lướt qua Bùi Diệp phía sau, hỏi anh với g3iọng điệu khẳng định:
Anh làm à?
Tăng Nguyệt Nguyệt tức đến độ bốc khói trên đỉnh đầu:
Anh rủa tôi bị chia tay? Tiêu Nhiệm, anh đừng tưởng anh là thuộc hạ của Thiên Thiên thì tôi không dám động đến anh nhé. Tôi nói cho anh biết, đợi sau khi về
quân khu, mặc quân trang vào, việc đầu tiên tôi sẽ làm là đến dọn sạch hang ổ của anh.
Anh thẳng thắn gật đầu.
Thân Vu?
Cô lại hỏi.
Nhìn thấy Tăng Nguyệt Nguyệt nhào vào lòng vợ mình, sắc mặt Bùi Diệp chợt tối đi.
Liếc thấy ánh mắt nguy hiểm của anh, Tăng Nguyệt Nguyệt vô thức rụt cổ lại, rời khỏi vòng tay của cô.
Giọng điệu của anh ta càng thêm khinh thường.
Cô Tăng, thứ cho tôi nói thẳng. Với võ nghệ của cô, cô hoàn toàn không phải là đối thủ của tôi. Muốn thách đấu với tôi thì cô vẫn nên tự lượng sức mình thì hơn.
Người đàn ông có ham muốn chiếm hữu thật đáng sợ.
Phó Thiên Thiên tìm một chỗ trên máy bay và ngồi xuống, tất nhiên là Bùi Diệp ngồi ngay bên cạnh cô.
Tăng Nguyệt Nguyệt xị mặt, chống nạnh, bất chấp hình tượng thục nữ:
Tiêu Nhiệm, anh chẳng ga lăng chút nào cả. Tôi nói cho anh biết nhé, anh như vậy sẽ chỉ độc thân suốt thôi. Anh có biết không hả?
Anh ta hừ nhạt:
Ha ha, cô Tăng à, nếu Trịnh Tiên biết bây giờ cô như thế này, tôi nghĩ người sẽ phải độc thân là cô đẩy. Ai mà muốn có một cô bạn gái chanh chua chứ? Cô cứ chờ bị chia tay đi là vừa.
Anh, anh, anh...
Tăng Nguyệt Nguyệt tức đến độ không nói nên lời:
Sao trên đời này lại có loại người vô lại như anh chứ? Mạnh Khai, anh nhìn cho rõ đi, Tiêu Nhiệm không phải là người tốt đẹp gì đâu, tốt nhất là
anh chia tay anh ta đi!
Tiêu Nhiệm suýt đứng bật dậy.
Nhưng Mạnh Khai ngồi bên cạnh anh ta lại nhẹ nhàng vỗ vai anh ta, cười nói:
Ngoan nào, đừng tức giận, dù người khác có nói gì đi nữa thì người mà anh thích nhất vẫn là em, không ai có thể thay đổi được điều này.
Anh ta đắc ý nhìn cô, cười nói:
Được thôi, cô cử đến thoải mái. Hang ổ của tôi cũng là sào huyệt của các chủ đấy. Cô muốn dọn dẹp chỗ của tôi thì chính là dọn dẹp chỗ của các chủ, cô xem đến lúc đó liệu Các chủ có
tha cho cô không.
Được rồi, hai anh muốn khoe tình cảm mặn nồng thì đi sang một bên mà thể hiện, đừng làm chướng mắt tôi.
Tiêu Nhiệm nghi ngờ:
Cô bảo tôi nhường chỗ, chẳng lẽ là muốn đẩy tôi ra để ngồi cạnh Mạnh Khai của tôi?
Bùi Diệp theo sau cô lặng lẽ lau mồ hôi.
Sợ quá! Anh còn tưởng rằng cô sẽ không vui vì v6iệc này, nhưng trông cô dường như không có vẻ gì là khó chịu. Anh cũng thấy yên tâm.
Anh ta đột nhiên bày tỏ tình cảm khiến Tiêu Nhiệm mừng rỡ, lập tức ôm chặt lấy anh ta:
Khai Khai của em vẫn tốt nhất.
Tăng Nguyệt Nguyệt không khỏi sởn da gà khi nhìn cảnh hai người đàn ông ôm nhau.
Tăng Nguyệt Nguyệt và Ngô Danh đứng trên máy bay vui mừn5g đứng bật dậy ngay khi nhìn thấy họ đi lên, nhất là Tăng Nguyệt Nguyệt.
Thiên Thiên, tốt quá rồi, cuối cùng hai người cũng đã về rồi. Tớ lo cho cậu chết đi được!
Cô ấy nũng nịu.
Tăng Nguyệt Nguyệt cũng muốn ngồi cạnh cô, nhưng ngẫm nghĩ lại thôi. Mặc dù không thể ngồi bên cạnh nhưng vẫn có thể ngồi phía sau.
Người ngồi sau Phó Thiên Thiên là Tiêu Nhiệm, Tăng Nguyệt Nguyệt đi thẳng tới.
Cô cứng họng trong giây lát rồi nói.
Tôi giết anh cũng được nhỉ?
Anh tránh ra, tôi ngồi chỗ này.
Ha ha, cô muốn ngồi chỗ của tôi à?
Suy nghĩ đầu tiên của anh ta chính là cô ấy sẽ ngồi bên cạnh Mạnh Khai, bèn đáp:
Không được.
Anh khẽ nhếch môi, đáp:
Ừ.
Cô khô9ng nói thêm lời nào mà đi thẳng lên máy bay.
Cô liền lườm anh ta một cái.
Cũng chỉ có anh chịu được bản mặt và tính tình đó của anh ta. Được rồi, hai người muốn thể hiện tình cảm thì nhanh chóng qua đi chỗ khác, tôi muốn ngồi ở đây.
Nhiều chỗ như vậy, sao cô không chọn mà cứ phải chọn chỗ của tôi làm gì?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.