• 453

Chương 785: Đôi vợ chồng ôn thần (3)


Bây giờ đã là giữa trưa, anh ta chỉ mới ăn hai thìa cơm và húp một thìa canh thôi!

Bùi Diệp thật là... đến cũng không chọn giờ mà đến.
8
Trang Danh sĩ có thể tưởng tượng ra cảnh sau khi gặp được Phó Thiên Thiên Ngang Bách Hủy sẽ quên cho anh ta ăn cơm, bỏ mặc anh ta bơ vơ một gó3c.

Anh ta nghiến răng nghiến lợi nhìn Bùi Diệp.
Trang Danh sĩ lập tức nhìn y tá bằng ánh mắt nguy hiểm, cô ấy cắn răng, không dám chạy ra ngoài.
Còn Ngang Bách Hủy nói xong cầu đó thì yên tâm thoải mái đứng nói chuyện với Phó Thiên Thiên.
Y tá kia đành phải cầm lấy thìa, bắt đầu đút cho Trang Danh sĩ ăn.
Trang Danh sĩ ngồi trên giường bệnh nghiến răng nghiến lợi nhìn Phó Thiên Thiên được Ngang Bách Hủy ân cần hỏi han.

Bách Hủy, bọn họ ăn cơm rồi mới đến, sẽ không đói khát đầu, nhưng anh vẫn còn đói, cho nên...

Trang Danh Sĩ nói câu này là muốn Ngang Bách Hủy để ý đến mình. Anh ta muốn ăn cơm!
đó thôi, lại còn làm rất tốt nữa là đằng khác!

Ngang Mạt:
...

Trang Danh Sĩ:
..
Hiện giờ anh ta là người bệnh, sức khỏe rất yếu, không thể tự ăn cơm được. Ngang Bách Hủy không đút cơm cho anh ta thì anh ta chỉ có thể bị đói, cảm giác chỉ có thể nhìn đồ ăn ngon mà không thể ăn rất khó
chịu.
Nhưng nếu anh ta tự ăn cơm thì sẽ lộ tẩy.
Cậu nhăn mặt:
Nhưng mà mẹ ơi, con vẫn còn là trẻ con, sao con cho ba ăn cơm được?

So với việc đút cơm cho ba, cậu muốn chơi với Phó Thiên Thiên hơn.
Ngang Bách Hủy nghiêm túc nhắc nhở cậu:
Mạt Mạt, năm nay con đã không còn là trẻ con ba tuổi nữa, con đã có thể chăm sóc ba rồi. Trước đây mẹ bị ốm, con cũng từng chăm sóc cho mẹ, đút cơm cho mẹ
Bây giờ anh ta rất muốn khóc.
Nhìn vẻ mặt vui mừng khi người khác gặp họa của Bùi Diệp, anh ta hất cằm về phía cửa phòng bệnh, ra hiệu cho anh mau đưa Phó Thiên Thiên đi.
Bùi Diệp nhún vai với anh ta, nhìn anh ta với ánh mắt lực bất tòng tâm.
Ai ngờ anh ta vừa mới nói dứt câu, cô ấy đã ngắt lời anh ta:
À, để Tiểu Mạt cho anh ăn đi.

Trang Danh Sĩ:
...

Ngang Mạt:
...


Ra vậy!

Cô kéo tay Phó Thiên Thiên:
Đội tr5ưởng Tử Xa, mau ngồi xuống đi, ngồi bên này này!

Sau đó ân cần hỏi han:
Đội trưởng Tử Xa, cô có muốn uống nước không?

Là người bệnh, anh ta chỉ có thể nằm bẹp dí trên giường, không thể tự ăn cơm, chỉ có thể chờ người đút, bên cạnh lại còn có Bùi Diệp nhìn anh ta chằm chằm. Cuối cùng anh ta đành phải nuốt nước mắt, nén
cơn kích động muốn đuổi y tá ra ngoài, ăn cơm mà cô ấy đút cho.
Có Phó Thiên Thiên ở đây, nếu thật sự để Ngang Bách Hủy đút cho anh ta ăn, e rằng vì muốn hoàn thành bữa ăn càng sớm càng tốt, cô sẽ đút cho anh ta từng muỗng lớn, không chừng sẽ khiến anh ta bị
Hôm nay Phó Thiên Thiên đến tìm Ngang Bách Hủy vốn là có việc, nếu anh đưa cô đi thì người nhận sự ghẻ lạnh sẽ là anh.
Vì hạnh phúc của bản thân, anh đành phải hi sinh anh em của mình.
Trang Danh sĩ nghiến răng, trừng mắt nhìn anh.
Khi Ngang Bách Hủy và Ngang Mạt tranh luận không có kết quả, Bùi Diệp liền nhìn sang y tá ở bên cạnh:
Hai mẹ con cô không cần phải cãi nhau nữa, chẳng phải đã có sẵn ứng cử viên rồi sao?

Ngang Bách Hủy chợt hiểu ra, vui mừng nhìn về phía y tá:
Đúng rồi, chỉ còn cô thôi, thế này đi, nhờ cô đút cơm cho anh Trang nhé.

Y tá:
...


Không, tạm thời tôi không khát.


Vậy cô có muốn ăn trái cây không? Tôi đi rửa cho cô một quả.


À, không cần đâu.
Phó Thiên Thiên hơi lúng túng trước sự ân cần của cô ấy.
Lúc này, Bùi Diệp đúng lúc cất tiếng hỏi thăm:
Sức khỏe của lão Trang thế nào rồi9?

Ngang Bách Hủy bình tĩnh lại và thở dài:
Sức khỏe của anh ấy đã bình phục phần nào, không còn nguy hiểm đến tính mạng, nhưng hiện giờ 6anh ấy vẫn chưa thể xuống giường, mọi hoạt động đều phải có người
chăm sóc.

nghẹn.
Lúc anh ta ăn cơm, Ngang Bách Hủy và Phó Thiên Thiên đi ra ngoài nói chuyện. Kết quả hai người đàn ông và một đứa trẻ nhìn nhau trong phòng bệnh, y tá đứng ở giữa cảm thấy hơi lúng túng.
Đang ăn nửa chừng, Trang Danh sĩ nói với y tả:
Cô đi ra ngoài đi.


Nhưng anh vẫn chưa ăn xong mà.


Anh ta nhìn về phía Bùi Diệp:
Anh ta còn ở đây, để anh ta đút tôi ăn là được, cô đi ra ngoài đi.



Vâng.


Sau khi y tá đi ra ngoài, Trang Danh sĩ đáng lẽ phải đau đớn không cách nào cử động được lại đột nhiên ngồi dậy, vừa cầm thìa ăn cơm, vừa phàn nàn với Bùi Diệp:
Lão nhị, tôi nói cho cậu biết, từ hôm nay cho
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.