Chương 786: Làm như không ai có vợ (1)
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 833 chữ
- 2022-02-16 04:57:39
Ngang Mạt:
...
Cả hai đều nhìn anh ta bằng ánh mắt khinh bỉ.
Lúc này anh ta đang lo cô sẽ phát hiện ra sự 8khác thường của mình, dù sao vừa rồi anh ta bị hoảng, lỡ vứt thìa và đũa đi, bây giờ chúng đang nằm dưới đất. Anh ta nơm nớ3p lo sợ liếc nhìn xuống đất, sau đó
Bây giờ nghĩ lại mới thấy đó là cảm giác hạnh phúc.
Lúc này anh ta cũng cảm thấy như vậy.
Ngang Bách Hủy như cô gà mái bảo vệ chồng, tiếp tục vặn hỏi Bùi Diệp:
Còn nữa, anh Bùi, tuy tôi là người ngoài, không có quyền nói gì anh, nhưng anh Trang dù sao cũng là người bệnh, anh ấy vừa mới bị
Lửa giận trong lòng lập tức bốc lên, người từ trước đến giờ luôn nhã nhặn như Trang Danh sĩ bỗng thốt ra bốn từ
Bố tiên sư cậu!
Dứt lời, anh ta ngồi dậy muốn đấm vào mặt Bùi Diệp.
Điều khiến anh ta ngạc nhiên là Bùi Diệp lại đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, như thể không hề sợ bị anh ta đâm trúng.
Trang Danh sĩ thật sự muốn bóp chết Bùi Diệp ngay bây giờ.
Anh ta không ngừng suy tính trong đầu nên nói dối Ngang Bách Hủy như thế nào. Lát sau, anh ta đã nghĩ ra cách đối phó.
Anh ta bỗng ôm lấy ngực, từ từ gập người xuống, giống như đang chịu cơn đau cực độ.
Cậu...
Cô Ngang, sao đột nhiên cô lại về rồi?
Tưởng rằng Bùi Diệp lại cố tình dọa mình, Trang Danh sĩ hất mặt cười giễu:
Cậu tưởng tôi sẽ tin cậu lần nữa sao?
Bùi Diệp giật khóe miệng, mắng:
Cậu có thể nhận giải Oscar được đấy.
Trang Danh Sĩ vừa giả vờ đau đớn vừa khẽ đáp:
Cảm ơn đã khen nhé!
Ngang Bách Hủy lo lắng tiến đến đỡ lấy anh ta.
Bùi Diệp:
...
Mặt anh oan ức thấy rõ.
Trang Danh Sĩ cực kì đắc ý, cười tủm tỉm nhìn anh.
Phải nói rằng cảm giác được vợ bảo vệ thật là sướng, thảo nào trước đây mỗi lần nhìn thấy Bùi Diệp đứng sau lưng Phó Thiên Thiên, anh ta đều cảm thấy nụ cười của Bùi Diệp rất bỉ ổi.
Giọng nói tức giận của cô vọng xuống từ đỉnh đầu anh ta.
Đùa? Đùa cũng phải có mức độ chứ. Sức khỏe của anh bây giờ có thể đùa giỡn được sao? Muốn đùa cũng phải chờ sức khỏe tốt lên rồi hẵng đùa.
Anh ta ngoan ngoãn gật đầu:
Nghe em hết, sau này anh sẽ không như vậy nữa.
Cuối cùng cảm xúc cũng thả lỏng, Ngang Bách Hủy nhìn sang Bùi Diệp.
Ánh mắt của cô sắc bén hơn mấy phần, còn xen lẫn vẻ trách cứ
Anh Bùi, anh cũng vậy, bây giờ sức khỏe của anh Trang chưa tốt, dù anh muốn đùa với anh ấy thì cũng nên có chừng mực, không nên chọc
ghẹo anh ấy lúc này.
nhanh chóng thu tầm mắt để tránh bị Ngang Bách Hủy phát hiện.
Sau khi n9ghe Bùi Diệp kêu lên, Trang Danh sĩ liền giữ tư thế nằm bất động nên có của người bệnh, nghĩ thầm tiếp theo sẽ có thể nghe 6thấy giọng của Ngang Bách Hủy.
Nhưng chờ mãi không nghe thấy tiếng bước chân đi vào, cuối cùng anh ta cũng nhận ra 5điều gì đó sai sai, bèn đưa mắt nhìn ra ngoài cửa.
Bên ngoài... chẳng có bóng ai.
Lão nhị, cậu lừa tôi!
Trang Danh sĩ rất tức giận.
Bùi Diệp thản nhiên thừa nhận, còn trả lời rất dứt khoát:
Đúng vậy!
Anh ta đang định chế nhạo Bùi Diệp thì có giọng nói của phụ nữ mang theo sự nghi hoặc vang lên:
Anh Trang, anh đã khỏe rồi ư?
Trang Danh Sĩ:
...
Anh ta nhìn Bùi Diệp chằm chằm. Bùi Diệp lộ vẻ mặt vui mừng khi người khác gặp họa, còn nhún vai ý bảo đã nhắc nhở anh ta, tại anh ta không tin thôi.
Cô vừa dịu anh ta lên giường vừa dạy dỗ:
Chẳng phải bác sĩ đã nói là hiện giờ sức khỏe của anh vẫn chưa thể xuống giường sao? Sao anh lại xuống giường chứ?
Lúc ôm ngực, Trang Danh Si ẩn nhẹ vào vết thương, cơn đau khiển sắc mặt anh ta trở nên trắng bệch. Thấy vậy, Ngang Bách Hủy không nghi ngờ nữa.
Anh ta mừng thầm trong bụng, nghiêm mặt, nhỏ giọng trả lời:
Anh với lão nhị chỉ đang đùa nhau thôi.
thương, vẫn chưa thoát khỏi tình trạng nguy hiểm. Vậy mà anh còn yêu cầu anh ấy rời khỏi Phiến Thành để về nước, thật sự là quá đáng.
Bùi Diệp:
...
Anh không thể phản bác.
Thấy Bùi Diệp không nói nên lời, trong lòng Trang Danh Sĩ càng cân bằng hơn.
Ha ha, cơn giận vì bị Bùi Diệp trêu chọc trước đó, giờ đây đã tan thành mây khói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.