• 453

Chương 807: Hai vợ chồng cùng nhau về nhà (1)


Bất luận anh xuất hiện ở đây vì lí do gì thì cô cũng cảm thấy rất vui.

Chẳng mấy chốc, anh đã dừng lại trước mặt cô.

Thiên Thiên, đã lâu không gặp.
Giọng anh khàn khàn mang theo nỗi nhớ mong dành cho cô. Hai người họ đã hai tháng không g3ặp nhau, không nhớ sao được?

Cô nhếch khóe miệng, giọng nói xen lẫn sự vui vẻ:
Đã lâu không gặp.

Cô đau điếng, bèn quát anh ta:
Ngô Danh chết tiệt kia, sao anh lại giẫm chân tôi? Anh bị điên à? Tôi còn chưa tính sổ với anh vụ anh cố ý khiêu khích tôi vừa nãy, bây giờ anh lại giẫm tối. Anh cố tình muốn đánh nhau với tôi phải không?

Ngô Danh lạnh lùng liếc nhìn cô, sau đó chỉ về phía đối diện Phó Thiên Thiên. Tăng Nguyệt Nguyệt bất ngờ trông thấy Bùi Diệp đang đứng trước mặt Phó Thiên Thiên và đang lườm mình với ánh mắt nguy hiểm. Cô vô thức rụt cổ lại, không dám nhắc đến chuyện về quân khu với Phó Thiên Thiên nữa.

Em phải về quân khu ngay bây giờ à?
Bùi Diệp khẽ thở dài.
Phó Thiên Thiên cảm nhận rõ sự thất vọng trong lời nói của anh. Cô nhướng mày, đáp:
Tạm thời em chưa về đâu.

Anh ngạc nhiên nhìn cô:
Tạm thời em không về quân khu? Ý em là gì?

Trước ánh mắt hồi hộp của anh, cô giải thích:
Ý trên mặt chữ, em tạm thời không trở lại quân khu.

Hai người ch9ăm chú nhìn nhau với ánh mắt quấn quýt, chỉ một câu nói đã trút ra hết nỗi nhung nhớ trong hai tháng qua.
Lúc này, nhóm6 người Tăng Nguyệt Nguyệt cũng đi ra khỏi thư viện. Cô không nhìn thấy Bùi Diệp mà đi thẳng đến sau lưng Phó Thiên Thiên:
Thiê5n Thiên, mọi việc ở đây đã được giải quyết xong, chúng ta có nên về quân khu không?

Vừa nói dứt lời thì cô bị Ngô Danh giẫm cho một phát vào chân.

Vì sao?


À, em vừa gọi cho thủ trưởng Cận, ông ấy nói rằng hệ thống an ninh tại hội nghị thượng đỉnh hai ngày sau do Tập đoàn Bùi thị của anh phụ trách, ông ấy bảo em chịu trách nhiệm nghiệm thu hiện trường lần nữa và trao đổi với tập đoàn.

Bùi Diệp vui sướng nở nụ cười và gật đầu lia lịa:
Được, được, em yên tâm, anh nhất định sẽ hợp tác đàng hoàng với bên quân đội!

Tăng Nguyệt Nguyệt và Ngô Danh cũng đã nghe thấy câu nói lúc nãy của Phó Thiên Thiên. Nhìn dáng vẻ như sói già vẫy đuôi của Bùi Diệp, họ cảm thấy lần này cô lại sắp rơi vào miệng sói.


Thiên Thiên, nếu cậu định đến Tập đoàn Bùi thị, chi bằng dẫn tớ theo với. Mặc dù kỹ thuật máy tính của tớ không cao nhưng tớ chơi game rất siêu đấy. Nói không chừng đến lúc đó tớ cũng có thể giúp một tay.
Tăng Nguyệt Nguyệt liền sản lại gần và nói.

Thấy thế, Ngô Danh đứng bên cạnh cũng hùa theo, thể hiện sự hữu dụng của bản thân:
Tôi cũng chơi game rất giỏi, cũng có thể đi cùng mọi người.


Tăng Nguyệt Nguyệt lập tức hừ mũi, đốp lại:
Anh chơi giải sao? Tôi thấy anh chơi mấy cái game người lớn trong ổ đĩa của anh thì có. Tôi khinh!


Đúng là hết chuyện để nói.

Vẻ mặt Ngô Danh hiện lên sự xấu hổ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.