• 453

Chương 808: Hai vợ chồng cùng nhau về nhà (2)


Cô là đội trưởng của họ, thấy họ nhiệt tình như thế rất có thể sẽ mềm lòng mà đồng ý.

Cô dễ bị họ lừa, nhưng anh thì 8không.
Chung Bình Quận rút điện thoại ra gọi cho Bùi Diệp.
Cuộc gọi vừa kết nối, hắn lạnh nhạt hỏi:
Hôm nay anh không đến nhà họ Phó ăn cơm à?

Có chứ, tất nhiên là có đến rồi. Tôi đang trên đường, sắp đến rồi.
Giọng nói Bùi Diệp nhàn nhã, còn toát lên sự biếng nhác, khác hẳn với mọi khi đối mặt với hắn. Hôm nay... anh ta không vội vã, điều này khiến

Cậu đến rồi à, mau vào đi!

Mọi ngày Bùi Diệp và Chân Dương đều đến nhà họ Phó trước hắn. Hôm nay không nhìn thấy bóng dáng hai người họ lại khiến hắn cảm thấy kỳ quái. Không phải Bùi Diệp chướng mắt nhất là nhìn thấy hắn và người nhà của Phó Thiên Thiên thân thiết với nhau sao?

Đã vậy thì chúng ta về quân khu đi!


Đúng, đúng, chúng ta về quân khu thôi.


Anh Chung tò mò chuyện gì vậy? Anh cứ nói đi, tôi nghe đây.


Tôi đến nhà họ Phó ăn cơm mỗi ngày nhưng tôi đã thanh toán tiền ăn, còn anh thì không hề trả tiền mà vẫn cứ đến ăn. Điều này không được hay lắm thì phải?

Khi hắn đến nơi, Bùi Diệp và Chân Dương vẫn chưa tới, chỉ có một mình ông cụ Phó đang ngồi đợi trong phòng khách.
Vừa nhìn thấy hắn, ông cụ liền đứng dậy vui vẻ tiếp đón.
Ông cụ Phó cười đáp:
Có lẽ là bận chuyện gì đó nên đến muộn, để tôi gọi điện hỏi thử xem.


Để cháu gọi cho.

Tăng Nguyệt Nguyệt:
...

Ngô Danh:
...

Anh đề cao họ quá. Không những thế, khi anh nói những điều này, trong lòng họ vẫn đang lâng lâng, không hiểu chuyện gì xảy ra.
Nhưng sau đó, có một giọng nói trong đầu nhắc nhở họ rằng, anh đề cao và công khai khen ngợi họ như vậy, tuyệt đối không phải thật sự muốn khích lệ họ, mà chỉ là không muốn họ làm phiền anh và Phó Thiên Thiên hẹn hò mà thôi.
Chân Dương, người trước đây không muốn đi cùng Bùi Diệp đến nhà họ Phó, lần này cũng đi theo hai người họ lên xe với vẻ mặt hớn hở.
Chung Bình Quân thong thả đi đến nhà họ Phó.
Phó Thiên Thiên gật đầu:
Vâng.

Đúng lúc cô cũng đang nhớ hương vị bữa cơm gia đình.
Chung Bình Quân:
...

Câu này đã đả kích hắn nhưng hắn vẫn giả vờ bình tĩnh: Thật sao? Có điều, người ngoài như tôi có lẽ còn có sức nặng hơn cháu rể như anh đấy.

Sau khi giải quyết xong Tăng Nguyệt Nguyệt và Ngô Danh, Bùi Diệp cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Cùng lúc đó, Chân Dương đã làm xong một loạt kiểm tra và đi ra khỏi thư viện với điện thoại di động trên tay. Lúc nhìn thấy Phó Thiên Thiên đứng ở cửa, cậu bước nhanh về phía cô.
Bùi Diệp chẳng những không tức giận mà còn cười đáp:
Điều này có gì mà không hay? Nói thế nào thì tôi cũng là cháu rể của ông, coi như là một nửa người nhà họ Phỏ. Tôi đến nhà mình ăn cơm là lẽ đương nhiên, trả tiền lại thành ra xa lạ. Tôi không giống với người ngoài như anh Chung.

Anh cố tình nhấn mạnh hai từ
người ngoài
.
Anh ta không đề phòng hắn nữa ư?
Bởi vì nghi ngờ nên hắn vô thức hỏi:
Anh Bùi và Chân Dương chưa đến hả ông?

Vả lại, nếu thật sự dẫn theo họ, khi anh và cô bên nhau, rất có thể sẽ trở thành vài người cùng hẹn hò. Vô số3 kinh nghiệm bị thảm trong quá khứ đều là bài học đắt giá. Để hai con kì đà này đi theo ư? Không có cửa đâu!
Tuy ngh9ĩ vậy nhưng ngoài mặt anh vẫn nói khéo:
Tập đoàn Bùi thị chúng tôi có rất nhiều cao thủ máy tính, lôi bừa một người ra cũng6 giỏi hơn hai người. Huống hồ, một mình Thiên Thiên cũng đã ăn đứt mười kỹ thuật viên rồi, hoàn toàn không cần hai người ra 5mặt. Hơn nữa hiện giờ đang là thời điểm quan trọng của đợt huấn luyện, Thiên Thiên không ở trong quân ngũ, đội đột kích Hắc Ưng sẽ như rắn mất đầu, nếu xảy ra hỗn loạn thì phải làm sao?


Vậy à? Hi vọng lát nữa anh vẫn có thể tự tin như thế.

Anh ta có ý gì? Sao lát nữa hắn lại không thể tự tin?

Chị Phó, chị đang chờ em ạ?
Cậu gọi to.
Nhưng ngay sau đó cậu liền trông thấy Bùi Diệp đang đứng trước mặt cô và nhìn cậu bằng ánh mắt nguy hiểm khiến cậu giật mình.
Cuối cùng, cậu ngoan ngoãn đi đến trước mặt anh, cất tiếng chào:
Anh Bùi.


Lát nữa em sẽ đến Tập đoàn Bùi thị cùng anh, chị bằng bây giờ chúng ta về nhà họ Phó ăn cơm cái đã.
Bùi Diệp nói, đôi mắt lóe sáng.
hắn lấy làm lạ.

Nhưng anh Bùi này, có một việc tôi vẫn luôn tò mò muốn hỏi anh.

Hắn không nghĩ quá nhiều. Vụ việc ở thư viện vừa mới xảy ra nên chưa được đưa lên tivi hay lên mạng. Hắn không biết việc đó, lại càng không biết tin Phó Thiên Thiên đã ra khỏi quân khu.


Vậy chúng ta rửa mắt chờ xem.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.