Chương 810: Lại tối nay (1)
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 849 chữ
- 2022-02-18 04:27:19
Tuy rằng bây giờ Phó Thiên Thiên đã về những vị trí chỗ ngồi vẫn không thay đổi.
Chân Dương hiểu ý anh, nhanh chóng ngồi xuống bên ph8ải của ông cụ Phó. Mặc dù vậy, cậu vẫn thấy hành động này của anh khá trẻ con.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được trái tim của 3Phó Thiên Thiên luôn hướng về anh, hơn nữa cô còn là vợ hợp pháp của anh. Dù có người muốn cướp cô đi cũng không thể
Hắn thỉnh thoảng lại nhìn về phía cô. Vì hắn ngồi bên cạnh Chân Dương nên đối diện với cô và Bùi Diệp, chỉ cần hơi ngẩng đầu lên là có thể thấy cô.
Do đó, sau khi ngồi xuống, hắn thản nhiên nhìn cô mà không hề kiêng dè.
Bùi Diệp rất bực bội, chỉ muốn móc mắt hẳn ra. Chung Bình Quân giả vờ như không biết gì, vẫn cứ dán mắt nhìn Phó Thiên Thiên, chẳng buồn để ý đến anh.
Về phần ông cụ Phỏ, tuy tuổi đã cao nhưng vẫn chưa đến mức mắt mờ, ông đã nhìn thấy hết cuộc chiến ngấm ngầm giữa Bùi Diệp và Chung Bình Quân. Trước đây hai người chỉ đổi đầu một cách kín đáo, nhưng từ khi Phó Thiên Thiên trở về, họ dường như không muốn chỉ tỏ thái độ thù địch nữa mà đã thể hiện ra mặt.
Có một cô cháu gái ưu tủ đúng thật là đau đầu.
Ông nhìn bàn đầy đồ ăn, khẽ họ một tiếng và nói:
Được rồi, không còn sớm nữa, mọi người đã đói bụng cá rồi, mau ăn cơm thôi.
Bùi Diệp lạnh lùng hừ nhạt một tiếng rồi cũng gắp một miếng sườn vào bát cô:
Thiên Thiên à, miếng sườn mà anh Chung gắp cho em nhiều mỡ quá, ngấy lắm. Em ăn miếng này đi, miếng này nạc, không ngán đầu.
Ông cụ Phó:
...
Phó Thiên Thiên nhíu mày nhìn hai miếng sườn trong bát của mình, ngay lập tức cảm nhận được có hai ánh mắt đang nhìn cô. Hơn nữa cô còn nhạy cảm nhận ra ánh mắt đó không hề có thiện ý.
Cô cũng cảm thấy hai miếng sườn được gắn vào bát mình không ngon chút nào, đột nhiên cô không tài nào ăn nổi.
Cô vô thức đẩy cái bát đến trước mặt ông cụ Phó:
Ông ơi, ông nếm thử món sườn này đi ạ.
Ông cụ Phó:
...
Nhưng ông nhanh chóng nhận ra một điều, cháu gái của ông đã cho phép ông ăn mặn.
Ông mặc kệ hai cặp mắt không vui đang nhìn mình, đưa đũa đến gần miếng sườn trong bát.
Tuy nhiên đúng lúc này, Phó Thiên Thiên vừa mới bảo ông ăn sườn đột nhiên lại cầm lấy cái bát trước mặt ông.
Cậu thật sự khô9ng chịu nổi người nhỏ nhen như anh, nhìn ai cũng giống như nhìn tình địch, ngay cả cậu cũng suýt vấp phải thủ đoạn thâm độc của anh.
May mà cậu vẫn còn nhỏ, Bùi Diệp không để mắt đến cậu, nhưng Chung Bình Quân thì khác. Hắn ngang nhiên theo đuổi Phó Thiên Thiên, anh đề ph5òng hắn cũng hợp tình hợp lí. Hơn nữa, hắn đang sống bên cạnh nhà họ Phó và còn sang đây ăn chực mỗi ngày. Nếu cậu không làm theo mệnh lệnh của Bùi Diệp thì không biết anh sẽ giở trò xấu gì sau lưng cậu.
Chung Bình Quân đi phía sau, thấy mọi người đều đã ngồi xuống, hắn liền ngồi bên phải của Chân Dương.
Hắn không có ý kiến gì về chỗ ngồi, dù sao hắn cũng chỉ muốn gần Phó Thiên Thiên hơn chứ không phải thật sự muốn ngồi cạnh cô. Nhưng nếu có thể ngồi cạnh cô thì hắn sẽ cảm thấy vui hơn.
Chỉ cần bắt đầu dùng bữa thì tình trạng này chắc sẽ được xoa dịu.
Chung Bình Quân liền cầm đũa lên gắp một miếng sườn vào bát của Phó Thiên Thiên:
Cô Phỏ, chắc cô đã lâu không ăn món sườn do nhà nấu nhỉ? Món này ngon lắm, cô nếm thử đi.
Ông cụ Phó:
...
Cuối cùng ông chỉ có thể trơ mắt nhìn hai miếng sườn ngon tuyệt bị cháu gái của mình đặt trước mặt Chân Dương.
Tiểu Dương, ông không ăn được sườn, em đang tuổi lớn, em ăn đi.
Cô nói.
Chân Dương đang ăn cơm thì bỗng nhiên nhìn thấy bát sườn xuất hiện trước mặt, nhất thời không nhận ra có điều gì lạ, còn tưởng rằng Phó Thiên Thiên gắp cho mình. Cậu vừa định đưa đũa gặp liền cảm nhận được gió lạnh từ bốn phía thốc tới khiến cậu rùng mình. Cậu ngẩng lên thì thấy bốn cặp mắt đang nhìn mình thế là lập tức rút người lại.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Bốn người trước mặt, ngoài Phó Thiên Thiên nhìn cậu bằng ánh mắt cưng chiều ra, ánh mắt của ba người còn lại như thể muốn giết cậu đến nơi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.