Chương 82: Cô ở trong phòng tôi làm gì?
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 725 chữ
- 2022-02-04 07:59:07
Chỉ cần...
chỉ cần cô ta đổ lọ axit này vào mặt Phó Thiên Thiên, khuôn mặt xinh đẹp của Phó Thiên Thiên sẽ bị hủy.
Cho dù Bùi Diệp thích Phó Thiên Thiên hơn nữa thì anh cũng sẽ không cần một cô gái đã bị hủy đi dung mạo, bị người đời chê cười, đúng không? Phó Thiên Thiên hại cô ta mất đi sự trong trắng, cô ta phải hủy hoại gương mặt của cô, để cả đời này cô luôn sống trong đau khổ.
Trong mắt Phó Linh Nguyệt lóe lên ánh sáng tàn nhẫn, cô ta mở nắp lọ axit ra, sau đó chuẩn bị đổ axit vào khuôn mặt Phó Thiên Thiên đang khuất trong bóng tối.
Nhưng Phó Linh Nguyệt vừa định làm hành động này thì một bàn tay thình lình tóm lấy cổ tay của cô ta.
Trong phòng tối om, bàn tay nắm lấy cổ tay cô ta hệt như ma quỷ khiến cô ta hoảng hốt.
Cô ta sợ hãi, buông tay,lọ axit trong tay liền rơi ra.
Tuy nhiên, Phó Linh Nguyệt không nghe thấy tiếng cái lọ rơi xuống đất như trong dự liệu.
Trong bóng tối, cô ta vẫn có thể thấy chính xác Phó Thiên Thiên đang ngắm nghía cái lọ trong tay.
Axit.
Phó Thiên Thiên như cười như không nhìn Phó Linh Nguyệt:
Phó Linh Nguyệt, cô cầm axit vào phòng tôi làm gì?
Phó Linh Nguyệt giật thót.
Đây là giọng của Phó Thiên Thiên...
Sao lại...
Phó Linh Nguyệt đã dần thích ứng với bóng tối, bây giờ mới nhìn thấy thứ ở dưới chắn không phải là người, mà là một cái gối.
Phó Thiên Thiên cố tình.
Chị nói axit gì cơ? Chị, em không hiểu chị đang nói gì.
Ồ? Không hiểu sao?
Phó Thiên Thiên nắm chặt lấy tay Phó Linh Nguyệt, đột nhiên nghiêng lọ axit, đổ xuống cổ tay cô ta.
Phó Linh Nguyệt hét lên:
Á...
Phó Thiên Thiên, chị dám nhỏ axit vào tôi, tôi phải nói cho ba mẹ và ông nội biết, để bọn họ làm chủ cho tôi!
Phó Thiên Thiên lạnh lùng thả tay Phó Linh Nguyệt ra.
Được, vừa đúng lúc.
Cô cũng gọi cảnh sát tới luôn đi, trong phòng tôi có lắp đặt camera hồng ngoại.
Cô đã làm gì sau khi lén lẻn vào phòng tôi, camera đều ghi lại toàn bộ.
Chúng ta mỏi mắt mong chờ sau khi mọi người xem xong đoạn camera đó, kết quả sẽ thế nào?
Phó Linh Nguyệt sợ ngây người.
Cô ta nhìn về góc tường, quả nhiên thấy phía trên có một đốm đỏ nhấp nháy, tim không khỏi run lên.
Nếu gọi mọi người đến thật, vậy chẳng phải cô ta sẽ bị người ta biết chuyện mình định tạt axit Phó Thiên Thiên sao? Cô ta chột dạ không nói nên lời.
Cô nên cảm thấy may mắn, hôm nay tâm trạng của tôi không tệ lắm.
Nếu không, chỗ vừa rồi tôi nhỏ axit lên sẽ không phải cổ tay của cô.
Còn bây giờ...
Giọng của Phó Thiên Thiên đột nhiên lạnh xuống, mang theo uy hiếp, quát:
Lập tức cút ra khỏi phòng tôi! Nếu không, tôi sẽ thay đổi ý định bất cứ lúc nào!
Phó Linh Nguyệt cắn chặt môi dưới, cuối cùng chỉ có thể ê chề bước ra khỏi phòng Phó Thiên Thiên.
Theo tiếng của phòng đóng sầm lại sau lưng, nhìn làn da trên cổ tay bị axit ăn mòn, trong mắt Phó Linh Nguyệt tràn đầy sự căm hận.
Mối thù đổ axit vào cô ta, hủy hoại sự trong trắng của cô ta, sau này nhất định cô ta sẽ trả lại cho Phó Thiên Thiên gấp trăm lần!
Sáng hôm sau, lúc ăn sáng, nhà họ Phó nhận được một cú điện thoại của nhà họ Trịnh, nói rằng Trịnh Thư Thành sẽ đến đón Phó Linh Nguyệt cùng đến trường.
Phó Linh Nguyệt luôn chống lại việc cưới gả này, nhưng lúc đi ra cửa, nhìn thấy một chiếc Mercedes Benz dừng ở ngoài của nhà họ Phó, mắt cô ta bỗng sáng lên.
Không ngờ Trịnh Thư Thành lại biết lái xe thể thao cao cấp thế này đến đón cô ta.
Cô ta lập tức vứt bỏ thành kiến trong lòng, bước tới chiếc xe.
Nhưng cô ta vừa mới đi tới bên cạnh xe thì một vệ sĩ áo đen liền giơ tay ra ngăn cô ta lại.