• 453

Chương 826: Thiên thiên, đêm qua em vất vả rồi (2)


Anh nói cũng đúng.


Nhưng thiết bị cần thử nghiệm ở đâu?
Cô hỏi.

Đây mới là điều mà cô quan tâm nhất.
Đôi môi cô khép mở, như có như không bên môi anh:
Vậy phải xem biểu hiện của anh thế nào.

Ánh mắt hai người quấn quýt, toát ra sự ám muội khiến nhiệt độ căn phòng tăng lên.
Sau đó, không biết là ai bắt đầu trước, hai người điên cuồng xé toạc của quần áo của nhau rồi nhanh chóng lăn lên giường.
Anh cao hơn cô nửa cái đầu, khi anh đứng trước mặt cô liên 5khiến cô cảm nhận được một áp lực mạnh mẽ.
Cô ngạc nhiên ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt sáng ngời rực lửa của anh. Cô đã quá quen với ánh mắt đó. Mỗi khi hai người làm chuyện đó, cô đều nhìn thấy ánh mắt này. Cô lại nhìn xuống dưới bụng anh, sau đó ngẩng lên và nhướng mày.
Xem ra, anh đưa em đến đây không phải là để hoàn thành thử nghiệm gì đó.
Nếu là để hoàn thành thử nghiệm thì anh đã không hưng phấn như vậy.
Giờ phút này, cô mới nghĩ đến tình huống hiện tại của mình.
Trong phòng tắm, họ lại
chiến
một trận nữa.
Tắm xong, Bùi Diệp bước ra với tinh thần sáng láng, còn Phó Thiên Thiên thì kém hơn một chút.
Anh liếc nhìn cô, trong lòng mơ hồ dâng lên cảm giác thành tựu.
Quần áo của hai người mặc tối qua đã bị xé rách, anh đã bảo người mang hai bộ khác tới.
Anh chăm chú nhìn cô mặc quần áo. Nếu không phải bây giờ không thích hợp để
lăn giường
thì anh đã lại muốn
chiến đấu
với cô một trận nữa.
Sau cùng, anh chỉ có thể im lặng thu lại ánh nhìn và mặc quần áo vào. Có điều động tác của anh trái ngược hẳn với cô. Anh mặc quần áo một cách rất chậm rãi. Cô đã mặc xong quần áo của mình mà anh vẫn chưa kéo xong quần.
Tuy nhiên cô khôn8g nhận ra là trong lúc cô kiểm tra xung quanh phòng thì anh đã cởi áo vest, cà vạt cũng đã được tháo ra và treo trên giá treo quần áo bên cạnh,3 hai chiếc cúc trên cổ áo sơ mi cũng đã được cởi ra, để lộ làn da màu lúa mạch khỏe khoắn và xương quai xanh tuyệt đẹp.
Anh nhìn cô chằ9m chằm với ánh mắt nóng bỏng.

Thứ cần thử nghiệm ở đây không phải để dùng trong ngày, nên đương nhiên là không có thiết bị thử nghiệm 6rồi.
Anh vừa trả lời vừa cởi cúc áo sơ mi và chậm rãi đi tới trước mặt cô.
Anh dẫn cô đến đây, còn nói với ông cụ Phó rằng đêm nay cô không về nhà. Mục đích đã rất rõ ràng.
Anh tiến lên một bước, áp sát người vào cô.
Cả hai người đều mặc phong phanh, sự tiếp xúc cơ thể như thế này khiến cô có thể cảm nhận được hơi nóng trên người anh và sự nhiệt tình của anh dành cho cô.

Cuối cùng em cũng hiểu rồi à?
Anh khàn giọng nói, lại cúi đầu phả hơi thở nóng rực lên làn da nhạy cảm sau tai cô khiến cô cảm thấy hơi nhột ở cổ.
Cô nhướng mày:
Xem ra anh thật sự có mục đích. Anh có biết tội lừa gạt nhân viên của chính phủ, nhất là sĩ quan cao cấp của quốc gia là gì không?

Mặc dù nói vậy nhưng cô lại không đẩy anh ra.
Một cuộc chiến kéo dài đã bắt đầu như vậy.
Và đúng như lời hứa của Bùi Diệp lúc trước, anh đã chứng minh cho cô thấy anh có thể
làm
bảy lần một đêm.
Sáng hôm sau, cuối cùng cả hai đã thấm mệt sau một trận chiến, họ tạm nghỉ và cùng nhau vào phòng tắm.
Khóe môi anh nhếch cao, hơi thở tiếp tục lưu luyến trên cổ cô, cánh môi như có như không chạm vào làn da trên cổ cô:
À, vậy sao? Nhưng anh đã phạm lỗi rồi, nên anh để mặc cho em xử trí đấy. Không biết...

Anh thảo dây buộc tóc của cô ra và nói những lời đầy mê hoặc bên tai cô:
Em định trừng phạt anh thế nào?

Cô khẽ nhếch miệng rồi đột nhiên nghiêng người về phía trước, đẩy anh dựa vào bức tường phía sau. Với hành động này của cô, đầu hai người hơi tách ra, nhưng trán họ lại dán sát vào nhau.
Thấy thế, cô liền cau mày. Nếu không ngại phiền phức thì cô đã kéo quần lên cho anh.

Người đàn ông này làm việc gì cũng không đúng đắn. Anh nhìn thấy cô nhăn mày nhưng chẳng buồn để ý, vẫn tiếp tục thong thả mặc quần áo.

Rõ ràng chỉ mất hai, ba phút là có thể mặc quần áo xong nhưng anh lại mất đến mười phút đồng hồ. Vẻ mặt Phó Thiên Thiên như đã lăng trì anh vài lần.

Vì hai người đã hẹn với ông cụ Phó sẽ về ăn sáng, sau đó cô mới trở lại quân khu nên họ rời khỏi khách sạn, cùng về nhà họ Phỏ.

Ông cụ Phó đã đợi họ từ sớm.

Thấy họ bước vào, ông vội vàng ra đón.
Nhìn hai cháu thâm quầng cả mắt kia. Cả đêm không ngủ, mệt lắm phải không? Mau vào ăn sáng đi!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.