Chương 831: Khiến tôi hiểu lầm là anh yêu tôi (1)
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 1148 chữ
- 2022-02-18 04:27:19
Ông đã quyết định không muốn nói cho anh biết nguyên nhân vụ việc.
Trước đây khi anh tìm gặp ông, thái độ của ông rấ8t hòa nhã. Về chuyện của Phó Thiên Thiên, từ trước đến giờ, ông luôn có gì nói nấy với anh.
Đây là lần đầu tiên ông3 tỏ ra vô tình như vậy.
Cửa đã mở.
Hắn bình tĩnh đi vào, hơi nâng lòng bàn tay lên. Nhờ ánh đèn trong nhà giam có thể lờ mờ thấy được một lớp da màng giống như da người dính trên lòng bàn tay hắn. Dấu vân tay và đường chỉ tay giống hệt với dấu vân tay và đường chỉ tay của người cuối hàng đã bị hắn đánh bất tỉnh trước đó.
Nhóm của hắn đang đi đến tầng cuối cùng của nhà giam, nơi giam giữ những tội phạm nghiêm trọng.
Hệ thống giám sát của nhà tù quân sự là một hệ thống giám sát cao cấp, mỗi lính canh ra vào nơi này đều cần phải xác minh danh tính và phải cầm thẻ ra vào trên tay.
Sau khi những người đứng trước đều đã đi vào, Chung Bình Quân theo sau họ. Lúc đi ngang qua cửa kiểm soát, hắn cà thẻ vào cửa rồi áp lòng bàn tay lên cửa. Cánh cửa kêu
ting
một tiếng và mở ra.
Mắt hắn sáng lên.
Chung Bình Quân sầm mặt, quét ánh mắt giận dữ nhìn người nọ. Nhận được ánh mắt cảnh cáo của hắn, anh ta vô thức ngậm miệng lại.
Tôi làm việc có nguyên tắc của mình, chẳng lẽ tôi muốn làm gì còn cần có sự đồng ý của anh sao?
Tất nhiên là không rồi.
Người nọ sợ hãi củi đầu xuống.
Tuy nhiên, sau khi đi được một đoạn, từ xa anh ta lại liếc nhìn về phía người đàn ông toát lên vẻ tàn bạo vẫn đang đứng nguyên ở chỗ cũ.
Kể từ khi Ngưng Sương mất, không ai có thể khuyên nhủ được hắn nữa.
Hẳn một lòng muốn cứu một quân nhân, mà quân đội và bọn họ luôn là kẻ thù của nhau. Nếu cứu Phó Thiên Thiên, điều này sẽ tương đương với việc tăng thêm nguy hiểm cho bọn họ. Anh ta không thể để chuyện như vậy xảy ra.
Vào lúc tối muộn, có vài người mặc đồ đen lẻn vào quân khu Nam Tương, nhưng bọn họ chỉ gây ra một vụ hỗn loạn nho nhỏ ở vùng ngoại vi, đồng thời yểm trợ cho một người xông bừa vào trong quân khu, bất chấp sự canh phòng nghiêm ngặt và cạm bẫy ở khắp nơi.
Chung Bình Quân mặc bộ đồ màu đen, lần mò đến gần khu vực nhà tù quân sự tối cao.
Sau đó, hắn cởi bỏ bộ đồ đen, để lộ ra bộ đồng phục của lính canh bên trong. Mười một giờ tối là thời gian thay ca của lính canh. Hắn lặng lẽ lẻn đến cuối hàng cảnh vệ thay ca, kéo người đứng cuối hàng sang một bên rồi đứng thế vào chỗ đó, sau đó đi cùng những lính canh khác đến nhà tù quân sự.
Nhưng mà...
Không nhưng nhị gì hết!
Thấy vẻ mặt kiên quyết của hắn, đồng bọn bèn hỏi:
Đội trưởng, Phó Thiên Thiên là người của quân đội, là kẻ thù không đội trời chung với chúng ta. Chưa kể cô ấy còn là đội phó của đội đột kích Hắc Ứng. Nếu cô ấy chết, điều đó sẽ chỉ có lợi chứ không có hại đối với chúng ta. Tại sao anh lại muốn...
Anh suy nghĩ một lát rồi rời đi với vẻ mặt cực kỳ 6khó coi. Thủ trưởng Cận đứng trong phòng làm việc nhìn theo bóng lưng anh và thở dài.
Việc Bùi Diệp tức giận rời kh5ỏi văn phòng của thủ trưởng Cận nhanh chóng được truyền ra khỏi quân khu và truyền đến một góc nào đó của thành phố.
Chung Bình Quân nhìn đồng bọn bên cạnh với sắc mặt nặng nề:
Anh nói là thủ trưởng Cận thậm chí cũng không nể mặt Bùi Diệp?
Dĩ nhiên là anh ta không dám chất vấn về những việc hắn muốn làm, thậm chí... bây giờ ngay cả Boss cũng hết sức kiêng dè hắn.
Không phải thì tốt. Anh cứ chuẩn bị theo lời tôi nói là được. Những chuyện không thể hỏi thì đừng hỏi nhiều để tránh chuốc vạ vào thân.
Vâng.
Nói đoạn, người nọ liền rời đi.
Đúng vậy.
Người kia đáp:
Theo tin tức mà thám tử của chúng ta dò hỏi được thì ông ấy còn không nói cho anh ta biết Phó Thiên Thiên bị bắt vì tội gì, mà cứ thể giam giữ cô ấy.
Rõ ràng là quân đội đã thật sự muốn ra tay với Phó Thiên Thiên,
Nếu đã như vậy thì hắn không thể ngồi chờ được nữa.
Anh cụp mắt.
Lần này nếu ông đã cương quyết như thế, xem ra ông không thể nói với a9nh sự thật.
Vậy thì anh có ở đây cũng chẳng hỏi được gì.
Những gì tôi bảo anh làm, anh đã chuẩn bị xong chưa?
Đã chuẩn bị xong rồi, nhưng chúng ta nhất định phải làm việc đó sao? Hậu quả của việc này, sợ rằng sẽ...
Chung Bình Quân nóng nảy ngắt lời anh ta:
Tôi bảo anh chuẩn bị thì chuẩn bị đi! Việc thực hiện sẽ do một mình tôi làm! Anh không cần phải lo những chuyện khác!
Camera giám sát được làm bằng vật liệu đặc biệt. Những vật liệu trong nhà giam được làm bằng kim loại Nano kiên cố, những bức tường ngăn cách các phòng giam khiến các phạm nhân không thể nhìn thấy nhau. Tuy nhiên của nhà giam lại được làm bằng kính, người bên ngoài có thể nhìn thấy rõ người bên trong, nhưng người bên trong sẽ không nhìn thấy được.
Ngay khi vừa đến khu vực giam giữ tội phạm nghiêm trọng, hắn đã nhìn thấy Phó Thiên Thiên bị giam trong phòng giam cuối cùng.
Lúc này, mặc dù trông cô hơi nhếch nhác nhưng vẫn không che giấu được khí chất và khí thể mạnh mẽ khiến người ta không thể xem thường.
Lúc hắn nhìn về phía cô, cô đột nhiên quay đầu lại và bắt gặp ánh mắt của hắn, đồng tử của cô co lại.
Chung Bình Quân giả vờ như đang tuần tra, ung dung đi đến trước cửa phòng giam của cô. Nhìn thấy hắn ngoài cửa, cô chợt cất tiếng hỏi với giọng nói trầm thấp mang theo sự chất vấn:
Tại sao anh lại tới đây?
Hắn mỉm cười, đáp:
Tất nhiên là tới để xem dáng vẻ của người đường đường là đội phó đội đột kích Hắc Ưng khi trở thành tù nhân thì sẽ như thế nào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.