• 360

Chương 835: Phó thiên thiên cười với bùi diệp (2)



Quyết định gì chứ, chỉ cần chúng ta cứu cô ấy thì đó không phải là quyết định của chúng ta sao?


Anh lạnh lùng 8liếc cô:
Chẳng lẽ chúng ta thật sự muốn ép cô ấy tự sát trước mặt mình?

Cô liền nổi giận chỉ vào mặt anh:
Đồ đàn ông bội bạc vô lương tâm! Ai muốn ngồi xe anh để về chứ! Tôi cho anh biết, nếu bà đây ngồi xe của anh để về, bà sẽ không mang họ Tăng!

Bùi Diệp lập tức lên xe ngay trước mặt cô, những người khác cũng lục tục lên xe rời đi. Cuối cùng trên đường cao tốc chỉ còn lại một mình Tăng Nguyệt Nguyệt.
Mẹ nó! Bọn họ nói bỏ cô là bỏ cô một mình ở đây thật luôn, cũng không khuyên thêm vài lần mà cứ thế mà rời đi, đúng là một đám vô lương tâm, quả đáng!
Tăng Nguyệt Nguyệt hét lên về phía những chiếc xe rời đi:
Lũ khốn kiếp các anh!

Trông ông ta đã gần 50 tuổi, còn già hơn cả ba cô mà còn xưng anh với cô. Ông ta có biết xấu hổ không?
Tăng Nguyệt Nguyệt vốn đang bực bội, bị lão già bỉ ổi này trêu ghẹo, lửa giận trong lòng cô càng bốc lên.
Hơn nữa...
Tăng Nguyệt Nguyệt chán nản ngồi bệt xuống đất. <6br>

Làm sao bây giờ, Thiên Thiên bị người của quân đội đưa đến thủ đô, chúng ta phải làm sao để cứu cô ấy đây?


Về Vân Thành!


Cút, cút ngay cho tôi!
Cô lườm ông ta.
Ông ta lại mỉm cười, nói tiếp:
Cô gái, không phải ai cũng nói chuyện đàng hoàng như anh đâu, nếu em gặp kẻ xấu thì sẽ không hay đâu.

Tuy nhiên, cô vẫn cố tình giả vờ kiêu ngạo nhìn về phía kính xe hạ xuống.
Ai ngờ xuất hiện bên trong cửa sổ xe lại là khuôn mặt tươi cười thô bỉ của một gã đàn ông trung niên.
Ông ta lau nước bọt nơi khóe miệng:
Cô gái, vậy em mau lên xe đi.

Cô lộ vẻ mặt đau đớn, xoay người vận eo mình:
Anh à, chân em bỗng nhiên không nhấc lên được, anh có thể xuống xe giúp em không?

Cô vô thức rụt cổ:
Chắc Thiên Thiên 3sẽ không làm vậy đâu.


Nếu cô ấy thật sự tự sát trước mặt chúng ta thì sao?
Bùi Diệp nắm chặt hai tay. Đây ch9ính là điều khiến anh không dám đánh cược.
Nhìn thấy trên xe chỉ có mình ông ta, cô đảo mắt, lập tức nảy ra ý hay, đột nhiên nở nụ cười.

Anh trai à, vừa rồi là em đùa với anh thôi.

Bỗng nhiên có một chiếc xe đỗ xịch bên cạnh cô.
Cô mừng thầm trong bụng, chẳng lẽ là ai đó vẫn còn lương tâm, cố ý ở lại chờ cô?

Được rồi, cô không lên thì tiếp tục chờ ở đây đi nhé, chúng tôi đi trước.

Dứt lời, anh kéo kính xe lên.
Nói tới đây, cô nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Bùi Diệp, bèn sợ đến nỗi cứng họng, không tiếp tục nói nữa.

Tôi nói là về Vân Thành!
Anh đanh giọng:
Nếu cô không muốn về thì cứ ở lại đây, tự nghĩ cách mà về.

Trước khi rời đi, Ngô Danh tốt bụng gọi cô:
Cô Tăng, cô không lên xe à?

Tăng Nguyệt Nguyệt bị chọc tức đến mức sắp hộc máu tới nơi, nghe anh ta gọi như thế, cô giận dữ tuôn một tràng:
Không lên không lên! Bà đây nói không lên là không lên!


Họ Bùi kia, anh có ý gì hả? Bây giờ Thiên Thiên bị quân đội bắt đi, có thể sau khi đến thủ đô sẽ không thể thoát nạn trở về. Vào lúc này mà anh không có ý định đến thủ đô nghĩ cách cứu cô ấy mà lại muốn trở về Vân Thành, có phải anh muốn bỏ cô ấy hay không? Thiên Thiên đã đến nước S xa xôi để cứu anh, vậy mà anh lại đối xử với cô ấy như thế.

Anh có lương tâm không? Nhanh như vậy mà đã muốn bỏ rơi cô ấy rồi sao? Có phải anh chờ sau khi cô ấy xảy ra chuyện sẽ tiện cho anh cưới cô gái khác không? Tôi cho anh biết, nếu anh dám không cứu Thiên Thiên, tôi sẽ.


Cô gái, sao sáng sớm lại đứng ở đây? Chờ xe hả? Muốn đi đâu, anh chở em đi nhé?

Anh?
Tăng Nguyệt Nguyệt trơ mắt đứng nhìn những chiếc xe rời đi trước mặt mình. Cho đến khi chiếc xe cuối cùng biến mất, cô mới tức giận giậm chân chỉ vào mấy chiếc xe đó:
Mấy tên khốn kiếp các anh, tất cả đều là một lũ hèn nhát!

Mắng xong, đáp lại cô chỉ có tiếng gió thổi qua ngọn cây xào xạc bên đường khiến cô cứng đơ cả người,
Mắt ông ta sáng lên,
Tăng Nguyệt Nguyệt là một cô gái trẻ có dáng người bốc lửa, mùi vị trên giường chắc là không tệ. Nghĩ thế, ánh mắt ông ta càng bỉ ổi hơn.
Thấy có cơ hội
chấm mút
, ông ta như mở cờ trong bụng, vội xuống xe, vòng qua đầu xe đi về phía cô, muốn đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô.
Tăng Nguyệt Nguyệt nhìn ông ta bằng ánh mắt dịu dàng đáng yêu khiến ông ta lơ là, mất cảnh giác.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.