• 360

Chương 856: Anh ấy là chồng của tôi (2)


Phó Thiên Thiên chạm nhẹ vào mặt dây chuyền trên cổ và cười khẩy:
Điều kiện của ông là gì?


Vừa nhìn thấy mặt dây chuyền của cô, đồng tử8 ông ta liền co lại. Ông ta biết rõ mặt dây chuyền này là gì.

Ông đừng miệt thị ngoại hình người khác!


Chính ông miệt thị ngoại hình tối trước mà!


Đúng là con gái hư, sau khi lấy chồng thì chỉ nghĩ cho người ngoài, không nghĩ cho người nhà.

Nếu ông vẫn không nói, tôi sẽ tự đi tìm.


Con đừng vội!
Ông ta nói với giọng điệu giận dữ:
Lão Mặc khốn kiếp, còn không định đi ra hả?

Trong lúc cô đang nghi hoặc, có một người đàn ông trung niên khác đi ra.
Ông ta mặc đồ đen, đội mũ đen, cười tít mắt nhìn
ba
của Phó Thiên Thiên:
Lão Văn, ông không giải quyết được con bé, còn cần tôi phải ra tay sao? Ông rõ thật là càng ngày càng vô dụng.


Con bé cũng là con gái rượu của ông, chẳng lẽ ông còn không rõ nó là người như thế nào sao?

Ha ha, là ai cứ giành nói rằng con bé là con gái của mình? Bây giờ ông lại muốn phủi sạch quan hệ à?


Tôi đâu biết con bé khó chơi như vậy? Tính tình giống hệt ông hồi trẻ, vừa thổi vừa cứng như hòn đá trong nhà xí vậy!


Con gái ngoan, con gái ngoan, bình tĩnh nào!
Ông ta lau mồ hôi trên trán3 và mỉm cười khuyên cô:
Chúng ta đều là người văn minh, cần gì phải đồng dao động sáng chứ? Huống hồ con là một quân nhân, không thể tùy ý ra t9ay với người vô tội được, đúng không?


Người vô tội?
Cô không hề nể nang ông ta:
Ông giam giữ trái phép công dân của nước Z, đây chín6h là hành vi bất hợp pháp! Ông không cảm thấy xấu hổ khi nói mình là người vô tội sao?

Phó Thiên Thiên:
...

Sao bây giờ lại đổi thành hai người kia cãi nhau rồi?
Hồi đó, người đã bỏ mặc Thông U Các, quẳng lại cho cô một cục diện rối rắm chính là ba ruột của Tử Xa. Nói theo một ý nghĩa nào đó thì hai người đàn ông trước mặt giống như ba ruột và ba dượng của cô vậy.

Là ông à?
Cô nheo mắt nhìn lão Mặc.
Ông ta cười đáp:
Đúng thế, là ba đây! Con kinh ngạc và vui mừng lắm phải không?

Khóe miệng cô giật giật, giơ bàn tay trái lên:
Ông đến thật đúng lúc, tôi trả cho ông chiếc nhẫn này.

Ông ta vẫn chưa diễn xong.
Nhưng cô biết ông ta đã cứu cô và Bùi Diệp.
Khi vụ nổ xảy ra, hai người họ đã sẵn sàng nhảy xuống và rời đi. Cô cũng định dùng năng lực của mình để ngăn cách mảnh vỡ của vụ nổ bắn ra xung quanh.
Tuy nhiên, không hiểu sao, khi cô muốn sử dụng năng lực của mình thì đột nhiên lại không được. Hai người họ đã phải chịu chấn động lớn, lúc một tảng bê tông sắp rơi trúng họ, một nguồn sức mạnh giống như tấm khiên đã xuất hiện và bảo vệ họ. Sau đó họ ngất đi, khi tỉnh lại thì đã ở đây.

Ha ha, con gái à, nếu ba đã nhường cho con vị trí Các chủ của Thông U Các thì đương nhiên sẽ không có lí nào lấy lại nó. Con cử giữ chiếc nhẫn đó đi.


Nếu tôi nhớ không nhầm thì về mặt sinh học, tôi không phải là con gái của ông.

Cô không muốn làm các chủ của Thông U Các chết tiệt đó chút nào.
Sắc mặt lão Mặc thay đổi, lập tức lùi lại một bước.

Ông bảo ai là hòn đá trong nhà xí? Tôi thấy ông mới là hòn đá trong nhà xí, vừa xấu xí vừa kém cỏi!


Tôi nhổ vào! Ông cũng không soi mặt vào nước tiểu rồi nhìn tôi xem rốt cuộc ai mới là người vừa xấu xí vừa kém cỏi. Ông còn trơ trẽn nói tôi cơ đấy! Ông nhìn con gái rượu bây giờ đi, nó hoàn toàn được di truyền vẻ đẹp của tôi nhé. Nếu được di truyền từ ông thì không biết đã xấu đến mức nào.

Lúc xảy ra vụ nổ, anh đã chắn cho cô, bây giờ người cô vẫn còn đau, không biết anh như thế nào, có phải cũng rất đau không?
Thấy cô không có ý định nói nhảm với mình, người đàn ông không diễn kịch nữa.

Nhưng con vốn dĩ là con gái của ba mà. Người ta không thể nhìn vẻ bề ngoài mà phải nhìn vào tâm hồn.

Phó Thiên Thiên cảm thấy nực cười.

Ông là ai?
Cô nghi ngờ nhìn về phía người đàn ông tên Mặc. Ông ta quay đầu lại, mỉm cười nhìn cô:
Một năm qua con quản lý Thông U Các rất tốt. Xem ra lúc trước giao Thông U Các cho con là một quyết định vô cùng đúng đắn.

Cô đã nhận ra ông ta là ai.

Con gái ngoan à, nói thế nào thì ba cũng là ba 5ruột của con, con nói ba mình như vậy, nghe không hay thì phải?


Đủ rồi, đừng nhắc đến mấy từ ba ruột nữa. Ông đã bắt chúng tôi đến đây thì nhất định phải có mục đích khác. Ông nói đi, rốt cuộc mục đích của ông là gì?

Người đàn ông ôm lấy ngực trái:
Con gái yêu quý ơi, con nói như thế thật sự làm trái tim ba đau đớn quá! Tốt xấu gì thì ba cũng đã mạo hiểm tính mạng cứu hai con ra khỏi tòa nhà bị nổ! Giờ con lại nói ba như vậy!

Phó Thiên Thiên:
...

Trước đó cô còn thấy lạ, bây giờ nghĩ lại, việc năng lực của cô đột nhiên không phát huy tác dụng vào lúc đó, 90% là có liên quan đến người đàn ông này.

Nói đi, mục đích của ông là gì?
Cô không muốn lãng phí thời gian với ông ta, mà chỉ muốn biết Bùi Diệp hiện giờ có bình an hay không.
Có lẽ khi thể của cô quá mạnh mẽ khiến lão Mặc càng cảm thấy xấu hổ hơn. Ông ta
đá quả bóng
sang cho lão Văn:
Lão Văn, hiện tại con bé cũng là con gái của ông, ông nói với nó đi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.