• 360

Chương 860: Bùi diệp vì cô (3)


Họ đều nhìn cô với ánh mắt sợ hãi.

Không ngờ năng lực của cô lại mạnh đến vậy. Phải biết rằng hậu duệ của người tộc Kỳ và phụ nữ trên8 đất liền sẽ không được kế thừa dị năng của người tộc Kỳ. Nhưng Phó Thiên Thiên không chỉ vô tình có được năng lực của tộc Kỳ, mà còn sử dụn3g nó một cách thành thạo. Không những thế, năng lực của cô còn mạnh hơn năng lực của hai người họ cộng lại.
Quá đáng, có con gái nhà ai lại chỉ nghĩ cho người ngoài như thế này không? Nói thế nào thì ông ta cũng là cha đẻ của cô, vậy mà cô lại bảo ông ta thề độc, có còn tình cảm cha con nữa không?
Có điều, nghĩ lại thì cô chưa từng thừa nhận họ là cha ruột của cô.
Ánh mắt họ khi nhìn anh đã mang theo sự kiêng dè.
Phó Thiên Thiên quay sang nhìn họ. Họ liền run lên khi bắt gặp ánh mắt của cô.
Đó cũng là đối thủ cuối cùng còn lại trên sân của Bùi Diệp. Chín người kia đã nằm bò dưới sàn đầu, không gượng dậy được, máu me đầy người. Bùi Diệp trông rất nhếch nhác, đang đứng giữa sân, mỉm cười và nhìn trọng tài đang vô cùng kinh ngạc:
Có thể tuyên bố kết quả rồi chứ?

Trước ánh mắt đáng sợ của anh, trọng tài vô thức nuốt nước bọt, sau đó hô to:
Tôi tuyên bố, trận so tài giữa cao thủ của đảo Kỳ Quái với Bùi Diệp, Bùi Diệp thắng!

Trong lúc hai người họ vẫn còn đang kinh hãi, trong sân có tiếng v6ật nặng rơi xuống đất.
Họ cùng nhìn về phía sân đấu thì thấy một cao thủ bị đập mạnh cả người vào hàng rào bao quanh đấu trường, rồi5 ngã xuống đất.
Lão Văn trừng mắt nhìn lão Mặc rồi nở nụ cười xoa dịu:
Con gái, bây giờ là Bùi Diệp muốn tham gia so tài đấy chứ. Bọn ta không thể từ chối cậu ta, đúng không?


Trận tiếp theo có nguy hiểm gì không?
Cô nheo mắt nhìn họ.
Cô là thể loại dị thường9 gì thế?
Tuy cô con gái của họ nhưng cô vẫn thật đáng sợ.

Trận này Bùi Diệp thắng. Có điều, đây chỉ là cửa ải thứ nhất mà thôi. Tiếp theo còn có hai cửa ải nữa đang chờ cậu ta. Cậu ta phải vượt qua toàn bộ cửa ải thì bọn ta mới có thể thả cậu ta ra. Con gái à, đây là những gì chúng ta đã giao hẹn với nhau.


Tôi không đồng ý với các ông điều gì hết! Tất cả đều là do các ông tự quyết định.
Cô lạnh lùng nhắc họ một sự thật.

Như vậy không hay thì phải!
Lão Văn vẫn cố gắng vớt vát:
Con gái ơi, những việc như thế độc chỉ dành cho người ngoài. Ba là ba của con, nếu ba mà thề thốt theo kiểu sẽ chết cả nhà gì đó, chẳng phải sẽ bao gồm cả con và con rể sao? Như thế không thích hợp đầu.

Lão Mặc hiếm khi hùa theo ông ta:
Đúng, đúng, ý của ba cũng giống như lão Mặc. Mặc dù con không thừa nhận bọn ta là ba của của con, nhưng quan hệ huyết thống này vĩnh viễn không thay đổi. Con nói có đúng không?

Phó Thiên Thiên đã mất kiên nhẫn.

Các ông không cần phải đùn đẩy cho nhau nữa, cả hai cùng thề đi.

Lão Văn nuốt nước bọt rồi nhìn cô, sau đó bỗng nhiên lùi lại, đẩy lão Mặc đứng bên cạnh ra:
Từ trước đến giờ ba vốn hay nuốt lời, lão Mặc đáng tin hơn ba, cứ để ông ta thề đi.

Lão Mặc tức đến mức suýt nữa đánh vào mặt ông ta.
Lão Văn mặt dày hơn lão Mặc. Ông ta bình thản gật đầu với cô:
Thật, ba đảm bảo!


Ông thề đi.
Cô dửng dưng đưa ra yêu cầu:
Và phải thề độc rằng phần thi tiếp theo sẽ không có bất cứ nguy hiểm gì.
Khóe miệng ông ta liền trễ xuống.
Lão Văn:
...

Cô càng nói, sắc mặt họ càng đen thêm.

Linh hồn của Phó Thiên Thiên là Tử Xa. Từ Xa là con gái ông. Tôi thề không thích hợp.


Nhưng dòng máu đang chảy trong cơ thể con bé bây giờ là của ông, không ai thích hợp hơn ông hết.

Ông ta nói năng đường hoàng như thế này chính là không muốn chịu trách nhiệm.

Rốt cuộc ông có thể không?

Lão Văn liền đảm bảo:
Con cứ yên tâm, không có nguy hiểm gì đâu. Trận tiếp theo là so trí thông minh, không phải đấu võ nữa.

Tuy nhiên, thấy lão Mặc chột dạ quay sang nhìn lão Văn. Cô bèn nheo mắt, nghi ngờ:
Thật không?


Nếu bài kiểm tra thứ hai không có gì nguy hiểm thì liên quan gì đến việc các ông thề độc? Huống hồ, trên đời này, không phải lời thề độc nào cũng phải mang cả nhà ra để thề. Vẫn có những lời thề độc chỉ nhằm vào cá nhân như là uống nước bị sặc chết, ăn cơm bị nghẹn chết, đi ra ngoài bị xe đâm chết.

Lão Mặc:
...


Lão Văn, việc yêu cầu Bùi Diệp vượt qua ba cửa ải vốn dĩ là do ông đề xuất. Nếu phải thế thì cũng là ông thế chứ.

Lão Văn bình tĩnh nhìn lão Mặc với vẻ mặt nghiêm túc:
Tuy nói vậy, nhưng lúc tôi đề xuất ý kiến, ông đã hoàn toàn tán thành. Hơn nữa, quy tắc và nội dung kiểm tra cụ thể đều là do ông nghĩ ra. Nếu đã là luật chơi do ông nghĩ ra thì đương nhiên là ông phải chịu toàn bộ trách nhiệm.

Hai người xấu hổ ra mặt.
Đúng thế, cô chưa bao giờ đồng ý với họ mà là họ bắt ép Bùi Diệp tham gia thi đấu.
Phó Thiên Thiên thở phào nhẹ nhõm, vui mừng nhìn anh, đúng lúc anh cũng quay đầu nhìn cô. Lão Mặc và lão Văn há hốc mồm một lúc lâu vẫn không khép lại được.
Họ đã đeo dây xích kim loại vào tay chân anh, lại thêm mười cao thủ đều sử dụng năng lực, đáng lẽ ra anh phải thua chắc. Không ngờ trong tình thể thiên thời địa lợi mà các cao thủ của đảo họ vẫn bị thua.
Đây mà là thề độc sao? Đây rõ ràng là muốn lấy mạng họ thì có!

Chao ôi, quả nhiên là con gái lấy chồng như bát nước đổ đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.