• 360

Chương 862: Bùi diệp không thể chết (2)



Hai người nói cho tôi biết chốt mở vách tường đá kia nằm ở đâu?
Cô nhìn lão Mặc và lão Văn với ánh mắt nguy hiểm.

L8ão Mặc vẫn chăm chú nhìn màn hình, giả vờ không nghe thấy, còn chỉ vào một chỗ hang đá và nói với lão Văn:
Lão Văn, ông nhì3n xem có thể mở thêm một hang động ở đây không? Lát nữa chúng ta cho người đào một cái hang nữa, ông thấy thế nào?


9Lão Văn gật đầu như thật, còn phụ họa:
Tôi thấy được đấy. Hôm nay kiểm tra xong, tôi cho người vào trong đo đạc, tiện thể k6iểm tra xem có thể đào hang ở đó được không. Không thể tùy tiện đào hang núi được, nếu phá hỏng cấu trúc ngọn núi thì núi sẽ5 sập mất.


Thật sao?

Lão Mặc chột dạ quay mặt đi chỗ khác, dùng tay chọc mạnh vào eo lão Văn. Hành động đó của ông ta khiển lão Văn muốn nổi giận.
Lão Văn cắn răng nói với cô:
Bọn ta thật sự không biết chuyện này. Con cũng biết mà, trước đây ba và lão Mặc vẫn luôn hoạt động ở đất liền, mới trở về đảo chưa được bao lâu, vì thế bọn ta không biết chuyện trên đảo cũng là lẽ thường tình. Con nói có đúng không?

Đau lòng?
Cô thấy hai người họ rõ ràng là lòng dạ sắt đá thì có.

Nói cho tôi biết, chốt mở bức tường đã chặn lối ra nằm ở đâu?
Cô cố gắng kìm nén lửa giận, lặp lại câu hỏi vừa rồi.

Nếu bây giờ tôi moi óc hai ông ra, hai ông cũng không định nói cho tôi biết sự thật, đúng không?
Hai người kia lập tức cảm thấy da đầu căng chặt.
Đúng là máu me quá!
Lão Mặc vội xua tay:
Con gái ngoan à, ba biết con đang nói đùa với ba thôi. Con yên tâm, ba sẽ không để bụng đâu.

Họ quay lại gần như cùng lúc rồi cầm lấy cán dao kề sau tai, nhìn cô nở nụ cười nịnh nọt.

Con gái ơi, bình tĩnh nào, bình tĩnh! Là con gái thì phải dịu dàng một chút, đừng có hở ra là động dao như vậy!


Đúng thế, con ạ, con dao này sắc lắm, chém sắt như chém bùn ấy. Nếu không cẩn thận làm đứt ngón tay của con thì ba sẽ đau lòng!


Tôi cũng không nghe thấy.


Có thể là hai chúng ta nghe nhầm rồi. Mặc kệ âm thanh đó đi. Nào, chúng ta tiếp tục thảo luận về vấn đề hang động. Tôi cảm thấy hang núi này có thể làm...

Họ hoàn toàn ngó lơ Phó Thiên Thiên.

Đúng, đúng, bọn ta đều là người rộng lượng mà!

Cô lại cầm dao lên và xoay nó trong tay, lưỡi dao lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.

Hai ông cảm thấy tôi giống như đang nói đùa sao?

Lão Mặc âm thầm giơ ngón tay cái với ông ta, nhanh chóng phụ họa:
Đúng đúng! Con hỏi nhầm người rồi.

Ha, thân là chúa đảo mà hai người lại không biết chốt đóng mở hang động nằm ở đâu? Chuyện này nếu truyền ra ngoài, e rằng sẽ khiến người ta cười rụng răng Cô đến gần họ.
Rõ ràng là cô thấp hơn họ nửa cái đầu nhưng họ lại không hề tự tin nào khi đứng trước cô, còn thấy chột dạ.
Trong khi hai người đang thảo luận hăng say, họ không nhận ra Phó Thiên Thiên đứng sau lưng họ, sắc mặt đã càng lúc càng khó coi.
Cô lạnh lùng nhìn họ, nói:
Hai người có nghe thấy tôi nói không?

Lão Mặc à, ông có nghe thấy ai đó đang nói không?


Không, ông nghe thấy không?

Lão Văn run lên, vội vã nói:
Ba nói, ba nói, chốt đóng mở nằm ở..

Lão Mặc trợn mắt nhìn ông ta với vẻ không dám tin.
Ông ta thế mà lại khuất phục nhanh như vậy. Nếu biết trước ông ta nhát chết như thế, ông đã nói trước để lấy lòng cô rồi.
Hai người kia liếc nhìn nhau.

Khụ... điều này...

Lão Văn nói:
Bọn ta cũng không biết chốt mở cụ thể. Bọn ta không phải người thiết kế hang động.

Cô cười khẩy, nhẹ nhàng nhấc hai tay, hai con dao gọt trái cây từ trên bàn bay lên kệ vào sau tai họ.

Nếu hai ông bị điếc thì lỗ tai này của hai ông còn có tác dụng gì? Chi bằng để tôi cắt nó đi cho hai ông nhé?

Cảm giác lạnh lẽo đột nhiên ập tới khiến hai người họ run lên.

Đúng vậy, nhất định phải tìm người đo đạc cho kỹ lưỡng, không thể xảy ra sai sót gì được.


Việc này ông cứ yên tâm, người dân trên đảo chúng ta rất thành thạo trong việc đào hang động, sẽ không có chuyện gì đâu.


Cũng phải.

Có điều, lão Văn còn chưa nói hết câu thì trong màn hình video đã phát ra tiếng kêu rên và tiếng thét chói tai. Ba người lập tức cùng quay đầu lại nhìn màn hình thì thấy Bùi Diệp đang đứng thẳng tắp ở đó, không dính một giọt máu nào, dưới chân anh là một con sói ngã trong vũng máu.

Tay anh cầm một con dao, lưỡi dao lóe lên ánh sáng lạnh lẽo khiến người ta vừa nhìn đã thấy lạnh run.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.