• 453

Chương 874: Hai ta kết hôn, em không cần phải thay đổi chính mình (2)



Thiên Thiên, Tiểu Diệp, hai cháu về rồi à?



Ông ơi, tại sao ông lại ở đây?
Cô thắc mắc. Bùi Diệp mỉm cười nói:
Nếu đã l8à bàn chuyện kết hôn thì đương nhiên là phụ huynh hai nhà đều phải có mặt rồi.


Tuy cô không phải là con ruột của Phó Minh3 Thanh nhưng trong mắt người khác, cô vẫn là con cháu nhà họ Phỏ. Ông cụ Phó lại coi cô như cháu gái ruột của mình, vì thế nhà họ 9Bùi mời ông đến đây là lẽ đương nhiên.
Bà cụ Bùi vốn đang hào hứng, nhưng khi thấy cô
xung phong
đứng ra chơi cờ cùng bà, bà liền sợ đến mức căng cả đầu, lập tức xua tay:
Thôi, thôi, hôm nay là một ngày tốt như thế này, cờ quạt gì chứ, chúng ta cứ tiếp tục tán gẫu đi.

Đùa à, đánh cờ Thiên Thiên thì không thể đi lại, còn gì vui nữa?
Mọi người nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của bà thì đều bật cười.
Phó Thiên Thiên nhìn ông, ánh mắt lóe lên vẻ khác thường.
Bà cụ Bùi rất vui khi thấy hai người trở về. Bà muốn chơi cờ ngay tại chỗ để vui càng thêm vui, nhưng đáng tiếc là bà vừa nhắc đến việc đánh cờ, mọi người đều hoảng sợ lùi lại, không ai muốn chơi với bà.
Thấy vậy, Phó Thiên Thiên muốn thể hiện nên đứng dậy nói:
Bà ơi, cháu chơi cờ với bà nhé!

Bà Bùi nhíu mày, không nói gì mà rời đi.
Bùi Diệp chăm chú nhìn về phía hai ông cháu Phó Thiên Thiên rồi cũng rời đi.

Thiên Thiên à, chúng ta là khách, cứ đi như vậy thì không được hay lắm đâu.

Ông thở phào nhẹ nhõm.

Cháu không muốn chia tay với cậu ấy thì tốt.
Có điều, vậy thì thật là kỳ lạ:
Thế cháu đột nhiên nghiêm túc như thế này làm gì? Chẳng lẽ cháu đã làm chuyện gì có lỗi với cậu ấy?


Ông ơi, cháu muốn nói với ông một chuyện.

Tuy nhiên, những lời nói của ông đều bảo vệ cô, thậm chí không tiếc vứt bỏ thể diện vì cô. Điều đó khiến cô cực kỳ cảm động, đây là tình cảm giữa những người thân trong gia đình mà kiếp trước cô chưa trải qua. Nhưng vừa nghĩ đến việc những thứ cô có được bây giờ vốn dĩ nên thuộc về Phó Thiên Thiên, cô lại cảm thấy áy náy trong lòng.
Ông cụ phó đối xử với cô như vậy, chẳng qua là vì Phó Thiên Thiên
bản gốc
, nhưng cô lại là... Tử Xa.

Ông à, cháu không muốn chia tay với anh ấy.
Những gì nên giải thích vẫn phải giải thích rõ ràng.
Trong lúc mọi người chuyện trò vui vẻ, Phó Thiên Thiên kéo ông cụ Phó đến một chỗ vắng.
Bà Bùi thấy thế liền muốn đuổi theo xem họ nói gì nhưng đã bị Bùi Diệp ngăn lại.

Mẹ, đừng quấy rầy ông cháu họ lúc này.


Vào sinh nhật của Thiên Thiên năm tới ạ.


Ngày 21 tháng 4 à? Để về ông xem lịch, nếu hôm đó không có gì trở ngại thì sẽ tổ chức vào ngày đó.


Cháu cảm ơn ông.

Ôi chao, chỉ cần các cháu có thể hạnh phúc bên nhau, ông có thể làm bất cứ điều gì.
Ông vừa nói vừa nắm lấy tay kia của cô:
Được tận mắt nhìn thấy cháu gái yêu quý của ông đi lấy chồng, đời này ông không còn điều gì tiếc nuối nữa.


Ông ơi.

Ông nhận thấy vẻ mặt của cô hết sức nghiêm túc, trái tim liền thắt lại.

Thiên Thiên, sao thế? Có chuyện gì xảy ra à?
Cô chưa bao giờ nghiêm túc với ông như thế này, trực giác của ông mách bảo rằng đã xảy ra chuyện lớn gì đó. Trong đầu ông lập tức nghĩ đến rất nhiều khả năng
Có phải cháu không muốn kết hôn với Bùi Diệp không? À, nếu cháu không muốn thì cứ nói với ông. Nếu cháu cảm thấy ngại nói ra điều đó thì để ông nói với họ. Ông đã già, mặt dày, không sợ họ móc mỉa ông đầu.

Năm nay cô mới 19 tuổi. Lúc trẻ, con người ta thường có những hành động bồng bột, sau khi nhận ra tình cảm của mình đã sai, thì những việc như không muốn ở bên nhau nữa cũng là điều rất bình thường.
Khóe miệng cô giật giật.
Rõ ràng là ông đã tưởng tượng quá nhiều.
Ông vốn còn đang lấy làm lạ tại sao Bùi Diệp đột nhiên lại mời ông đến nhà họ Bùi, 6giờ nghe anh nhắc đến lễ cưới, ông liên cảm thấy kinh ngạc.

Hai cháu muốn tổ chức lễ cưới?

Anh nắm tay cô, trịnh5 trọng nói với ông:
Ông ơi, mặc dù cháu và Thiên Thiên đã là vợ chồng hợp pháp, nhưng cháu muốn công khai mối quan hệ của chúng cháu, mong ông thành toàn cho chúng cháu ạ.

Ông nhìn qua đi nhìn lại hai người họ. Sau khi niềm phấn khởi qua đi, ông khẽ thở dài.

Hai cháu muốn công khai chuyện này, tất nhiên là ông đồng ý chứ. Chỉ cần cháu đối xử tốt với Thiên Thiên là ông có thể yên tâm giao con bẻ cho cháu.

Ông yên tâm.
Anh nắm tay cô chặt hơn, nhìn cô đầy tình cảm:
Cháu nhất định sẽ đối xử tốt với cô ấy ạ!


Tốt, tốt, ông chờ uống rượu mừng của hai cháu. Phải rồi, các cháu định khi nào tổ chức hôn lễ khi nào?


Hả, chuyện gì?
Vẻ mặt ông bỗng trở nên căng thẳng.

Cô biết rằng sau khi cô nói ra điều này, mối quan hệ giữa hai ông cháu có thể sẽ trở nên xa lạ, thậm chí ông có thể sẽ không nhận cô là cháu gái. Và tệ hơn, ông có thể sẽ còn hận cô. Nhưng cô cảm thấy mình vẫn nên nói ra sự thật.


Ông ơi, cháu muốn nói...
Cô nhìn chằm chằm vào ông:
Cháu... không phải là Phó Thiên Thiên.


Ông buồn cười nhìn cô:
Thiên Thiên, cháu nói gì vậy? Cháu chính là Thiên Thiên, sao lại...


Cô giải thích một lượt về việc cô từ Tử Xa trở thành Phó Thiên Thiên cho ông nghe. Sau đó, cô lo lắng nhìn ông, hai bàn tay buông thõng bên hông hơi nắm lại.


Đây là những gì cháu muốn nói. Cháu không phải là Phó Thiên Thiên thật sự. Mà cô ấy cũng không phải là cháu gái ruột của ông.
Cô nói rành rọt từng từ.

Ông cụ Phó vẫn im lặng như không nghe thấy cô nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.