• 360

Chương 881: Phiên ngoại 1


Bởi vì cô đã làm kiểm tra sức khỏe tại bệnh viện quân khu trước khi đi thực hiện nhiệm vụ nên khi có kết quả thì cô đã lên đường.

Chuy8ện mang thai là một chuyện lớn, vì vậy sau khi cân nhắc, bệnh viện đã gọi điện báo tin vui này cho nhà họ Bùi.

Sau khi nhận được tin,3 cả nhà họ Bùi đều vô cùng vui mừng.
Hà Minh:
...

Anh ta biết mà vẫn còn muốn đi gặp Bùi Diệp, đây chẳng phải là muốn ăn đòn sao?
Mà thôi, dù sao da anh ta cũng dày, dù thật sự bị Bùi Diệp đánh cũng không hề gì.
Ninh Khả Như đáp:
Không được!

Bà đã nói như vậy thì anh ta chắc chắn là không trốn thoát rồi.

Vâng, con biết rồi, con đi, được chưa?

Nghĩ tới đây, Hà Minh lại tiếp tục ngồi xử lý công việc, nhưng thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn về hướng Bùi Hạo vừa đi, mong chờ cảnh tượng anh ta bị đánh văng ra ngoài.
Bùi Hạo đi thẳng tới phòng họp, sau đó không gõ cửa mà đẩy cửa bước vào luôn.
Trong phòng họp, mười mấy giám đốc điều hành cấp cao và Bùi Diệp đồng loạt đưa mắt nhìn anh ta.

Mẹ, Tập đoàn Bùi thị và Tập đoàn W đang bàn chuyện hợp tác, có rất nhiều việc phải giải quyết ạ.


Có gì mà phải giải quyết, nếu con thấy phiền thì cứ giao chuyện hợp đồng cho anh con. Đúng 7 giờ tối nay, con không được đến muộn đầu đấy. Nếu con đến muộn thì tự gánh lấy hậu quả.

Anh ta đấu tranh lần cuối:
Mẹ à, con có thể không đi được không?


Cậu Hai, cậu không cần phải gõ cửa đầu, Tổng giám đốc không có ở trong phòng.
Bùi Hạo nhíu mày, mở cửa ra, quả nhiên không có ai. Anh ta nhìn thấy điện thoại di động của Bùi Diệp để trên bàn làm việc.

Anh tôi đâu?
Anh ta hỏi Hà Minh.

Tổng giám đốc đi họp ạ.
Hà Minh chu đáo nhắc nhở anh ta:
Hôm nay Tổng giám đốc có một vụ quan trọng phải bàn bạc, tốt hơn hết anh đừng quấy rầy anh ấy.

Trong ba năm qua, bụng của Phó Thiên Thiên vẫn không có động tĩnh gì. Sau đó Bùi Diệp nói với mọi người rằng Phó Thiên Thiên bảo là độ tuổi từ 23 đến 30 là độ tuổi mang thai tốt nhất đối với phụ nữ, đến khi 23 tuổi, cô mới có kế hoạch sinh con.
Nếu cô đã nói như vậy thì đương nhiên mọi người cũng không thúc giục nữa.
Một tháng trước, cô trở về nhà vài ngày sau khi làm xong nhiệm vụ, hiện tại đã có tin tốt.
Bà Bùi hài lòng nói:
Thế còn tạm được. Nhở đi báo cho anh con biết chuyện mẹ vừa nói với con nhé.


Vâng, con đi ngay đây.


Nếu anh con đang họp thì đợi anh còn họp xong hăng nói với nó.

Bùi Hạo nhướng mày.
Nếu là vụ quan trọng thì anh ta càng nên đi gặp anh. Suy cho cùng, tối nay người em trai ruột của anh là anh ta đây sẽ bị tàn phá, nên đương nhiên là không thể vui một mình rồi. Nếu họ đã là anh em ruột thịt thì tất nhiên là phải chung vui chứ.
Anh ta đi về phía phòng họp và phất tay với Hà Mình mà không buồn quay đầu lại:
Tôi biết rồi.

Trong lúc nghĩ ngợi, anh ta đã đi phòng làm việc của Tổng giám đốc trên tầng cao nhất của tòa nhà Tập đoàn Bùi thị.
Nhìn thấy anh ta, Hà Minh đang ngồi ngoài văn phòng Tổng giám đốc lập tức đứng dậy:
Cậu Hai, cậu tới rồi ạ.

Bùi Hạo đáp ừ rồi gõ cửa luôn.
Được rồi, anh ta nên bảo cho Bùi Diệp biết tin Phó Thiên Thiên đã mang thai trước đã.
Ngẫm lại mà thấy tủi thân, sau khi hai người đó kết hôn, ngày nào họ cũng khoe tình cảm mặn nồng. Bây giờ họ sắp có con, anh ta vẫn bị họ tra tấn, ngay cả tin tức họ đã lên chức ba mẹ, anh ta cũng phải làm cái loa thông báo.
Có điều, họ đúng là thuộc phải tốc độ.

Cái gì...? Chị dâu đã có thai? Chuyện này thật không vậy mẹ?
Chết tiệt, nếu cô đã có thai thì bà cụ Bùi nhất định sẽ ngay lập tức thúc giục anh ta kết hôn.

Tất nhiên là thật rồi. Điện thoại từ bệnh viện quân khu gọi tới còn có thể sai được sao?


Không phải là bệnh viện nhầm lẫn chứ?
Anh ta vẫn không dám tin vào sự thật này.
Người vui nhất là bà cụ Bùi. Cuối cùng nhà họ Bùi cũng đã người nổi dõi, và với tình hình sức kh9ỏe của bà hiện giờ thì việc có thể nhìn thấy chắt nội chào đời, rồi học đi, học nói sẽ không thành vấn đề.
Ninh Khả Như gọi điện thôn6g báo cho Bùi Diệp trước tiên, nhưng đáng tiếc là khi bà gọi cho anh, anh lại không có trong phòng làm việc. Bà liền gọi thằng cho Bùi Hạo. G5ần đây anh ta đã về nước và ở lại công ty làm thành phần rảnh rỗi.
Lúc hay tin Phó Thiên Thiên mang thai, anh ta ngã thẳng khỏi ghế vì sốc.
Cô nói muốn có con là có con ngay lập tức, như thế không nhanh sao?
Tuy họ rất
tốc độ
nhưng người chịu khổ là anh ta. Anh ta đã có thể nghĩ đến việc sau này mình sẽ bị ép phải đi xem mắt thế nào.
Không được, hai ngày nữa anh ta sẽ trở về Tập đoàn W. Anh ta rất bận, không có thời gian tìm bạn gái, không có thời gian kết hôn. Ừ, cứ vậy đi.

Vâng, vâng, con cúp máy đây.

Bùi Hạo cúp máy, sau đó ngồi thừ người trên sofa.
Buổi tối anh ta phải đi xem mắt. Anh ta cảm thấy tối nay sẽ rất u ám.

Dạ, vâng.
Nói xong, anh ta định cúp máy.

Ngoài ra, tối nay con đến phòng 406 của khách sạn Hoa Đô nhé.

Bùi Hạo lập tức trở nên cảnh giác:
Mẹ, mẹ bảo con đến đó làm gì ạ?

À, bà nội đã sắp xếp một cô gái cho con. Mẹ đã thấy cô ấy rồi, cũng được lắm. Tối nay con đi gặp cô ấy xem sao.

Bùi Hạo:
...


Mẹ, tối nay con bận lắm.


Hiện giờ con đã hoàn toàn tiếp nhận công việc của Tập đoàn W, con lại đang ở Bùi thị thì có thể bạn cái gì?

Ninh Khả Như nổi giận:
Chị dâu con mang thai, con có vẻ không vui thì phải?


Không... không phải, tuyệt đối không phải thể đầu ạ!Anh ta lắc đầu nguầy nguậy:
Con chỉ hỏi thế thôi. Dù sao thì việc chị dâu mang thai cũng là chuyện lớn.


Được rồi, con đừng lắm mồm nữa. Mẹ không gọi được cho anh con, lát nữa con gọi cho anh con, báo cho nó biết tin này đấy.

Anh ta cười tít mắt và vẫy tay với họ:
Tôi chỉ đến xem một lát thôi, mọi người cứ tiếp tục, cứ tiếp tục đi.



Ra ngoài!
Bùi Diệp lạnh lùng liếc nhìn anh ta, trên người anh như rơi ra cả đống băng khiến anh ta run rẩy.


Ra ngoài ạ? Anh à, nếu em mà ra ngoài thật, anh đừng hối hận nhé.



Đi ra ngoài!



Em có chuyện liên quan đến chị dâu đây, nếu anh không muốn nghe thì thôi vậy.
Bùi Hạo cười toe và đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.