• 453

Chương 882: Phiên ngoại 2


Bùi Hạo nghĩ bụng, thế mà anh trai mình lại không hề kinh ngạc.

Nhưng ngay sau đó, toàn bộ nước trà trong miệng Bùi Diệp lập tức phun ra n8goài, bắn thẳng vào hai vị quản lý cấp cao.
Hai vị kia:
...

Cuối cùng Bùi Diệp cũng có phản ứng, anh đi nhanh đến trước mặt Bùi3 Hạo và nắm chặt cổ tay anh ta khiến anh ta có cảm giác cổ tay mình sắp bị bóp gãy đến nơi.
Bùi Hạo bông cảm thấy vẻ mặt anh thay đổi, cả người trở lên cực kỳ đáng sợ, khiến anh ta rụt cổ lại và lùi về sau hai bước.
Sau đó, Bùi Diệp đi thẳng ra khỏi cửa.
Anh ta không lo lắng cho đứa bé trong bụng cô. Dù sao thì bác sĩ trong bệnh viện từng nói rằng cô khỏe như trâu, cho dù mang thai cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến cơ thể, vì thế nên cô mới không phát hiện việc mình đã mang thai.
Ngoại ô thành phố L, nước Z.
Mặc dù Tăng Nguyệt Nguyệt không thể nhịn được nữa nhưng vẫn nghe lời.
Họ tới đây là vì nhiệm vụ, và không thể hành động thiếu suy nghĩ nếu không phải trong tình huống vạn bất đắc dĩ.
Không cần đoán cũng biết là anh định làm gì.
Nhà họ Bùi biết tin Phó Thiên Thiên mang thai, không phải do cô đích thân gọi điện thông báo mà là bến bệnh viện quân khu thông báo. Điều đó chứng tỏ là cô vẫn chưa biết chuyện này.

Đừng manh động.
Phó Thiên Thiên nhỏ giọng nhắc.

Bọn chúng đều là những kẻ vô nhân tính. Thiên Thiên, chi bằng chúng ta xông vào bây giờ đi. Nếu không những phụ nữ đó sẽ bị lũ khốn kia chà đạp mất!


Anh ơi, đau đau đau, anh bỏ tay ra!


Những gì em vừa nói là thật chứ?


Tất nhiên là thật rồi, mẹ vừa gọi cho em, nói là bên bệnh viện gọi cho nhà mình, báo rằng kết quả ki6ểm tra sức khỏe của chị dâu là chị ấy đã mang thai. Chắc chắn không sai đâu.

Nói cách khác, anh thật sự sắp làm cha.

Thiên Thiê5n hiện đang ở đâu?
Đây là vấn đề anh quan tâm nhất lúc này.
Phó Thiên Thiên dẫn theo thành viên đội đột kích Hắc Ứng cằm chốt ở bên ngoài nhà máy pháo hoa đã bỏ hoang một ngày.
Nhiệm vụ lần này của cô là dẫn đội truy quét một nhóm tội phạm buôn người. Họ đang chờ đợi thời điểm tốt nhất để tấn công, hốt gọn một mẻ lưới nhóm buôn người này mà không bắt dây đồng rừng.
Chưa kịp nghĩ nhiều thì cô đã nghe thấy giọng nói của Ngô Danh qua tai nghe.
Đội trưởng, lại có mục tiêu vào trong nhà máy.

Cô lấy ống nhòm ra nhìn con đường nhỏ bên cạnh nhà máy, quả nhiên trông thấy một chiếc xe Van cũ nát đang chạy vào trong. Qua cửa kính đã hỏng của chiếc xe, có thể lờ mờ nhìn thấy vài người đang ngủ rất say. Bọn họ đều là phụ nữ trẻ tuổi, ngoài ra còn có hai đứa trẻ khoảng 2, 3 tuổi.
Những kẻ buôn người thường sẽ không bỏ qua cho những phụ nữ trước khi bán sang tay cho người khác. Những phụ nữ bị bọn chúng bắt giữ đều có vẻ ngoài ưa nhìn. TNN có thể nhìn thấy rõ ánh mắt bỉ ổi của những kẻ buôn người khi nhìn họ.
Phó Thiên Thiên nhìn chằm chằm vào miệng bọn chúng và đọc được những gì chúng nói, sau đó bình tĩnh nhắc nhở:
Đừng đánh động. Bọn chúng muốn chơi
người tỉnh táo, như vậy mới có thể thỏa mãn dục vọng chinh phục của bản thân, do đó trước khi các cô gái tỉnh lại, bọn chúng sẽ không động đến họ đầu. Vì nhiệm vụ, chúng ta phải kiên nhẫn đã.

Tuy nhiên, chiều hôm nay, Phó Thiên Thiên đột nhiên cảm thấy hơi lạnh ở cổ. Khi cô ngẩng đầu nhìn thì mặt trời đã lặn ở chân trời phía Tây, cô khẽ nhíu mày.
Hiện tại đã bước vào tháng tư, thời tiết đã ấm lên, có mặt trời chiếu rọi thì không thể lạnh được, nhưng cảm giác lạnh lẽo vừa nãy là gì nhỉ?
Tăng Nguyệt Nguyệt điên tiết:
Thằng khốn kia! Hắn muốn giở trò với người phụ nữ đó! Tớ sẽ giết hằn ngay lập tức!

Phó Thiên Thiên đè khẩu súng trong tay TNN xuống:
Từ từ, mục tiêu đã xuất hiện.

Những phụ nữ bị trúng thuốc vẫn nằm bất tỉnh nhân sự trên mặt đất, không có phản ứng gì.
Tăng Nguyệt Nguyệt bực bội giơ súng lên:
Lũ khốn kiếp này, tao phải giết chúng mày!

Cô dặn anh ta:
Chú ý ẩn nấp, đừng để bị mục tiêu phát hiện.


Rõ!

Đúng lúc này, một cô gái trong nhóm người bị bắt tỉnh lại.
Những tên đàn ông vốn đang đứng bên cạnh liền sán lại gần cô ấy một cách thô tục, một trong số bọn chúng còn dùng tay ngoắc quần áo của cô ấy.
Bùi Hạo mù mờ gãi đầu đáp:
Điều này em không biết, mẹ không nói với em. Bên quân đội thông báo cho nhà mình, hình như là do chưa liên lạc được với chị dâu.

Bùi Diệp:
...

Tăng Nguyệt Nguyệt đành phải tiếp tục nhẫn nại, nhưng vẫn nhìn chòng chọc vào những người bên trong nhà máy để đề phòng những kẻ buôn người sẽ ra tay với nhóm phụ nữ.
Khi màn đêm buông xuống, xung quanh nhà máy dần dần chìm vào bóng tối.
Cô không hề biết mình đang mang thai mà vẫn đi thực hiện nhiệm vụ, chẳng trách Bùi Diệp lại lo lắng.
Bùi Hạo chỉ có thể lặng lẽ cầu nguyện cho cô, cầu mong cô đừng làm điều gì nguy hiểm, đến lúc đó mà bị Bùi Diệp tóm được, sợ là cuộc sống của cô sẽ không dễ dàng.
Nhìn từ hướng của họ của thể loáng thoáng trông thấy bên trong nhà máy đã bị tháo bỏ cửa sổ.
Hai đứa trẻ bị kéo xuống khỏi xe rồi bị lôi đi, mấy người phụ nữ kia thì bị ném xuống đất.
TNN nhìn theo hướng cô chỉ thì thấy một chiếc xe ô tô màu đen đang chạy về phía nhà máy dưới ánh trăng, chiếc xe đó giống hệt với chiếc xe của người liên lạc trong tin nhắn họ nhận được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.