• 360

Chương 888: Phiên ngoại 8


Trước đây cô từng nghe Tăng Nguyệt Nguyệt nói rằng kì kinh của cô ấy không đều, Trịnh Tiên sẽ biết cô ấy đã đến tháng hay 8chưa từ số băng vệ sinh trong ngăn tủ.

Chắc là Bùi Diệp thấy băng vệ sinh trong nhà không bớt đi nên biết chăng? 3
Ngụ ý của cô là, nếu anh có việc thì anh đi làm đi, không cần ở đây với cô. Nơi này không cần anh!
Đây là câu đuổi khéo.

À, đây không phải chuyện quan trọng, không đáng làm to chuyện.
Sự dửng dưng của cô khiến sắc mặt anh tôi đi:
Tức là dù có chậm kinh một tháng, em cũng không nói với anh?
Cô hít sâu một hơi:
Bùi Diệp, việc em chậm kinh chỉ là rối loạn sinh lý bình thường, không có vấn đề gì khác!

Nhiều năm qua cô đều kiểm tra sức khỏe trước khi đi làm nhiệm vụ. Nếu cơ thể cô thật sự có vấn đề, chẳng lẽ cô không nhận ra hay sao? Lần này Bùi Diệp quả là chuyện bé xé ra to.
Anh tức đến độ đầu muốn bốc khói.
Cô mang thai, bản thân cô không phát hiện ra thì thôi, còn nói việc chậm kinh là rối loạn sinh lý bình thường.
Mỗi lần anh cười thế này là không có chuyện gì tốt lành.

Sao tự nhiên hôm nay anh lại tới tìm em?
Cô lập tức nói lảng sang chuyện khác.

Ngay cả em cũng không tin mà em còn muốn anh tin?


Chẳng phải anh muốn có một lý do sao?
Cô cũng bó tay:
Phụ nữ thỉnh thoảng bị chậm kinh là chuyện bình thường, em không hề cảm thấy mệt mỏi trong người, anh không cần lo lắng.

Thật không ngờ, đường đường là tổng giám đốc của Tập đoàn Bùi thị mà lại lén lục lọi băng vệ sinh của cô.
Anh không hề hay biết, trước khi mình nói ra sự thật, cô lại tưởng tượng ra nhiều chuyện như vậy.
Sự thẳng thắn 6của cô làm anh buồn cười.
Tóm lại là cô chỉ muốn xoa dịu anh, chứ cô rất tự tin về sức khỏe của mình.

Đúng rồi, em đâu có khó chịu trong người.
Anh cười ha ha.
Anh nói một câu sâu xa:
Bệnh viện quân khu nói với anh là em bị chậm kinh.

Phó Thiên Thiên:
...

Có cô vợ như thế này thật sự là khiến người ta tan nát cõi lòng.
Anh nhất thời tức đến mức không nói nên lời.

À, em xong việc ở đây rồi, không cần anh tiếp tục ở lại đầu, nếu anh có việc thì.


Anh tới đây là để tìm em chứ không hề có việc gì khác!
Anh tức giận ngắt lời cô.
Anh im lặng, có lẽ là muốn cố ý kéo dài thời gian với cô.
Cô không phải người quanh co, nếu anh đã cố ý không hiểu lời nói của cô, cô sẽ nói thẳng vậy.

Em không cảm thấy cơ thể có gì lạ hả?


Ơ, có thể có gì lạ chứ? Em vẫn ăn uống5 như trước, chỉ là ngủ không ngon giấc, có thể là do thời gian này phải bắt tội phạm buôn người, hơi căng thẳng nên... chậm kinh chăng?

Có điều, chuyện chậm kinh rất hay xảy ra với các nữ quân nhân. Từ khi nào mà bệnh viện quân khu lại nói với Bùi Diệp cả chuyện này vậy. Lát nữa về cô phải đến bệnh viện dặn bọn họ mới được, rằng không cần chuyện gì cũng nói với người nhà của cô, khiến họ lo lắng.
Sống chung với cô nhiều năm, chỉ cần ánh mắt cô hơi thay đổi là anh có thể biết được suy nghĩ của cô.
Thiên Thiên, có phải nểu bệnh viện quân khu không gọi cho anh, em cũng không định nói cho anh biết chuyện này không?

Phó Thiên Thiên:
...

Sao anh cứ truy cứu chuyện chậm kinh của cô vậy nhỉ?
Anh lại bị cô chọc cười.

Em nói em căng thẳng vì bắt tội phạm hả?
Câu này mà nói với những tội phạm bị cô bắt, e rằng bọn chúng sẽ tức hộc máu. Cô gãi đầu:
Chứ còn khả năng nào nữa?

Chắc là khi cô đi khám sức khỏe mấy ngày trước, bệnh viện quân khu đã khám ra.
Không ngờ mấy chuyện chậm kinh của phụ nữ mà thiết bị của bệnh viện cũng phát hiện ra được.
bên Bùi Diệp thời gian dài, đương nhiên Phó Thiên Thiên biết rằng hiện giờ anh đang giận cô, và còn là rất giận, nên không thể dùng chiêu dỗ dành kia được.
Cô ho nhẹ một tiếng:
Lần này anh tới, ngoài quan tâm vấn đề chu kì kinh nguyệt của em, có phải còn có việc cần làm ở gần đây không?


Thiên Thiên, em hãy tự hỏi bản thân xem, sau khi nói câu này, em có tin không?

Cô suy nghĩ cẩn thận rồi nói chắc như đinh đóng cột:
Không!

Tuy nhiên, cô cảm thấy sau khi cô nói xong, sắc mặt anh càng khó coi hơn.
Một người chưa bao giờ sợ hãi điều gì như cô, thế mà lúc này lại
rèn
trước ánh mắt nén giận của anh.
Phó Thiên Thiên:
...



Bây giờ em phải về quân khu, em đưa anh về nhà nhé?
Cô ướm hỏi.

Anh không nói gì, chỉ trừng mắt nhìn cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.