• 453

Chương 889: Phiên ngoại 9


Cô biết ngay là bệnh viện quân khu không rảnh rỗi đến mức tự dưng nói với Bùi Diệp về việc cô chậm kinh. Trừ phi là chuyện 8nhất định phải nói, mà chuyện mang thai là chuyện rất quan trọng đối với người nhà bệnh nhân.

Nghe cô dùng câu khẳ3ng định mà không phải cầu nghi vấn, anh hừ mũi.
Bùi Diệp đang âm thầm lên kế hoạch ra tay với Tăng Nguyệt Nguyệt, bình tĩnh thu tầm mắt lại. Dỗ dành cô vợ trẻ vẫn là việc quan trọng nhất.

Không phải anh trọng nam khinh nữ, mà anh nghĩ, nếu chúng ta sinh con trai, anh sẽ cho nó đi lính, vậy thì anh và con sẽ có thể cùng bảo vệ em. Em cũng có thể về hưu sớm.


Xem ra sau này anh phải để em bớt tiếp xúc với Tăng Nguyệt Nguyệt.
Anh không nghĩ rằng VỢ mình có thể nghĩ ra cụm từ
trọng nam khinh nữ. Trừ phi là có người hay bép xép bên tai cô, mới khiến cô đột nhiên nghĩ đến chuyện này.
Ngoài Tăng Nguyệt Nguyệt ra thì không có người thứ hai.
Phó Thiên Thiên khẽ đặt tay lên bụng mình, cảm xúc phức tạp.
Cô không phải là người đa sầu đa cảm, nhưng sau khi biết mình mang thai, không biết có phải do tâm lý hay không, mà cô cảm nhận được có một sinh linh đang hít thở trong bụng mình. Bàn tay đặt trên bụng dường như cảm nhận được hơi thở và nhịp tim của thai nhi.

Hừ, bây giờ cuối cùng em cũng biết!

Phó Thiên Thiên:
..9.

Sắc mặt cô lập tức thay đổi.
Nói một cách hoa mĩ là dưỡng thai, thật ra là muốn cô làm một người rảnh rỗi.
Bùi Diệp:
...

Có một cô vợ không lãng mạn, anh chỉ có thể tự mình phát huy.

Con gái hả, đương nhiên là để trong nhà rồi.


G? Không cho nó đi lính à?

Phó Thiên Thiên cảm thấy ấm áp trong lòng.
Hóa ra là anh nghĩ cho cô.
Ha, chẳng phải chỉ là đội đột kích Hắc Ưng thôi sao? Trên đời này không có nơi nào mà anh không động đến được.
Trên con đường khác, trong chiếc xe đang lái về Vân Thành, Tăng Nguyệt Nguyệt rùng mình, sau đó hắt hơi mấy lần.

Bọn em cùng ở trong đội đột kích Hắc Ứng, chuyện này e là không được.
Giọng cô vẫn nghiêm túc.
Bùi Diệp:
...

Vậy ra anh tới đây là để nói cho cô biết cô đang mang thai? Nếu anh muốn nói thì nói ngay đi, sao phải vòng vo 6như thế? Cuối cùng không nói đã đành, lại còn làm mình làm mẩy với cô.
Người xưa đều nói phụ nữ hẹp hòi, nhưng dướ5i cái nhìn của cô, lòng dạ đàn ông còn đáng sợ hơn, nhỏ như mũi kim vậy.
Anh đã nghĩ đến tất cả những hậu quả xấu, mà bây giờ Phó Thiên Thiên đang ngồi bên cạnh anh, anh nên vui mới phải, sao còn tiếp tục giận cô chứ?
Anh dịu dàng vuốt ve bụng cô.
Trịnh Tiên đau lòng choàng khăn cho cô:
Lạnh đấy, em quàng kín vào.

Cô hít mũi, da đầu căng chặt:
Em không lạnh, chắc là có người đang nói xấu sau lưng em.

Có điều, muốn chờ đến ngày đó ít nhất cũng phải 20 năm nữa.

Vậy nếu em sinh con gái thì sao?
Cô tò mò hỏi.

Em nói xem, con của chúng ta sẽ là con trai hay là con gái?

Cô nói rất nghiêm túc:
Bây giờ nó mới chỉ là phôi thai. Theo lý thuyết, lúc này vẫn chưa thể biết được biết được giới tính của đứa trẻ.

Sao cô bỗng có cảm giác một ông bố cuồng con gái sắp xuất hiện nhỉ?
Hơn nữa, cô có thể nghe ra, khi anh nói đến con trai, giọng điệu rất ghét bỏ, còn khi nói đến con gái thì ánh mắt lại rất dịu dàng. Tăng Nguyệt Nguyệt đã từng phổ cập cho cô, đây là biểu hiện của người ba cuồng con gái.

E là mẫu hậu và hoàng thái hậu sẽ không đồng ý. Vả lại con gái chúng ta có hai chúng ta bảo vệ là đủ rồi, không cần phải chịu khổ nữa.

Phó Thiên Thiên:
...

Tuy nhiên, hiện giờ anh đang lo cô sẽ xảy ra chuyện thật.
Nếu như cô làm nhiệm vụ trong quá trình mang thai rồi bất cẩn để bị thương, khiến đứa bé có điều gì bất trắc, sau này mang thai lần nữa sẽ ảnh hưởng nặng nề đến sức khỏe. Trong lúc tới đây, anh đã lên mạng tra thử, nếu phụ nữ sẩy thai vì lực tác động từ bên ngoài sẽ rất dễ băng huyết, cơ thể sẽ vì thế mà trở nên yếu.
Tăng Nguyệt Nguyệt từng phổ cập khoa học cho cô rất nhiều lần, rằng những người trong gia tộc lớn mang nặng tư tưởng trọng nam khinh nữ. Những trưởng bối trong gia tộc đó đều mong con dâu hoặc cháu dâu của mình có thể sinh con trai, vì con trai có thể kế thừa gia sản,
Bùi Diệp:
...

Cảm giác này thật sự rất kì diệu. Cô chưa từng nghĩ rằng mình sẽ mang thai. Cô đã từng chết một lần, những tưởng kiếp này cô sẽ không có khả năng mang thai, không ngờ bây giờ cô lại đang thai nghén một sinh mệnh.
Bùi Diệp cũng không thật sự nổi giận với cô. Khi cô ngạc nhiên nói mình mang thai, cơn giận của anh đã vơi đi hơn nửa. Bây giờ thấy cô đặt tay lên bụng với vẻ mặt đầy yêu thương, cơn giận của anh đã hoàn toàn tan biến.
Anh khẽ kéo cô vào lòng:
Anh mong nó sẽ là một bé trai!

Phó Thiên Thiên liếc nhìn anh:
Anh trọng nam khinh nữ à?

Cô có cảm giác, nếu Bùi Diệp trở thành nô lệ của con gái, hình tượng của anh trong mắt bọn họ sẽ sụp đổ mất.

Đúng rồi, bà và mẹ đều nói rằng muốn em ở lại Bùi Viện dưỡng thai sau khi về đến Vân Thành.
Bùi Diệp bất chợt nói.
Cô là đội trưởng đội đột kích Hắc Ưng, có thể ở không trong nhà sao? Kẻ thù của cô mà biết được chắc chắn sẽ cười rụng răng.

Huống hồ, muốn hủy hoại một người, cách tốt nhất là cho người đó ăn không ngồi rồi.

Nhưng thái hậu và hoàng thái hậu của nhà họ Bùi đều là người biết ăn vạ. Cô không chịu nổi mấy trò đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.