• 453

Chương 893: Phiên ngoại 13


Bà cụ quan sát anh thật kĩ, thấy được vẻ bất mãn trên mặt anh, cộng thêm lúc này Phó Thiên Thiên đang dựa người vào vách tường. Bà liền 8nhanh trí nghĩ ra vừa rồi cả hai người mới làm gì.

Khụ khụ, người trẻ tuổi mà, họ cũng đã là vợ chồng, tình cảm lại tốt như thế3, lại xa nhau lâu ngày mới gặp lại.

Nếu là bình thường thì bà sẽ mặc kệ, dù cho sáng hôm sau hai người họ không dậy ăn sáng đượ9c, bà cũng tuyệt đối không đến gõ cửa phòng họ.
Bùi Diệp:
...

Tin dữ, điều này hoàn toàn là tin dữ Vừa nghĩ đến việc hai người họ phải ngủ riêng là anh lập tức cảm thấy như phải sinh ly tử biệt vậy.
Khi Bùi Diệp sắp bị đuổi đi, Phó Thiên Thiên liền đi tới.
Bùi Diệp lập tức đóng cửa phòng lại, để tránh bà đổi ý giữa chừng, lại xông vào yêu cầu vợ chồng anh ngủ riêng.
Đóng cửa xong, anh và cô nhìn nhau,
Sự nhiệt tình của anh đã biến mất hoàn toàn bởi lời nói của bà cụ Bùi khi nãy. Anh buồn buồn ôm cô:
Chúng ta đi ngủ thôi.

Nói hết lời mà bà vẫn muốn tách anh và cô ra.
Anh bèn giơ tay lên thề:
Bà nội, cháu nhất định sẽ không động vào Thiên Thiên, nếu không giữ lời, cháu sẽ...


Thôi thôi thôi, đừng có thề thốt gì hết! Không có gì an toàn hơn cháu ngủ ở phòng bà.

Cô cười khẽ trong vòng tay anh.
Anh cúi đầu nhìn cô vợ trẻ cười trộm, sắc mặt càng khó chịu:
Thiên Thiên, em còn dám cười anh, anh vì ai mới bị dạy dỗ hả?

Cô cười:
Vậy em xin lỗi anh nhé?

Bà cụ Bùi:
Cháu... Thế này đi, bây giờ Thiên Thiên đang mang thai, trong thời gian mang thai, hai đứa không được làm gì hết. Bác sĩ nói, nhất là ba tháng đầu và cuối thai kỳ rất quan trọng, nếu không giữ gìn sẽ rất dễ sẩy thai.

Bùi Diệp:
...

Nói như vậy anh còn hiểu. Nghĩa là trong thời gian Phó Thiên Thiên mang thai, anh phải kiềm chế. Việc này hoàn toàn là sét đánh giữa trời quang với anh.
Bùi Diệp:
..

Phá hỏng chuyện tốt của anh còn nói là tới đúng lúc.

Bà à, bọn cháu dù sao cũng phải có sinh hoạt bình thường chứ?
Không phải vì bây giờ bọn họ thương Phó Thiên Thiên hơn mà bắt đầu kì thị anh sao?
Bùi Diệp:
Tại sao ạ?
.
Hôm nay anh vừa mới đón cô vợ trẻ về, mới vừa ôm còn chưa ấm quần áo đã phải xa cô rồi ư?

Tại sao cái gì, không có tại sao gì hết, tối nay cháu sang phòng bà mà ngủ!

Song nghĩ đến cô và thể hệ sau, anh nhất định phải nhịn đến khi cô sinh xong.

Được rồi ạ, cháu biết rồi. Cháu không động vào Thiên Thiên là được chứ gì?


Vậy cũng không được, ai mà biết cháu có nhịn được thật không. Để cho an toàn, cháu vẫn nên sang phòng bà ngủ đi. Bà và Thiên Thiên sẽ ngủ với nhau.

Bà cụ lầm bầm.
Nếu anh đã không muốn giữ ý thì bà cũng không thèm quan tâm đến cái mặt già nua này nữa.

Diệp, đêm nay cháu sang phòng bà mà ngủ!

Bà nhíu mày:
Thiên Thiên à, bà vì muốn tốt cho các cháu và con của các cháu...

Cô nghiệm mặt:
Bà yên tâm, nếu anh ấy không kiềm chế được, cháu sẽ đá anh ấy xuống giường.

Bà cụ Bùi:
...

Bà suýt đã quên cháu dâu của bà là đội trưởng đội đột kích Hắc Ưng, võ nghệ cao cường.
Có câu cam đoan của cô, bà yên tâm cười ha ha:
Vậy được, hai đứa cũng mệt rồi, nghỉ ngơi sớm đi, bà cũng về phòng nghỉ ngơi đây.

Nói xong, bà che miệng ngáp một cái rồi rời đi.

Bà nội, cứ để anh ấy ở lại đi ạ.

Anh ngạc nhiên nhìn cô.
Tốt rồi, chỉ cần cố lên tiếng, bà cụ Bùi không đồng ý cũng phải đồng ý.

Không được đầu bà, tại sao cháu phải sang phòng bà ngủ chứ?
Rõ ràng là anh có phòng riêng của mình, vợ anh cũng đang ở đây, chẳng lẽ hai vợ chồng anh không được ngủ chung với nhau sao? Làm gì có người bà nào lại bắt cháu trai và cháu dâu của mình ngủ riêng chứ?
Bà đánh vào đầu anh:
Cháu nhìn cháu xem, nếu bà không sang đây, cháu và Thiên Thiên định làm chuyện gì?

Bà đỏ mặt nói:
Nếu không phải bà tới đúng lúc, e rằng đã xảy ra sai lầm lớn!

Nhưng bây giờ thì khác.
Bà nói:
Diệp à, bà sang đây là có chuyện muốn 6nhắc nhở cháu.


Bà ơi, có chuyện gì thì đợi ngày mai hẵng nói, bây giờ chúng cháu buồn ngủ, muốn nghỉ ngơi ạ.
Bùi Diệp muốn đ5uổi bà.

Cái đó không cần thiết!
Anh ôm cô vào lòng, giọng càng khó chịu:
Chuyện này không phải lỗi của em.



Vậy anh khó chịu chuyện gì?


Anh nghiến răng nghiến lợi:
Anh muốn đánh đứa con trong bụng em một trận sau khi nó chào đời!


Tất nhiên là anh không thể
tấn công
Phó Thiên Thiên vào ban đêm, nhưng ôm cô vợ trẻ trong tay mà phải nín nhịn quả là khó chịu. Sáng hôm sau thức dậy, tinh thần cô sáng láng, còn anh thì mang cặp mắt gấu trúc.

Mọi người nhà họ Bùi rất hài lòng với trạng thái của hai người. Điều đó chứng tỏ đêm qua con dấu và cháu cưng của họ an toàn.

Chuyện Phó Thiên Thiên mang thai cũng truyền đến tại nhà họ Phó qua Chân Dương.

Biết mấy ngày nay có rảnh rỗi, ông cụ Phó lập tức gọi điện cho cô, bảo vợ chồng cô buổi trưa về nhà họ Phó ăn cơm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.