• 453

Chương 901: Phiên ngoại 21


Anh ôm vai cô chặt hơn, nhìn thẳng vào mắt cô:
Bây giờ em nhìn vào mắt anh và nói với anh rằng em thật sự không trêu anh đi.



Quan trọng đ8ến thế cơ à?
Cô chọc ngón tay vào ngực anh:
Bụng dạ anh nhỏ như lỗ kim ấy.

Tuy EQ của cô đã tăng lên nhưng vẫn chưa cao đến mức biết trêu lại anh.
Đằng sau chuyện này nhất định phải có người bày mưu tính kể cho cô, hơn 90% người đó là Tăng Nguyệt Nguyệt.
Lúc dẫn cô đi ăn sáng, anh lờ mờ lấy làm khó hiểu. Hình như ban nãy anh có chuyện muốn tranh luận với cô, nhưng đột nhiên lại quên mất đó là chuyện gì.
Được rồi, không nghĩ nữa.
Anh ta nhanh chóng bắt máy:
Anh Bùi, anh có chuyện gì không?


Thị trưởng Tần của các anh đâu?


Ý em là nếu anh đến gần người phụ nữ khác, em cũng không cảm thấy gì ư?


Hai người kết hôn không phải là phải tin tưởng nhau sao? Em tin rằng anh biết giữ chừng mực và khoảng cách. Có vấn đề gì không?

Bây giờ cô đã mang thai, đã có kết tinh tình yêu giữa cô và Bùi Diệp. Anh đã từng tưởng tượng đến cảnh anh và cô nên đối, cùng với những đứa con của anh và cô. Giờ đây cô đã lập gia đình với người đàn ông khác, đã đến lúc anh nên hoàn toàn buông bỏ rồi.
Anh sẽ làm một thị trưởng tốt trong mắt cô.
Nói xong, Bùi Diệp liền cúp máy. Vương An Dương chột dạ nhìn điện thoại trong tay, lại thoáng nhìn vào văn phòng thị trường. Tần Hàng vẫn nhìn chằm chằm vào anh ta khiến anh ta sợ đến mức vội vàng so vai rụt cổ.
Hôm nay tâm trạng Tần Hàng không ổn cho lắm. Trước đây, cho dù không muốn nghe điện thoại của Bùi Diệp đến đâu đi nữa, anh vẫn sẽ bắt máy, nhưng lần này lại khác,
Vương An Dương liếc nhìn vào phòng làm việc thì bắt gặp Tần Hàng trừng mắt nhìn anh ta khiến anh ta sợ hãi rụt cổ lại. Sau đó, anh ta thấy Tân Hàng dùng khẩu hình nói với anh ta hai từ. Rất bận.
Thế là anh ta nói vào trong điện thoại:
Thị trưởng của chúng tôi đang bận lắm, bạn cực kỳ!

Nửa giờ trước, anh nhận được điện thoại của thủ trưởng Cận báo tin Phó Thiên Thiên đã mang thai. Vì thế anh đoán ra ngay Bùi Diệp gọi cho anh để làm gì.
Trước kia Bùi Diệp chỉ gọi cho anh để khoe tình cảm, anh vẫn luôn nhịn, bởi vì như vậy anh mới có thể biết được tình hình hiện tại của cô.
Có điều, anh đã đánh giá thấp mạch não của cô.
Cô đáp:
Không đâu.

Anh nói với giọng không vui:
Em không sợ anh có gì đó với những người phụ nữ khác à?


Anh sẽ làm như vậy sao?


Bạn à? Bận cái gì?


Anh Bùi, mọi nội dung công việc của thị trường đều là điều cơ mật, thứ lỗi cho tôi không thể trả lời anh.


Hơi đói.


Đi nào, đi ăn sáng thôi.

Ai bảo cô vợ trẻ nhà anh không biết nói những lời yêu thương? Những lời nói vừa rồi quả là quả êm tai, mặc dù toát ra giọng điệu của người phụ nữ thẳng thắn, nhưng vẫn xua tan gần hết những phiền muộn trong lòng anh.

Em đói chưa?
Anh ân cần hỏi.

Tất nhiên là không rồi.


Thế chẳng phải là được rồi ư?
Cô hùng hồn nói:
Hai chúng ta yêu nhau, trong tim chỉ có nhau, bất luận người ngoài có làm gì cũng không thay đổi được ước nguyện ban đầu của chúng ta. Huống hồ, nếu anh thật sự là người dễ dàng bị mê hoặc bởi những người phụ nữ khác, thì ban đầu em đã không chọn ở bên anh.


Được, rảnh rỗi tối sẽ lại gọi cho thị trưởng của các anh.


Vâng.

Bùi Diệp:
...

Sắc mặt anh lại tối thêm.
Bùi Diệp:
...

T5han ôi, tuy EQ của cô thấp nhưng IQ của cô rất cao. Chưa kể đến việc EQ của cô đã được cải thiện rất nhiều dưới sự chỉ dạy của anh trong mấy năm qua, muốn lừa gạt cô là điều không thể.
Cuộc gọi vẫn bị cúp máy.
Tần Hàng từ chối cuộc gọi của anh?
Anh thoải mái thừa nhận:
Anh thừa nhận anh là người nhỏ nhen3. Nhưng anh cũng chỉ nhỏ nhen với chuyện của em thôi. Vợ chỉ có một, nếu em chạy mất thì anh tìm người khác ở đâu đây?

Cô trừng mắt nhìn a9nh:
Quả nhiên là anh không tin em.

Bùi Diệp đúng là xấu bụng, biết rõ tình cảm của Tần Hàng dành cho cô ấy, vậy mà sau khi hai người tổ chức lễ cưới, rảnh rỗi là lại gọi cho Tần Hàng khoe tình cảm vợ chồng của mình để trêu ngươi.
Tần Hàng đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Không biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Có điều bất kể chuyện gì đã xảy ra, anh không nhận điện thoại của Bùi Diệp cũng tốt. Với giọng điệu vừa rồi của Bùi Diệp khi nói chuyện điện thoại với anh ta, có thể khẳng định Bùi Diệp gọi cho Tần Hàng chẳng có chuyện gì tốt, hơn nữa, chuyện đó còn liên quan đến Phó Thiên Thiên.
Bùi Diệp:
...

Hai từ
không đầu
khiến anh lúng túng và cảm thấy càng buồn bực hơn.

À, anh ấy đang trong phòng làm việc.


Anh ta đang bận à?

Anh lại tiếp tục dỗ vợ mình:
Thiên Thiên, chúng ta làm một phép so sánh nhé, nếu buổi sáng anh muốn dậy nhưng lại không dậy được, em thì không muốn gọi anh dậy. Thế là anh gọi cho người phụ nữ khác, nhờ cô ta gọi điện đánh thức anh mỗi sáng, liệu em có cảm thấy thoải mái không?

Anh đang dùng chiến thuật vu hồi, chỉ cần cô trả lời rằng cô không thoải mái, anh sẽ có thể
thuận cọc mà leo
.
Anh ta không bận rộn vào lúc này thì phải?
Anh lại gọi cho Vương An Dương.
Anh vội dỗ dành cô vợ trẻ của mình:
Thiên Thiên, không phải là anh không tin em, mà là bên ngoài có q6uá nhiều cám dỗ. Anh sợ em bị những người bên ngoài lừa đi mất.


Suy cho cùng thì anh vẫn không tin em.

Sau bữa sáng, Bùi Diệp chọn lúc Tần Hàng chưa bắt đầu xử lý công việc để gọi điện thoại. Anh đã nghĩ kỹ lời dạo đầu.
Tuy nhiên, điện thoại vừa đổ hai hồi chuông đã bị ngắt máy. Anh nhíu mày nhìn cuộc gọi bị từ chối, gọi lại lần nữa.

Thiên Thiên, anh nói là anh gọi điện cho người phụ nữ khác đấy.
Anh đặc biệt nhấn giọng vào bốn từ người phụ nữ khác
.
Cô nhíu mày nhìn anh:
Vậy thì sao?

Tối hôm đó, công ty có việc đột xuất nên Bùi Diệp phải đến công ty xử lý. Trước khi đi, anh nhìn Phó Thiên Thiên nằm xuống nghỉ ngơi mới yên tâm.

Tuy nhiên, anh vừa mới ra khỏi cửa thì điện thoại của cô đã đổ chuông.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.