• 360

Chương 902: Phiên ngoại 22


Ra khỏi công ty, anh không bảo Sở Hành lái xe mà tự lái về Bùi Viện.

Văn phòng công ty đầy bức xạ máy tính, để không ảnh h8ưởng đến cô, anh đến phòng dành cho khách tắm rửa, thay quần áo rồi mới về phòng của anh và cô.

Nhiệm vụ của chúng tôi luôn phải giữ bí mật với người ngoài. Xin lỗi anh Bùi nhé, tôi không thể trả lời anh được.


Nhưng Thiên Thiên là vợ tôi.


Vậy sao được, tôi là công dân tốt của nước Z, tuyệt đối sẽ không làm bất cứ chuyện gì có hại với ai đâu. Thủ trưởng lo lắng quá rồi.


Tốt nhất là như vậy.

Anh lại6 tìm kiếm trong chăn một lượt, cuối cùng vẫn không chạm được vào ai.
Chuyện gì thế này? Phó Thiên Thiên đâu?
Đúng như trong dự đoán của anh, điện thoại của cô tắt máy.
Khi cô và các đồng đội thực hiện nhiệm vụ, tín hiệu điện thoại rất dễ bị đối phương phát hiện và có thể xác định được vị trí của họ. Do đó họ đều tắt di động, chỉ dùng thiết bị liên lạc đặc biệt khi hành động. Không gọi được cho cô, anh lại gọi cho Ngô Danh và Tăng Nguyệt Nguyệt. Điện thoại của họ cũng tắt máy. Cuối cùng anh đành phải gọi cho thủ trưởng Cận.
Đột nhiên anh nghĩ đến điều gì đó, bèn đi đến phòng thay đồ và tìm kiếm. Lúc vào trong phòng, mặt anh liền tối đi.
Trang phục dã chiến của cô để trong phòng thay đồ đã biến mất. Anh lập tức đoán ra được là cô đã đi đầu

Trước khi là vợ anh, cô ấy vẫn là một quân nhân, Quân nhân thì phải phục tùng mệnh lệnh. Mặc dù anh là người nhà của cô ấy, nhưng chúng tôi không có nghĩa vụ phải báo cáo tung tích của cô ấy cho anh.
Ông nói với giọng điệu khó chịu:
Vả lại, chẳng phải anh rất giỏi sao? Anh có thể dùng bản lĩnh vạn năng của mình tìm xem cô ấy đang ở đâu.

Bùi Diệp:
...

Anh biết ông vẫn còn giận anh vì chuyện lần trước nên mới phớt lờ anh. Song lần này chỉ có ông biết hành tung của cô, anh không thể không gọi cho ông.

Thủ trưởng Cận, Thiên Thiên đang mang thai. Việc người nhà lo lắng cho cô ấy cũng là lẽ thường tình mà, mong ông châm chước cho.
Ông buông lời chế nhạo:
Ô, không ngờ anh Bùi còn có thái độ khiêm nhường như vậy đấy, thật đáng ngạc nhiên.

Ông là bậc cha chủ, tôi kính trọng ông là điều đương nhiên.

Không dám, anh đừng kính trọng tôi, như thế sẽ khiến tôi cảm thấy hoảng sợ đấy.

Anh 5bật đèn đầu giường, bắt đầu tìm kiếm trong phòng nhưng không thấy cô.
Anh đi xuống tầng nhưng không thấy ai. Hơn nữa, đã muộn thế này, cô không thể đi lại lung tung được.
Cô đi thi hành nhiệm vụ, và lại còn muộn như thế này. Hơn nữa, cô thậm chí không nói tiếng với anh nào đã đi.
Anh sầm mặt, lấy điện thoại ra gọi cho cô.

Anh Bùi à, sao muộn thế này rồi mà anh còn gọi cho tôi?


Địa điểm thực hiện nhiệm vụ của Thiên Thiên ở đâu?

Sau khi vào phòng, anh sợ3 bật đèn sẽ làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô nên không bật mà mò mẫm lên giường, vén chăn lên, quờ tay sang bên cạnh, định ôm cô9 vào lòng.
Có điều, sau khi chui vào chăn, anh lại không chạm được vào người đáng lẽ đang nằm trong chăn.
Đầu dây bên kia, chuông điện thoại di động của ông vang lên. Bùi Diệp nghe thấy đó là tiếng chuông của thiết bị liên lạc đặc biệt. Ông bắt máy và nói gì đó với điện thoại bên kia. Anh loáng thoáng nghe thấy ông nói đến nhiệm vụ đã thành công, không ai bị thương. Những người có chức vụ cao như Phó Thiên Thiên đã về nhà. Anh liền cúp máy.
Sau khi trả lời điện thoại, thủ trưởng Cận vừa định nói gì đó với Bùi Diệp thì thấy anh đã cúp máy, ông liền hừ mũi.

Hừ, thằng nhãi này, cúp máy nhanh thật!


Sau khi đợi khoảng nửa tiếng, cuối cùng Bùi Diệp đã nghe thấy tiếng động cơ xe ô tô và tiếng bánh xe nghiền trên mặt đất, anh biết cô đã về.

Mặc dù trong lòng anh rất vui nhưng ngoài mặt vẫn giá và tức giận mà ngồi trong phòng khách.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.