• 453

Chương 916: Phiên ngoại 36


Trong lòng Tăng Nguyệt Nguyệt sục sôi khí thế, hớn hở hỏi:
Thiên Thiên, cậu định làm gì?

Bất luận tôi làm gì thì cũng là việc củ8a tôi, không liên quan đến cậu.



Sao lại không liên quan đến tớ? Thiên Thiên, tớ cũng là thành viên của đội Hắc Ứng mà. H3ơn nữa hồi trước tới tham gia đội là vì cậu cả đấy. Cậu không thể vứt bỏ tớ khi có nhiệm vụ được. Chúng ta là chị em tốt đúng khôn9g? Đã nói là có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, có người xấu thì cùng đánh. Cậu không được đổi ý đâu.

Bùi Diệp đáng ghét! Tay anh ta lại có thể duỗi dài như vậy, thảo nào anh ta biết hết mọi chuyện của Thiên Thiên trong đội. Cô nghi ngờ rằng người đã giúp anh ta trong chuyện này chính là thủ trưởng Cận.
Trịnh Tiên tỏ vẻ trầm ngâm khi biết điều này.
Kế hoạch vừa mới thành hình của anh ta đã bị bóp nát từ trong trứng nước.
Bùi Diệp nhìn thấu suy nghĩ của anh ta, bèn khẽ ra hiệu.
Phó Thiên Thiên 6vẫn hờ hững:
Cậu chắc chắn có thể cùng tôi trèo mái nhà, băng tường với cơ thể hiện giờ của cậu chứ?

Tất nhiên là được rồi.
Tă5ng Nguyệt đáp rất to, sau đó đột nhiên nhỏ giọng yếu ớt:
Tớ à.

Trịnh Tiên ôm vai cô, tàn nhẫn nhắc nhở cô một sự thật:
Em không làm được đâu.

Cô vừa nói vừa tặc lưỡi, lắc đầu thở dài.
Trịnh Tiên:
...

Hai người đàn ông ngầm hiểu ý nhau.
Mặc kệ, dù sao việc ở bên vợ mình vẫn là quan trọng nhất, anh ta cũng muốn làm được chuyện mà Bùi Diệp làm được. Điều quan trọng nhất là, chỉ cần sau khi anh ta gia nhập đội đột kích, Tăng Nguyệt Nguyệt sẽ không có những suy nghĩ hướng ngoại nữa, thật tốt biết bao!

Tôi cực kỳ tin tưởng cô ấy. Cô ấy sẽ không vứt bỏ tôi để chọn người khác đầu. Bởi vì chúng tôi thật lòng yêu nhau, không ai có thể chia cắt được chúng tôi. Huống hồ hôn nhân của tôi và cô ấy không phải cuộc hôn nhân bình thường, mà là kết hôn với quân nhân, không thể tùy tiện ly hôn. Cô không biết điều này sao?

Tăng Nguyệt Nguyệt cười khẩy:
Đúng vậy, tuy nhiên quy định đó là để bảo vệ Thiên Thiên chứ không phải bảo vệ anh. Nếu cô ấy muốn đá anh thì được phép đá thẳng, nhưng anh lại không thể làm như thế.

Suýt thì quên không nói cho cô biết, hiện tại tôi cũng đã là người của quân khu Nam Tương.

Anh ta dỗ dành:
Phải, phải, phải, tất cả là lỗi của anh! Anh đã nhận sai nên em đừng tức giận nữa! Tức giận không tốt cho sức khỏe của em và bẻ con trong bụng.
Bùi Diệp ngồi đối diện Trịnh Tiên, nhìn Tăng Nguyệt Nguyệt với vẻ chế nhạo:
Tất cả đều là lỗi của Trịnh Tiên? Tôi lại không thấy như vậy. Chuyện mang thai đâu phải một người là có thể làm được. Nếu có không phối hợp, anh ta có thể gieo đứa trẻ vào bụng cô sao?

Tăng Nguyệt Nguyệt thẹn quá hóa giận:
Họ Bùi kia, rốt cuộc anh đứng về phe nào hả? Anh phải hiểu rằng tôi là chị em thân thiết của Thiên Thiên. Anh có biết chị em thân thiết có nghĩa là gì không? Chính là người có thể xúi vợ anh trở thành vợ người khác bất cứ lúc nào. Anh không giúp tôi mà lại giúp người khác, chẳng lẽ anh không sợ?

Cô giận dữ quay sang nhìn anh ta.

Tại anh cả đấy! Nếu bây giờ em không mang thai thì đã có thể treo tường vượt nóc cùng Thiên Thiên rồi!


Chuyện đó là không thể nào! Anh ta có thể làm gì trong đội chứ?


À, thông tín viên.
Tăng Nguyệt Nguyệt:
Thông... thông tín viên? Anh ta à?

Tôi đường đường là Tổng giám đốc Tập đoàn Bùi thị, chẳng lẽ không có tư cách làm thông tín viên?
Bùi Diệp cười nói. Tăng Nguyệt Nguyệt không muốn tin vào điều đó, nhưng Phó Thiên Thiên đã lên tiếng thì chứng tỏ chuyện này hoàn toàn là thật. Bùi Diệp thật sự đã gia nhập đội Hắc Ứng của họ.
Dù cô phản đối, anh ta cũng nhất định phải gia nhập đội.
Tăng Nguyệt Nguyệt đang vui vẻ nói chuyện với Phó Thiên Thiên, hoàn toàn không biết những suy nghĩ trong lòng Trịnh Tiên, nếu không e rằng cô sẽ tức hộc máu.
Thì ra còn có cách này để có thể ở bên vợ mình mọi lúc mọi nơi,
Lát nữa, sau khi tan buổi tụ tập, anh ta nhất định phải xin Bùi Diệp chỉ bảo, hỏi xem anh đã làm thế nào. Đến lúc đó, anh ta cũng sẽ tìm cách có được một vị trí trong đội Hắc Ưng. Như thể anh ta có thể nhìn thấy vợ mình mọi lúc, chưa biết chừng khi họ làm nhiệm vụ, anh ta có thể đi theo bảo vệ vợ.
Trịnh Tiên càng nghĩ càng thấy khả thi.
Còn Tằng Nguyệt Nguyệt lại cảm thấy ớn lạnh trong lòng với câu trả lời của Bùi Diệp, không quên nói với chồng mình:
Trịnh Tiên của tớ vẫn tốt nhất, không suy nghĩ quái đản như Bùi Diệp. Thiên Thiên, tớ thầm thương tiếc thay cho cậu vì đã vớ phải ông chồng quái đản như vậy.


Anh? Đừng nói đùa chứ. Anh là một doanh nhân, sao có thể gia nhập quân khu? Có nói ra cũng chẳng ai tin.

Bùi Diệp chống cắm, mỉm cười nhìn vợ mình:
Thiên Thiên, làm thế nào bây giờ? Tăng Nguyệt Nguyệt không tin kìa. Em chứng minh giúp anh đi.
Sau đó, trước ánh mắt kinh ngạc của Tăng Nguyệt Nguyệt, Phó Thiên Thiên bình tĩnh nói:
Anh ấy nói đúng, hiện anh ấy đã là thành viên của đội Hắc Ưng.

Trong lúc bốn người trò chuyện sôi nổi, toàn bộ trung tâm thương mại dần dần bị bao vây.

Nhóm người đó đang nghĩ bụng rằng, chẳng mấy chốc nơi này sẽ biến thành địa ngục.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.