• 453

Chương 917: Phiên ngoại 37


Vừa nghĩ đến cảnh tượng khi trung tâm thương mại sẽ biến thành biển lửa, mọi người bên trong bắt đầu điên cuồng tháo chạy, dáng vẻ và những tiếng k8êu thảm thiết khi muốn sống không được, muốn chết không xong của họ, khiến hắn cảm thấy vô cùng hưng phấn,

Nhìn vũng dầu trên mặt đất, hắn3 ném luôn chiếc bật lửa xuống.
Tiểu Quang khó khăn nuốt nước bọt, đáp:
Ha, các vị cứ nói đùa, tôi thì có gì cần các vị giúp chứ? Mà các vị đột nhiên ở đây làm gì? Các vị có thể nhường đường được không? Tôi đang chuẩn bị đi vệ sinh mà lại đi nhầm chỗ. Các vị nhường đường cho tôi đi qua nhé!

Bây giờ trước mặt có nhiều kẻ mạnh như vậy, nếu hắn làm căng với họ là rất ngu xuẩn. Những lúc như thế này, đương nhiên chuồn là thượng sách.

Tao... tạo... bên này...
Người đàn ông tên Tiểu Quang mới lắp bắp vài từ, còn chưa nói hết câu thì chiếc bật lửa trước mặt hắn đột nhiên bay lên lao thẳng vào mặt hắn, khiến hắn hoảng sợ mà lùi lại.
Lúc thấy ngọn lửa sắp đốt cháy tại mình đến nơi, hắn liền giật giật tại muốn dập lửa, nào ngờ hành động này của hắn lại làm bộ đàm rơi xuống đất.
Người hắn càng run lên dữ dội.
Bọn chúng thật sự quá xui xẻo, tại sao lại ra tay đúng lúc họ ở đây chứ? Hơn nữa, còn đúng lúc bị họ bắt gặp.
Đó là Tăng Nguyệt Nguyệt, tiểu đội trưởng của đội đột kích Hắc Ứng, Trịnh Tiên, Các chủ đương nhiệm của Thông U Các; Bùi Diệp, Tổng giám đốc Tập đoàn Bùi thị, và... còn có cả Phó Thiên Thiên, đội trưởng đội Hắc Ưng.
Mỗi người trong số họ đều là nhân vật rất quan trọng của Vân Thành, nhất là Phó Thiên Thiên. Hành động lần này của bọn chúng là để sỉ nhục cô, để cô chứng kiến một vụ khủng bố qua màn hình tivi mà không thể có mặt ở hiện trường vì lí do đang mang thai. Bọn chúng sẽ trêu đùa cô để có được chút tiếng tăm trong giới, như vậy cũng nở mày nở mặt.
Nhưng ai có thể nói cho hắn biết tại sao mấy người này lại xuất hiện trước mặt hắn không? Hắn đang nằm mơ, hay đang xuất hiện ảo giác? Phó Thiên Thiên mỉm cười nhìn hắn:
Sao thế? Nhìn thấy tôi nên ngạc nhiên lắm à?

Tiểu Quang:
...
Tất nhiên rồi. Một người phụ nữ đáng lẽ nên ở nhà dưỡng thai, không thể ra ngoài, bây giờ đột nhiên lại xuất hiện trước mặt hắn như một hồn ma, hắn không ngạc nhiên sao được? Nếu chỉ có một mình cô, có lẽ hắn còn có hi vọng thẳng. Cô có mạnh đến đâu thì cũng chỉ là một phụ nữ đang mang thai. Đối phó với cô là việc dễ như trở bàn tay.
Chiếc bật lửa đuổi theo hắn sát nút, hắn buộc phải chạy về phía cửa thoát hiểm.
Khi chạy đến lối cửa thoát hiểm, hắn không cẩn thận giẫm lên vùng dầu. Thế là hắn ngã chổng vó, người dính đầy dầu.
Một cảnh tượng kỳ quái khiến hắn chết sững, không biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Chiếc bật lửa giống như mọc cánh, dù hắn trốn đến đâu, nó cũng bám theo hắn, khiến hắn phải buông lời chửi thề.
Tăng Nguyệt Nguyệt mỉm cười nhìn khuôn mặt tái nhợt của hắn, lạnh lùng nói.

Thật tình cờ là chúng tôi vừa khéo lại tụ tập trong nhà hàng ở trung tâm thương mại này, đúng lúc nhìn thấy các anh ở đây, hình như đang muốn táy máy gì đó. Thế nên...
Cô cười tít mắt:
Chúng tôi đến hỏi xem các anh có cần giúp gì không?

Điều khiển hắn kinh ngạc hơn nữa là cái bật 5lửa dường như bị làm phép, cử lơ lửng giữa không trung
Một giọng nói của đồng bọn vang lên từ máy bộ đàm bên tai:
Tiểu Quang, bảo mày châm lửa mà sao mày rề rà mãi không châm thể hả? Bên này bọn tao đều đang đợi mày mở màn đấy.

Mặt hằn liền biển sắc.
Những người này đều không phải nhân vật đơn giản.
Tuy nhiên bên cạnh cô còn có vài người khác, thực lực của họ đều rất đáng gờm, hắn không có cơ hội chiến thắng bất kỳ ai trong số họ.

Tại... tại sao các người lại ở đây?
Giọng hắn đã bắt đầu run.
Trong giây tiếp theo, hắn nên nhìn thấy dầu bốc cháy mới phải,
Hắn chỉ là điểm khởi đầu, chỉ cần hắ9n châm lửa ở đây thì sẽ có thể thông báo cho các anh em khác của hắn, để bọn họ cũng bắt đầu ở địa điểm của mình.
Mà chiếc bật lửa kia lại đang lao tới, hắn hoảng hốt, vội vàng bò dậy.
Hắn vừa mới bò ra khỏi vùng dầu, chuẩn bị đi về phía sảnh lớn của trung tâm thương mại thì đột nhiên nhìn thấy vài bóng người xuất hiện.
Tuy nhiên, cái bật lửa h6ắn ném lại chậm chạp không rơi xuống đất khiến hắn hơi ngạc nhiên.
Chuyện gì thế này?
Nói đoạn, hắn liền nhanh chóng đi sang bên, chuẩn bị đi ngang qua họ. Có lẽ hành động của hắn đã bị để ý từ lâu. Hắn còn chưa đi vòng qua họ thì đã bị Trịnh Tiên chặn đường.

Hắn nhìn anh ta với vẻ mặt xám như tro tàn, vẫn ôm hi vọng:
Chẳng hay các vị có chuyện gì, tại sao lại nhất định muốn chặn đường tôi? Tôi chỉ là một người tay trói gà không chặt, có thể xin các vị giơ cao đánh khẽ, bỏ quả cho tôi không?


Những lời cầu xin này thật tha thiết chân thành.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.