• 453

Chương 930: Phiên ngoại 50


Lão Mặc và lão Văn không nhịn được liên muốn tranh cãi với Bùi Diệp.

Nhưng họ vừa định lên tiếng thì anh đã nói:
Nếu bây 8giờ hai ba thừa nhận thân phận của mình, e rằng với năng lực của bà nội con, hôm nay hai ba sẽ không đi được đầu. Nước Z bọn con 3rất nhiều lễ tiết, bà nội con có thể giữ hai ba ở lại đây vài ngày đấy. Hơn nữa, bà nội con còn khéo ăn nói hơn cả con.

Lão Mặc mỉm cười đáp:
Cũng mới hai, ba năm trước thôi bà.


Hóa ra là thể. Hai vị đường xa tới chơi, Diệp à, cháu mau dặn nhà bếp nấu thêm vài món cho bữa trưa nhé. Không biết hai vị muốn ăn món gì?

Vào bữa trưa, hai người đó đã cho mọi người thấy hình ảnh ăn như hổ đói và bất chấp hình tượng trên bàn ăn là như thế nào.
Bà cụ Bùi thầm nghĩ có lẽ họ đã đói mấy ngày nay, nếu không sao có thể tranh nhau ăn đến mức suýt trở mặt thành kẻ thù như vậy? Vì thương cảm cho họ, bà cụ hiền lành năm lần bảy lượt giữ họ ở lại Bùi Viên một tối. Đầu bếp của Bùi Viên nấu ăn rất ngon. Trước sự cám dỗ của các món ngon, họ đồng ý ở lại đây một đêm.
Tất nhiên, họ lại đặc biệt nhấn mạnh với Bùi Diệp rằng họ chỉ đồng ý ở lại một đêm, sáng mai sẽ dẫn theo ba mẹ con Phó Thiên Thiên rời đi.
Kết quả là sáng hôm sau, họ vừa ngủ dậy thì đã có người giúp việc đến gõ cửa thông báo bữa sáng đã được chuẩn bị xong, mời họ xuống tầng ăn sáng.

Chào cụ ạ.

Bà hơi kinh ngạc.

Ba nuôi của Thiên Thiên à? Tôi chưa bao giờ nghe hai đứa nó nói về việc này. Thiên Thiên nhận ha5i vị là ba nuôi khi nào vậy?

Lần cuối cùng lật đổ, suy nghĩ mạnh mẽ muốn đưa Phó Thiên Thiên rời đi đã trở nên phai nhạt.
Khi thấy các món ngon đã gần hết tác dụng với họ, sắp không còn gì có thể khiến họ tiếp tục mắc lừa nữa, Bùi Diệp lại sai người đưa họ đi tham quan danh lam thắng cảnh hai ngày. Trong hai ngày này, anh đã sắp xếp ổn thỏa, để họ sẽ được cơm bưng nước rót tận mồm.
Hai người họ cảm thấy xung quanh trống trải hoang vắng, không giống với danh lam thắng cảnh gì đó, nhưng không nghĩ có chuyện lừa dối gì ở đây nên đã xuống xe luôn.
Ngay sau đó, tài xế xe liền giẫm mạnh chân ga, chiếc xe phóng đi như tên bắn, nhanh chóng biến mất hút.
9Lão Mặc và lão Văn liên im bặt.
Vì Bùi Diệp đã giới thiệu, họ không thể không chào hỏi bà cụ Bùi.
Vừa nghe nói có thể gọi món, mắt hai người kia liên sáng lên.
Phải biết rằng ẩm thực của nước Z có lịch sử lâu đời, các món ăn đều có thể khiến người ta chảy nước miếng.
Vì tài xế phóng đi quá nhanh, khi họ phản ứng lại, định dùng năng lực của mình để khiến chiếc xe quay lại thì nó đã nằm ngoài phạm vi điều khiển của họ. Kết quả là họ chỉ có thể trơ mắt nhìn nó biến mất.
Chính vào lúc này, cuối cùng họ cũng ý thức được là mình đã bị lừa, mà còn bị lừa đến vùng ngoại ô hoang vu.
Họ lập tức quên luôn chuyện mình định làm sáng nay, vội vàng chạy xuống tầng để chén những món ngon kia.
Đến khi bụng no căng, họ mới nhớ ra mục đích đến đây, bấy giờ cũng đã qua nửa buổi sáng.
Họ cũng nhiều lần nhắc nhở bản thân rằng, khi người giúp việc lại đến thông báo nhà họ Bùi sẽ nấu món ngon gì, họ nhất định sẽ kiềm chế bản thân, tuyệt đối không bị mê hoặc bởi những món ngon đó.
Tuy nhiên hiện thực đã vả vào mặt họ hết lần này đến lần khác, lần nào họ cũng khom lưng trước những món ngon, cam tâm tình nguyện ở lại Bùi Viên, nhiều lần lật đổ kế hoạch của chính mình.
Tuy nhiên, người giúp việc lại tới nói với họ nhà bếp sẽ nấu những món gì cho bữa trưa. Kết quả là họ không chịu được sự cám dỗ và ở lại một lần nữa.
Tình trạng này xảy ra hết lần này đến lần khác,
Họ không hề nhận ra có điều gì không ổn trong chuyện này, vì vậy đều nghe theo mọi sự sắp xếp của anh.
Khi tài xế do anh sắp xếp đưa họ đến một nơi khá xa Vân Thành và báo cho họ biết địa điểm, anh ta bảo họ xuống xe.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.