• 360

Chương 933: Phiên ngoại 53


Tuy họ biết rằng anh đã tăng cường bảo vệ cho Bùi Viên nhưng vẫn không từ bỏ hi vọng, vẫn tin tưởng chắc rằng trên đời này
không có 8việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền
. Đáng tiếc là cơ thể họ đã sắp đông cứng đến nơi, mãi cho đến khi trời hửng sáng, lão Văn vẫn kh3ông làm được gì, thế là tức giận đến độ suýt thì vứt chiếc máy tính mini trên cổ tay mình đi.

Họ không thể trở lại Bùi Viên 9bằng cổng chính, vậy giờ chỉ có thể tìm cách khác.

Ông thì không trơ trẽn đấy!

Sau khi nghe họ tranh cãi ầm ĩ, cảnh sát cũng đau cả đầu.

Sao ông nhất thế? Chúng ta sắp bị dẫn đi rồi, sao ông vẫn không làm gì?

Làm gì? Đây là nước Z, nước Z có luật pháp của họ, nếu chúng ta làm gì đó thì sẽ là chống cự người thi hành công vụ. Tội này lớn lắm đấy, ông muốn thử không?
Sau đó họ đều im lặng, để mặc cảnh sát dẫn đi và thầm mắng Bùi Diệp xối xả. Họ càng thêm quyết tâm sẽ dẫn ba mẹ con Phó Thiên Thiên đi. Lòng dạ Bùi Diệp đen tối như thế, ai có thể đảm bảo rằng sau này anh ta sẽ luôn đối xử tốt với cô. E rằng sau này có bị anh ta bán đi, con gái ngốc nghếch của họ còn đếm tiền thay anh ta. Họ không thể đẩy cô vào hố lửa, nhất định phải cứu ba mẹ con cô ra.
Trong lúc họ bất bình thay cho Phó Thiên Thiên, Bùi Diệp đang chu đáo bóc vỏ trứng gà cho cô trong Bùi Viên với tâm trạng cực kỳ vui vẻ.
Nghĩ đến đây, họ định rời đi để tìm cách khác vào Bùi Viên.
Đúng 6lúc này, một vài người mặc đồng phục cảnh sát đột nhiên bao vây và chĩa súng vào họ khiến họ sợ đến mức vô thức giơ tay lên đầu hàng5.

Chẳng phải là tôi sợ ông ghen tị nên mới cố ý quên sao?


Tôi nhổ vào! Không nhớ thì nói là không nhớ, còn không biết xấu hổ mà nói sợ tôi ghen, thật là trơ trẽn!

Lão Mặc đứng trước mặt lão Văn, cười tít mắt nhìn những người đang cầm súng chĩa vào họ.

Có chuyện gì thì từ từ nói, đây chỉ là hiểu lầm thôi. Thật ra chúng tôi là ba ruột của Phó Thiên Thiên, vợ của Bùi Diệp, cũng chính là ba vợ của cậu ta. Không phải chúng tôi tự ý xông vào nhà dân, mà là muốn dành cho chúng một niềm vui bất ngờ.
Ông ta cười nói.
Phía cảnh sát dường như không hề tin lời nói của ông ta.

Người gọi điện thoại báo cảnh sát chính là anh Bùi, và cũng chính anh ấy đã cung cấp đoạn video của camera giám sát quay chính diện hai ông. Nếu hai ông là ba ruột của chị Bùi, sao anh Bùi lại không nhận ra hai ông?

Lão Văn và lão Mặc đang cãi nhau thì bị cảnh sát túm bẻ quật cánh tay và dẫn đi.
Lúc lên xe, họ vẫn tiếp tục cãi nhau.
Một người trong số đó lạnh lùng nói:
Chúng tôi nhận được tin báo rằng hai ông đang chờ cơ hội đột nhập vào tư gia Bùi Viên, hơn nữa sau khi xem camera giám sát, chúng tôi thấy hai ông vẫn luôn tấn công vào hệ thống phòng thủ của Bùi Viên. Vì vậy, chúng tôi mời hai ông đến đồn cảnh sát ngay lập tức để phối hợp điều tra!

Sắc mặt lão Văn và lão Mặc liên thay đổi.
Lão Mặc mù mờ nhìn lão Văn:
Sao lại bảo tôi gọi? Ông gọi đi!
Lão Văn sững sờ nhìn điện thoại trong tay:
Nhưng... tôi không biết số điện thoại của con gái.
Lão Mặc nhìn ông ta với vẻ chỉ hận rèn sắt không thành thép:
Cái gì? Ông không biết số điện thoại của con gái chúng ta? Chẳng phải ông luôn miệng nói rằng ông thân với con nhất sao? Vậy mà ngay cả số của con gái mình cũng không nhớ.

Khóe miệng lão Văn giật giật:
Ông đã mắng tôi, thì đây... ông nhớ thì ông gọi đi!

Khi ông ta đưa điện thoại cho lão Mặc, lão Mặc ngẩn người không cầm lấy
Thấy thế, ông ta liền khịt mũi nói:
Còn trơ trẽn nói tôi, chẳng phải ông cũng không nhớ số của con gái sao? Xấu mặt chưa?


Các anh hãy nghe chúng tôi nói, đó là thằng ranh Bùi Diệp kia cố tình trên chúng tôi. Chi bằng thế này, các anh cho tôi mượn điện thoại để tôi gọi cho con gái chúng tôi, rồi các anh sẽ tin ngay thôi.

Lão Văn:
Đúng, đúng, chỉ cần chúng tôi gọi cho con gái của mình là có thể chứng minh được những lời chúng tôi nói.
Nhóm cảnh sát dường như có phần tin tưởng lời nói của họ, bèn đưa cho họ một chiếc điện thoại. Lão Văn vừa cầm lấy điện thoại liền đưa ngay cho lão Mặc:
Ông mau gọi đi.

Người đứng đầu trong nhóm bọn họ liền ra lệnh cho người bên cạnh:
Người đầu, bắt cả hai người họ lại cho tôi!

Để họ cứ cãi nhau ầm ĩ thế này cũng không phải là cách, phải bắt họ lại, như vậy mới có thể ăn nói với Bùi Diệp.
Nhất là khi nghĩ đến việc sáng nay phía cảnh sát đã trả lời rằng bọn họ đã bắt hai người tìm cách đột nhập vào Bùi Viên. Chỉ cần hai người kia bị cảnh sát dẫn đi, muốn quay lại đây là điều rất khó.

Một quả trứng gà đã được bóc sạch vỏ, trông vô cùng hấp dẫn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.