• 453

Chương 945: Phiên ngoại 65


Lúc thấy bà ta ôm đồ ra, mọi người đều có giật khóe miệng.

Gối ôm, ghế đẩu, quần áo, cốc nước và một loạt các vậ8t dụng khác, đều có ảnh chụp của một người đàn ông trên đó. Người đàn bà tóc bạc nhìn Bùi Diệp:
Tôi không có ảnh giấy 3của anh ấy, nhưng tôi có ảnh của anh ấy, dùng những thứ này được chứ?


Bùi Diệp nhíu mày:
Được.

Lão M9ặc co giật khóe miệng mấy lần, xì xầm với lão Văn sau lưng Phó Thiên Thiên:
Tôi nghĩ bây giờ tôi đã biết tại sao người6 đàn ông kia lại phải dùng cách người thực vật để thoát khỏi bà ta rồi!

Tình cảm là quá điên với đàn ông. Hơn 5nữa, tính tình của người đàn bà này quá bá đạo và độc đoán. Sao một người đàn ông có thể chịu được kiểu thích này? Chắc là ông ta rất sợ hãi, nhưng sợ bà ta nổi giận nên đã quyết định đóng vai người thực vật để trốn chạy.
Không ngờ bà ta lại si tình như vậy.
Lão Mặc và lão Văn là hai người phản ứng nhanh nhất.

Đúng đúng đúng, ông ta cực kì đẹp trai, quyến rũ và có khí chất hơn người!


Không sai không sai, có tìm cũng không tìm được ai ưu tú hơn ông ta!

Bùi Diệp:
...

Trước sự ra hiệu liên tục của hai ông, anh miễn cưỡng
ừ một tiếng coi như đáp lời.
Bọn họ không dám ra hiệu cho Phó Thiên Thiên vì họ biết cô là người thẳng thắn. Nếu cô không muốn nói, dù họ có ép buộc, cô cũng sẽ không nói.
Anh mở máy tính trên cổ tay và chuyển bức ảnh trên chiếc cốc vào hệ thống.
Ngay lập tức, hệ thống thiên nhãn toàn cầu bắt đầu khởi động chế độ tìm kiếm và quét khuôn mặt của tất cả mọi người trên thế giới. Không chỉ quét hình mà còn quét cá nội dung giám sát trong 24 giờ qua.
Khoảng năm phút sau, hệ thống kêu một tiếng
bíp
, một bức ảnh và định vị GPS được truyền đến màn hình ba chiều trên máy tính của Bùi Diệp.
Bùi Diệp nén cơn buồn nôn, nhận lấy cốc nước từ tay bà ta.
Trong tất cả mọi thứ, chỉ có cốc nước này là để khiến anh buồn nôn nhất.
Sau khi nhận đồ, anh nói với người đàn bà:
Cho tôi mười phút.

Anh đưa tay sang bên để mọi người có thể nhìn thấy tấm ảnh trên màn hình ba chiều.
Khi nhìn thấy tấm ảnh, người đàn bà tóc bạc đột nhiên mở to mắt, giọng kích động run rẩy:
Đúng... đúng là anh ấy rồi. Tuy tướng mạo đã hơi thay đổi, nhưng ánh mắt và khí chất đặc biệt của anh ấy không lẫn vào đâu được.

Nghe bà ta nói, những người ở đây co rút khóe miệng, sau đó bọn họ cũng muốn nhìn người đàn ông trên màn hình. Người trên màn hình vẻ mặt gian xảo, đi đứng xiêu vẹo. Nếu quả thật nói trên người ông ta có khí chất gì thì đó chính là
khí chất
lôi thôi lếch thếch.
Người đàn bà nắm chặt hai tay, mặt lộ vẻ hồi hộp và chờ mong.

Tôi cho cậu mười phút, nhưng sau mười phút mà tôi không có được đáp án tôi muốn, tất cả các người sẽ phải chết cùng với anh ấy ở đây!

Đám Bùi Diệp:
...

Tuy nhiên mắt thẩm mỹ của bà ta thật sự quá kém, thế mà bà ta lại không hề nhận ra, si mê người trong ảnh như một fan hâm mộ nhỏ tuổi.
Cảm thấy một mình mình si mê vẫn chưa đủ, bà ta bèn cười tủm tỉm nhìn sang Phó Thiên Thiên và Bùi Diệp đang đứng cạnh:
Các người thấy anh ấy như thế nào? Có phải là rất đẹp trai, quyến rũ và có khí chất hơn người, đúng không?

Nhóm người Phó Thiên Thiên và Bùi Diệp:
...

Mọi người nhìn nhau với vẻ mặt khó diễn tả. Bọn họ không hẹn mà cùng liếc nhìn người đàn bà tóc bạc. Bà ta đang dán mắt vào người đàn ông trên màn hình, mặt đầy sùng bái.
Mọi người lại nhìn nhau, rồi im lặng nhìn trời.
Chỉ nhìn từ bỏng lưng, người đàn ông đó chẳng hề có khí chất, tướng mạo cũng chẳng ra làm sao. Còn người phụ nữ tóc bạc nhìn sao cũng ra dáng mệnh phụ phu nhân. Trông dáng vẻ bây giờ của bà ta, có vẻ như hồi trẻ bà ta là một người phụ nữ đẹp.
Đẹp trai? Quyến rũ? Khí chất hơn người?
Lôi thôi hơn người thì đúng hơn.
Có điều, tính tình của người đàn bà này không tốt, nếu như bọn họ nói gì đó khiến bà ta không vui, không chừng bà ta sẽ thật sự làm sập nơi này, để tất cả bọn họ chết chùm với bà ta!
Lão Văn gật đầu một cách ăn ý:
Tôi nghĩ tôi cũng hiểu rồi.

Phó Thiên Thiên nhíu mày. Nếu Bùi Diệp cũng dùng cách đó với cô, chắc chắn cô cũng sẽ không chịu nổi mà bỏ đi biệt.
Từ chuỗi sự việc này, người mà người đàn bà kia thích có khả năng phản bội bà ta nhiều hơn.
Cô vốn định nói thẳng rằng người đàn ông trên màn hình chẳng dính dáng gì đến mấy từ kia, nhưng bị lão Mặc và lão Văn cắt ngang, lại thêm Bùi Diệp hùa theo, thế là cô đành nuốt mấy lời định nói vào, cười tủm tỉm nhìn anh, trong giọng nói là sự phấn khích khó kiềm chế:


Nếu anh đã có thể tìm được hình ảnh của ông ta, vậy có phải cũng có thể tìm được vị trí hiện tại của ông ta không?


Bùi Diệp gật đầu:
Đương nhiên là có thể.
Giọng nói kích động của người phụ nữ tóc bạc không ngừng run rẩy:
Vậy bây giờ cậu có thể đưa anh ấy đến gặp tôi không?
Vừa nói xong, bà ta nhíu mày.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.