Chương 949: Phiên ngoại 69
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 1141 chữ
- 2022-02-18 04:38:19
Lời nói của A Chỉ khiến những người có mặt ở đây đều kinh ngạc. Bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần bà ta muốn làm Eric bị thươ8ng, bọn họ sẽ cứu ông ta ngay lập tức.
Dù cho Eric không phải là người đáng được cứu, nhưng để bà ta làm ông ta bị thươ3ng thì cũng không hay. Huống hồ, nếu bà ta giết người ngay tại đây, người chết sẽ không chỉ có một mình Eric, mà còn vợ con ông9 ta nữa.
Khi tất cả mọi người đều đã đề phòng, chỉ có Phó Thiên Thiên yên lặng đứng đó, thờ ơ nhìn cảnh tượng trước mặt6.
Eric nhặt một mảnh sắt gỉ sét ở dưới đất và đi lên tầng.
Kết quả này nằm trong dự đoán của mọi người. Bọn họ đều khinh thường và chế giễu ông ta.
Một người vì tính mạng của mình mà bất chấp tính mạng của người khác, thậm chí định làm tổn thương người khác để đổi lấy mạng sống của chính mình. Đây là hành vi vô liêm sỉ.
Hai người các ông định đi đâu? Các ông muốn chết cùng ông ta sao?
Giọng nói đe dọa của bà ta khiến họ sợ hãi dừng bước.
Thật không đáng để chết cùng một tên khốn nạn.
Cô đã có thể đoán được quyết định mà ông ta đưa ra.
Chỉ tiếc rằng ông ta lại làm hại một người đàn bà vô tội, và trên đời lại có thêm một đứa trẻ đáng thương.
Cô liếc nhìn lên trên, một hình ảnh liền lóe lên trước mắt khiến cô khẽ nhướng mày.
Ông ta lắp bắp:
Dù sao cô ấy... cô ấy cũng là mẹ của con tôi. Sau này tôi sẽ không ở bên cô ấy nữa, cô ấy còn phải giúp tôi chăm sóc con. Bà có thể nể mặt tôi mà tha cho cô ấy không?
A Chỉ cười giễu:
Tha cho cô ta? Sao có thể tha cho loại người như cô ta được? Hay là anh... hoàn toàn không muốn rời bỏ cô ta? Những lời hối hận anh vừa nói với tôi chỉ là để lừa tôi thôi?
Ông ta hoảng hốt lắc đầu lia lịa:
Tất... tất nhiên là không phải rồi!
Bùi Diệp, lão Văn và lão Mặc thoáng nhìn nhau, sau đó lão Văn và lão Mặc lùi lại một bước, chuẩn bị vòng ra phía sau rồi đi lên tầng.
Eric đáng chết, họ không muốn những người vô tội phải chết vì sự ích kỷ của ông ta.
Tuy nhiên, khi họ vừa định di chuyển, giọng nói của A Chỉ liền vang lên từ bên cạnh.
Nếu không phải thì bây giờ anh giết cô ta đi, để tôi nhìn thấy sự chân thành của anh. Nếu không, tôi thật sự không thể tha thứ thứ cho anh.
Không... không có cách nào khác sao?
Cô ta chết hoặc anh chết, anh chỉ có thể chọn một!
Bà ta gằn từng chữ một cách hằn học.
Cơ thể Eric lảo đảo chực ngã, vẻ mặt đầy sợ hãi, trông có vẻ hơi hoảng loạn, nhưng sự hoảng loạn đó nhanh chóng trở nên kiên định. Ông ta cắn răng nói với A Chỉ:
A Chỉ, tôi sẽ cho bà thấy quyết tâm của tôi!
Bà ta nhìn ông ta với vẻ mỉa mai:
Được, tôi sẽ nhìn thật kỹ quyết tâm của anh.
Eric run lên dữ dội sau khi nghe những lời của bà ta, mặt trắng bệch vì sợ hãi.
Ông ta đã tận mắt chứng kiến 5bà ta hung ác nhường nào, đã giết bao nhiêu người trước mặt ông ta. Bây giờ... người bị đe dọa trở thành ông ta, ông ta cảm thấy rất sợ hãi. Cuối cùng Eric cũng hiểu cảm giác tuyệt vọng xin tha của những người bị bà ta đe dọa là thế nào.
Bà... bà không thể làm vậy!
Ông ta lắc đầu nguầy nguậy:
Bà yêu tôi là thế, sao... sao bà có thể giết tôi được? Bà sẽ không làm như vậy, đúng không?
Ha, anh dựa vào việc tôi đã từng yêu anh nên muốn làm gì thì làm sao?
Bà ta nói với vẻ mặt dữ tợn:
Anh tưởng tôi dễ lừa thể sao?
Ông ta run lên bần bật, vội quỳ phịch xuống trước mặt bà ta.
A Chỉ, tôi xin bà... Xin bà đừng giết tôi, đừng giết tôi, được không?
Mọi người đều thở dài khi nhìn thấy cảnh này.
Riêng Phó Thiên Thiên vẫn giữ vẻ mặt mỉa mai. Cô biết tình người trên đời này vốn lạnh lẽo, cũng đã gặp rất nhiều người hèn hạ như Eric.
Vì ham muốn ích kỷ của bản thân, ông ta đã lừa dối A Chỉ, khiến bà ta tưởng rằng ông ta đã chết. Ông ta làm tất cả những điều này vì cái gì? Vì sự ích kỷ của ông ta!
Nếu ông ta đã có thể làm nhiều chuyện như vậy để bản thân được vui vẻ thì đương nhiên là sẽ không thể để bản thân chết một cách dễ dàng.
Anh nói rằng lúc trước là do người phụ nữ kia dụ dỗ anh, để anh cao chạy xa bay cùng cô ta, vậy thì càng không thể tha thứ cho cô ta được. Nếu anh muốn sống thì giết cô ta đi! Chỉ cần anh giết chết cô ta, tôi sẽ tin là anh trong sạch.
Mặt Eric trắng bệch như tờ giấy:
Cải... gì? Giết chết cô ấy?
Đúng vậy. Thế nào? Anh không bằng lòng sao? Chẳng phải anh nói là cô ta dụ dỗ anh sao? Giờ tôi sẽ ra mặt cho anh. Tôi muốn thấy quyết tâm của anh.
Cô gái mà cô cho rằng vô tội dường như cũng không yếu đuối nhu nhược như cô tưởng tượng. Trong lúc cô đang suy nghĩ, Eric đã khóc lóc trước mặt A Chỉ, tỏ ý hối hận biết bao vì đã rời bỏ bà ta.
Rõ ràng là lời nói bất nhất của ông ta khiến bà ta mất lòng tin. Bà ta lạnh lùng nói:
Chẳng phải anh nói rằng quyết định lúc trước của anh là quyết định hồ đồ, là một sai lầm ư? Nếu đã làm sai thì tất nhiên là phải kịp thời sửa. Anh nói có đúng không?
Ông ta liên tục gật đầu:
Đúng, đúng!
Về phần vợ của Eric, cô ta cũng chỉ có thể tự cầu phúc cho mình.
Sau khi lên cầu thang, ông ta nhìn thấy vợ mình đang bế con trai đứng ở đầu cầu thang tầng hai.
Vừa nhìn thấy ông ta, cô ta liền hỏi:
Eric, sao rồi?
Ông ta chột dạ không dám nhìn thẳng vào mắt cô ta.
À, em yêu, anh thật sự xin lỗi em, anh...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.