• 360

Chương 950: Phiên ngoại 70


Vợ ông ta ngạc nhiên hỏi:
Thật sao? Eric, có cách gì, anh mau nói đi!


Eric nắm chặt mảnh sắt, bước lên tầng.
Em yêu, trước đây em đ8ã nói rằng em rất yêu anh, đúng không?



Đúng vậy, em rất yêu anh.


Anh không cần em phải làm gì khác cho anh, anh chỉ hi vọng em cứu anh. Em... nhất định sẽ cứu anh, phải không?

Cô ta nhíu 5mày, bỗng cảm thấy hoảng sợ mà lùi về sau,

Eric, tại sao vẻ mặt anh đột nhiên lại trở nên như thế này? Nó khiến em rất sợ, anh... anh sao thế?


Con ngoan, đừng sợ, có mẹ đây!

Eric nói:
Em yêu, anh vừa mới nói rồi, chỉ cần em chịu hi sinh vì anh, thì anh sẽ có thể sống sót. Em yêu anh là thế, nhất định sẽ hi sinh vì anh, đúng không? Em yêu, chúng ta biết nhau lâu như vậy, anh thật sự không muốn tự tay...

Vợ ông ta nhìn đứa con đang bị trên tay, dứt khoát lùi lại hai bước.
Eric, anh điên rồi sao?

Vợ Eric đã bình an trốn thoát, như vậy chắc chắn là ông ta đã gặp chuyện. Bọn họ chỉ sợ bà ta sẽ nổi giận, ra tay với vợ con của ông ta.
Nhưng không ngờ là bà ta vẫn đứng yên tại chỗ, cứ thế để hai mẹ con cô ta rời đi.
Mặc dù mọi người đều không hiểu tại sao bà ta đột nhiên lại trở nên nhân từ như vậy, nhưng bọn họ đều ngầm hiểu ý mà không hỏi, tránh lại chọc giận bà ta, khiến bà ta đổi ý. Sau khi hai mẹ con họ rời đi hẳn, bà ta mới đi lên tầng.
Ông ta đoán chắc rằng một người phụ nữ đang ôm con sẽ không trốn thoát, chỉ cần giết cô ta là ông ta có thể sống sót.
Ông ta tự tin cầm mảnh sắt, lao về phía vợ mình.
Đúng lúc đó, có thứ gì đó đột nhiên dí sát trước ngực trái của ông ta. Một tiếng
nắng
vang lên, ông ta nhìn xuống ngực mình với vẻ không thể tin được.
Vợ Eric nhìn mảnh sắt trong tay ông ta, sắc mặt chợt thay đổi.

Anh... anh muốn làm gì?
Nhìn thấy vẻ dữ tợn của ba mình, con trai họ liền áp sát vào ngực mẹ và liên tục run rẩy.

Mẹ... mẹ ơi, con sợ lắm!


Em cũng đã nói là em yêu anh đến mức có thể hi sinh tất 3cả vì anh, đúng không?

Vợ ông ta nhìn ông ta với vẻ kỳ lạ:
Eric, rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Anh đột nhiên nói những lời này làm 9gì? Em yêu anh, tất nhiên là có thể làm bất cứ chuyện gì vì anh.

Eric đã đi tới trước mặt vợ mình và nhìn cô ta với ánh mắt sáng rỡ,6
Nói đoạn, cô ta bế con, quay người đi về phía đầu kia của hành lang, chuẩn bị rời đi theo lối khác.
Khi xuống tầng, từ xa cô ta nhìn thấy nhóm người A Chỉ đang đi về phía này. Cô ta thót tim, lập tức ôm chặt đứa con, rời đi luôn.
Nhóm người Phó Thiên Thiên căng thẳng nhìn A Chỉ.

Em cũng đã nhìn thấy người đàn bà dưới tầng rồi đấy. Bà ta là một mụ điện, một khi bà ta lên cơn thì thật sự sẽ giết người. Nhưng... anh không muốn chết. Em cũng không muốn con của chúng ta không có ba, đúng không?


Eric, anh muốn gì?


Bà ta vừa cho anh một lựa chọn, hai chúng ta chỉ có thể có một người sống. Em yêu, em yêu anh như vậy thì chắc chắn sẽ hi sinh vì anh, phải không em?


Eric, anh điên rồi, anh điên thật rồi!
Cô ta lẩm bẩm và tiếp tục lùi về phía sau.

Anh không điên. Anh muốn sống, được chưa? Anh nói cho em biết, hôm nay dù em không muốn thì cũng phải hi sinh vì anh. Bởi vì... em nợ anh!

Eric lao về phía vợ con mình như một kẻ điên.
Không biết từ khi nào vợ ông đã cầm trên tay một khẩu súng và nhắm thẳng vào người ông ta.
Ông ta trơ mắt nhìn máu không ngừng tuôn ra từ ngực mình, trong mắt đầy sự kinh ngạc và khiếp sợ. Ông ta ngẩng đầu nhìn về phía vợ mình, ánh mắt lộ ra vẻ buồn bã và không nỡ, xen lẫn một thoáng kiên quyết,
Em... bắn anh!

Vợ ông ta cắn răng, cầm khẩu súng lùi lại một bước.
Anh yêu, em xin lỗi!


Đúng vậy, anh điên rồi! Anh không muốn chết, anh không muốn chết!
Vẻ mặt ông ta hung dữ
Em yêu, ngoan, chỉ cần để anh của vật này vào cổ em là được, không đau đầu.

Vợ ông ta sợ hãi lại lùi lại:
Không, không được.

Sắc mặt ông ta trở nên khó coi:
Trước đây em luôn miệng nói yêu anh cơ mà. Đến lúc em nên hi sinh vì anh thì em lại liên tục từ chối. Vậy những lời em nói trước kia đều là dối gạt anh sao?

Khi lên đến nơi, bà ta thấy Eric đang đau đớn ôm lấy ngực, ngồi dựa vào tường và thở hổn hển, trên sàn nhà đã lênh láng máu.

Lúc này mọi người mới hiểu vì sao vợ ông ta lại có thể trốn thoát. Phó Thiên Thiên và Bùi Diệp liếc nhìn nhau.

Cuối cùng vợ ông ta không cạn tình đến vậy, tuy cô ta đã bắn ông ta một phát những phát súng đó bắn chệch, không nguy hiểm đến tính mạng.

Có điều, nếu ông ta chảy máu quá lâu thì sẽ mất mạng.

Vừa nhìn thấy A Chỉ, ông ta liền gọi:
A Chỉ, mau cứu tôi! Tôi bị cô ta bắn, sắp chết rồi, phải cấp cứu ngay lập tức. Bà mau cứu tôi!


Nhưng bà ta chỉ lạnh lùng liếc nhìn ông ta:
Vậy sao?

Đúng thế, tôi thật sự rất đau! Tôi cảm thấy mình sắp chết đến nơi rồi! Bà mau gọi cấp cứu đi, nếu còn chậm trễ thì tôi sẽ đi đời thật đấy!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.